Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 1429 - Liễu Phàm thử dò xét Lý Nguyên!

Liễu Phàm vội vàng đi tới trước mặt Lý Nguyên, chắp tay trước ngực, cung kính hỏi: “Xin hỏi, ngươi chính là Lý tiền bối Lý Nguyên sao?”
Lý tiền bối?
Con mắt của Tống Tân Dương bên cạnh quay lòng vòng.
Một lão già lại gọi một người trẻ tuổi là tiền bối, mắc cười thật đấy.
Có phải bối phận của Lý Nguyên ở trong tu sĩ rất cao hay không?
Lý Nguyên gật đầu với Liễu Phàm: “Đúng, ta chính là Lý Nguyên.”
Liễu Phàm nhận được trả lời khẳng định, lập tức khom người hành lễ với Lý Nguyên một cái: “Bần tăng tên Liễu Phàm, đa tạ ơn huệ không giết của Lý tiền bối.”
Không giết?
Hai người này có chuyện xưa!
Tâm tư Tống Tân Dương chuyển động.
Lý Nguyên bình tĩnh nói: “Không có gì đáng để tạ ơn. Sau khi ngươi xuyên qua, vẫn luôn quét sân ở Minh Sơn tự…”
Ầm!
Liễu Phàm, Tống Tân Dương nghe thấy hai chữ “xuyên qua”, tâm thần nhất thời rung mạnh, trong lòng thật lâu vẫn không thể bình ổn như núi gầm biển cuộn.
Hắn thật sự biết ta là người xuyên không đến đấy!
Không biết là hắn có biết ta có hệ thống không?
Trong lòng Liễu Phàm chuyển động vô số ý niệm trong đầu, nhưng trên mặt lại đang cực lực duy trì bình tĩnh. Tống Tân Dương nhìn chằm chằm Liễu Phàm, đồng tử linh lợi chuyển không ngừng.
Tràn ngập vẻ tò mò.
Hòa thượng này thật sự là người xuyên không sao?
Không biết hắn xuyên tới thế giới này đã bao lâu?
Thế giới hắn xuyên qua trước là thuộc về văn minh nào?
Còn nữa, Lý Nguyên có biết ta là người xuyên không hay không?
Lý Nguyên không để ý đến vẻ mặt phức tạp của Liễu Phàm và Tống Tân Dương, tiếp tục nói: “Cũng không có làm xằng làm bậy như những người xuyên không khác. Hơn nữa sau khi ngươi bắt mấy người Dương Thiền, Nhị Lang Thần lại không trực tiếp giết chết bọn họ, đương nhiên ta không cần đối xử với ngươi như vậy.”
Những người xuyên không khác sao?
Tống Tân Dương vừa bắt được một tin tức quan trọng.
Chẳng lẽ nói, thế giới này, còn có người xuyên không khác?
Sao Lý Nguyên rõ ràng chuyện này như thế?
Rốt cuộc tu vi của hắn cao bao nhiêu?
Tống Tân Dương phát hiện, hắn càng ngày càng không hiểu Lý Nguyên.
Mà Liễu Phàm âm thầm cảm khái trong lòng.
Đại Đạo chí cao, quả nhiên kinh khủng!
"Không biết tiền bối biết ta là người xuyên không từ lúc nào?"
Liễu Phàm tò mò rất hỏi Lý Nguyên.
Lý Nguyên: “Mười vạn năm trước, ngay khi ngươi thức tỉnh trên người người phàm kia.”
Mười vạn năm?
Nói như vậy, hòa thượng này đã sống mười vạn năm rồi?
Mà Lý Nguyên biết chuyện này, chẳng phải là nói, thời gian hắn sống lâu hơn mười vạn năm sao?
Nghĩ tới đây, trong lòng Tống Tân Dương âm thầm chậc lưỡi không dứt, tràn đầy hâm mộ.
Sau khi xuyên tới thế giới này, nguyện vọng lớn nhất của Tống Tân Dương, chính là trường sinh bất tử. Rõ rànghai người Lý Nguyên, Liễu Phàm đã làm được...
Vẻ mặt Liễu Phàm tràn đầy phức tạp.
Hắn không ngờ mình vừa mới xuyên tới thế giới này đã bị Lý Nguyên phát hiện.
Mà bản thân vẫn cho là mình giấu diếm rất tốt.
Thật sự là buồn cười!
Liễu Phàm càng kính sợ đối với thực lực của Lý Nguyên.
Đồng thời hắn lại không khỏi có mấy phần bội phục phong cách xử sự của Lý Nguyên. Nếu như mình biết được có người là người xuyên không, chắc chắn sẽ không để mười vạn năm cũng không quan tâm một chút.
Sao cũng phải đi hỏi một câu thế giới trước kia đối phương sống là dạng gì?
Nếu như gặp phải vài người có tâm tư hẹp hòi, sợ rằng sẽ trực tiếp ra tay chém giết người xuyên không.
Có thể không quản không hỏi giống như Lý Nguyên, quả thật khó có được.
“Lúc trước tiền bối nói những người xuyên không khác, chẳng lẽ thế giới này còn những người xuyên không khác sao?”
Liễu Phàm tiếp tục hỏi.
Lý Nguyên gật đầu nói: “Đúng là có, hơn nữa còn không ít.”
Tống Tân Dương nghe vậy, trái tim không khỏi cuồng loạn “bùm bùm” không ngừng.
Lộ vẻ vô cùng chột dạ.
Suy cho cùng, hắn chính là người xuyên không.
Lý Nguyên tiếp tục nói: “Lúc trước ngươi có gặp rồi, người trẻ tuổi đứng bên cạnh Trương Bách Nhẫn cũng là một người xuyên không.”
“Hắn sao?”
Trong lòng Liễu Phàm lập tức hiện ra bóng dáng một nam tử trẻ tuổi, sau đó chợt hiểu ra gật đầu: “Chẳng trách ta không thấy rõ dòng sông vận mệnh, quá khứ tương lai của hắn, thì ra hắn cũng là người xuyên không.”
Nói đến chỗ này, hắn không khỏi liếc mắt nhìn Tống Tân Dương.
Người này, hắn cũng không nhìn thấu dòng sông vận mệnh của đối phương.
Tống Tân Dương chú ý tới ánh mắt của Liễu Phàm, trái tim không khỏi đập thình thịch.
Có vẻ chột dạ không dứt.
Chẳng lẽ, hắn phát hiện cái gì?
Hắn lại có thể nhìn thấu dòng sông vận mệnh của người khác, không biết có phải là cũng xem thấu vận mệnh của ta hay không?
Thực lực của hắn mạnh như thế nào?
Liễu Phàm chỉ là nhìn thoáng qua Tống Tân Dương, rồi đưa ánh mắt rời khỏi Tống Tân Dương.
Hắn tiếp tục thử dò xét Lý Nguyên: “Lý tiền bối không chuẩn bị can thiệt những người xuyên không bọn ta sao?”
Lý Nguyên bình tĩnh nói: “Chỉ cần các ngươi không đụng vào nguyên tắc của ta, không trắng trợn phá hoại thế giới này, khiến sinh linh đồ thán, ảnh hưởng đến cuộc sống của ta, đương nhiên ta không cần phải can thiệt.”
Trong lòng Liễu Phàm và Tống Tân Dương đồng thời vui mừng.
Cũng âm thầm thở phào nhẹ nhõm.
Lời nói của Lý Nguyên, cho thấy hắn không có địch ý và thành kiến đối với người xuyên không.
Liễu Phàm và Tống Tân Dương là người xuyên không, dĩ nhiên phải vui mừng rồi.
Đặc biệt là Liễu Phàm.
Hắn rõ ràng biết rốt cuộc Lý Nguyên có bao nhiêu kinh khủng.
Nếu như Lý Nguyên muốn gây bất lợi đối với người xuyên không, vậy Liễu Phàm thật sự chỉ có nước quỳ.
Với thực lực trước mắt của hắn, không có chút sức phản kháng nào cả.
“Sao Lý tiền bối làm sao biết ta dựa vào quét rác là có thể tăng tu vi, hiểu được lực lượng đại đạo?”
Liễu Phàm quay về phía Lý Nguyên hỏi một câu mấu chốt.
Vấn đề này, đã nghẹn ở trong lòng Liễu Phàm lâu rồi.
Khiến tinh thần hắn không yên, ngồi không vững.
Bởi vì, vấn đề này có nghĩa là dò xem Lý Nguyên có biết chuyện Liễu Phàm có hệ thống hay không. Mà hệ thống thì lại là bí mật lớn nhất của Liễu Phàm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận