Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 999 - Thánh nhân thiếu chút nữa bị diệt toàn bộ

Lão Tử, Nguyên Thủy Thiên Tôn, Thông Thiên giáo chủ, Tây Phương Nhị Thánh cùng với mấy vị Thánh Nhân Nữ Oa, Hậu Thổ, cảnh linh trong lòng không hẹn mà cùng bắt đầu mãnh liệt, sinh ra một nỗi sợ hãi chưa từng có trước đó.
Giống như cảm nhận được cái chết đang phủ xuống khiến người ta sởn tóc gáy.
Bọn họ muốn thu hồi thần thức, lại phát hiện thần thức của mình bị kim quang bao trùm, tốc độ của kim quang này không thể dùng ngôn ngữ để miêu tả, nghịch lưu theo thần thức của bảy vị Thánh Nhân mà lên, muốn quấy nhiễu nguyên thần của một số người.
Cũng may, Hồng Quân đã kịp thời nhận ra có điều gì đó không đúng, vội vã thúc giục lưới pháp tắc Thiên Đạo, dứt khoát chặt đứt thần niệm công kích Tinh Thần, đám người Lão Tử lúc này mới khôi phục bình thường.
Cảnh linh trong lòng cũng ngừng vang.
Mấy người nhớ lại những chuyện đã xảy ra vừa rồi, chỉ cảm thấy sợ không thôi.
Vừa rồi, bọn họ thiếu chút nữa đã bị kim sắc cự nhân khống chế được nguyên thần, trở thành con rối của đối phương, sinh tử không thể tự mình khống chế.
Công kích Tinh Thần của đối phương thật sự là quá cường đại.
Cho dù thực lực như Lão Tử, đối mặt với công kích Tinh Thần không thể tưởng tượng nổi này cũng thúc thủ vô sách.
Khách điếm, nhất thời rơi vào im lặng.
Bảy vị Thánh Nhân nhớ lại hung hiểm vừa rồi, thật lâu cũng không nói nên lời.
Lần đầu tiên, bọn họ cách cái chết gần như vậy.
Có thể dùng tính mạng như ngàn cân treo sợi tóc để hình dung cũng không quá đáng.
Đát Kỷ nhìn trên trán Nữ Oa và Hậu Thổ, đột nhiên toát ra một tầng mồ hôi mỏng, không khỏi nghi ngờ chớp mắt một cái?
Hơn nữa, không chỉ Nữ Oa và Hậu Thổ toát mồ hôi trán, mấy người Lão Tử, Thông Thiên giáo chủ cũng đều như vậy.
Bọn họ đây là làm sao vậy?
Tu vi của Đát Kỷ còn chưa đủ để tra xét đến tình huống hỗn độn ở vực ngoại trong nháy mắt, vì vậy nàng cũng không biết đám người Nữ Oa vừa rồi đã trải qua chuyện gì.
Nàng nhất thời đưa ngón tay ra, lau trán Nữ Oa một cái.
Mồ hôi vậy mà lạnh như băng.
“Ai: “
Đát Kỷ khua tay trước mắt Nữ Oa và Hậu Thổ,
“Hồn về.”
Nữ Oa và Hậu Thổ bị Đát Kỷ kinh động, lúc này mới phục hồi tinh thần lại.
“Làm sao vậy?”
Nữ Oa mờ mịt hỏi Đát Kỷ.
Đát Kỷ trở mặt khinh khỉnh: “Những lời này hẳn là ta hỏi mới đúng chứ? Các ngươi đây là thế nào? Một đám đều mất hồn giống nhau?”
Trong lòng Hậu Thổ vẫn còn sợ hãi nói:
“Ngươi nói rất đúng, vừa rồi thiếu chút nữa thì chúng ta đánh mất hồn.”
Nàng đặc biệt nhấn mạnh nói: “Là thật sự mất hồn.”
“Các ngươi rốt cuộc bị sao vậy?”
Đát Kỷ lại không nghe hiểu ý tứ trong lời nói của Hậu Thổ.
Hậu Thổ giải thích: “Vừa rồi, chúng ta dùng thần thức dò xét dị động của hỗn độn vực ngoại, thấy một kim sắc cự nhân, đối phương chỉ liếc mắt nhìn ta một cái, nguyên thần của ta thiếu chút nữa đã bị đối phương khống chế.”
Nữ Oa tiếp lời nói: “Cũng may lão sư ra tay kịp lúc, nếu không... Ngươi nhìn thấy ta bây giờ, đã không phải là ta nữa rồi.”
“Người nào, lợi hại như vậy?”
Đát Kỷ kinh ngạc nói.
Hậu Thổ: “Không thấy rõ bộ dáng của đối phương, chỉ biết đối phương là một vị kim sắc cự nhân, cao không thể lường, rộng không thể đoán.”
“Lão sư, người này là ai?” Lão Tử phục hồi tinh thần lại, lập tức vội vàng hỏi Hồng Quân lai lịch của kim sắc cự nhân.
Tất cả mọi người đều nhìn Hồng Quân không chớp mắt.
Hồng Quân 440 lại hỏi Lý Nguyên: “Lý tiền bối, không biết ngươi có biết lai lịch của đối phương hay không?”
Đám người lại quay sang nhìn về phía Lý Nguyên.
Lý Nguyên lúc này đang dùng điện thoại di động chơi cờ chiến trên bộ cùng với người khác, hắn nghe Hồng Quân hỏi, nhất thời thuận miệng nói ra: “Đối phương tên là thần niệm, bản thể là một khối thần thức vô hình không thật, sinh ra ở Hồng Mông, thông qua việc không ngừng cướp đoạt bản nguyên chi lực của thế giới khác, phát triển tu vi của mình.”
Trên mặt Hồng Quân không có biểu cảm gì, nhưng trong lòng lộ ra một tia kinh ngạc.
Hắn không nghĩ tới, Lý Nguyên vậy mà thực sự biết thông tin của thần niệm, lại rõ như lòng bàn tay.
Phải biết rằng, hắn đã mạo hiểm tiến nhập thế giới mãng hoang, lúc này mới biết thần niệm tồn tại.
Hơn nữa, vẻn vẹn chỉ là biết tên của đối phương, đối với những tin tức khác về thần niệm, một mảnh mờ mịt.
Cảnh giới đại đạo tối cao, quả nhiên làm cho người ta không thể đo lường.
Rất khủng bố.
“Tu vi của vị thần niệm này ở cảnh giới gì?”
Thông Thiên giáo chủ tò mò nhìn Lý Nguyên hỏi.
Lý Nguyên: “Tương đương với Bàn Cổ sau khi khai thiên.”
“Trời ạ.”
Mấy người Thông Thiên giáo chủ, Lão Tử, Nguyên Thủy không khỏi hít vào một hơi.
“Đối phương chẳng phải chỉ thiếu một bước là có thể đột phá đến đại đạo?”
Giọng điệu của Tiếp Dẫn đạo nhân, cũng không biết là cảm khái hay là hâm mộ.
“Trách không được ta mới đối mặt hắn, lại không thể sinh ra chút phản kháng nào.”
Lão Tử lẩm bẩm…
Sau khi tự mình cảm thụ sự cường đại của thần niệm, cùng với biết được tu vi thật sự của thần niệm, lòng khinh thường của mấy vị Thánh Nhân đối với thế giới mãng hoang trước đó, cuối cùng đã dẹp bỏ, chính thức coi đối phương là đối thủ có thể đánh một trận.
“Lão sư, đối phương đã tới hồng hoang, kế tiếp chúng ta nên ứng đối như thế nào?”
Chuẩn Đề đạo nhân hỏi Hồng Quân.
Ý tưởng ban đầu của Hồng Quân, là muốn nói với Lý Nguyên ra tay, giải quyết rắc rối lần này vì Hồng Hoang.
Nhưng Lý Nguyên đã gián tiếp tỏ ý bản thân sẽ không ra tay, Hồng Quân đành phải tự nghĩ biện pháp.
Hắn kìm nén tiếc nuối, trả lời Chuẩn Đề đạo nhân: “Sở dĩ thế giới mãng hoang ý đồ xâm lấn hồng hoang, là muốn thu được bản nguyên chi lực của hồng hoang. Nếu như hồng hoang bị phá hủy trắng trợn, sinh linh bị tàn sát không e dè, như vậy bản nguyên chi lực của hồng hoang sẽ biến mất. Sau khi thế giới mãng hoang thu được bản nguyên chi lực, thực lực sẽ gia tăng tùy theo, cũng càng khó đối phó hơn.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận