Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 1356 - Vị Lý công tử này rốt cuộc là ai?

Cố Thành nhìn thấy hai vị đạo nhân mặc áo cà sa đang đi ở phía trước.
Nguyên Thủy Thiên Tôn nhìn thấy hai người họ, nét mặt không khỏi thầm vui mừng, vội hô: “Tiếp Dẫn, Chuẩn Đề không ngờ các ngươi lại nhanh hơn ta một bước.”
Hai đạo nhân phía trước xoay người lại.
Một người gầy gò, nét mặt đau khổ.
Một người mũm mỉm, nét mặt hiền từ.
Chính là Tiếp Dẫn và Chuẩn Đề.
Hai người nhìn thấy Tam Thanh liền chắp tay hành lễ: “Bái kiến ba vị đạo hữu.”
Nhưng mà ánh mắt của hai người lại đặt trên người của Cố Thành, vô cùng kinh ngạc và kích động.
Gốc gác của đối phương thật sự quá nghịch thiên.
Hai người phải dùng nghị lực vô cùng lớn mới không nói ra câu ‘Người này có duyên với Tây Phương’ kia.
Hai bên hành lễ xong, Nguyên Thủy Thiên Tôn lập tức nhắc nhở Cố Thành: “Cố Thành, đây là Tây Phương Nhị Thánh, mau bái kiến hai vị tiền bối.”
Cố Thành không dám chậm trễ, lập tức hành lễ: “Đệ tử Cố Thành bái kiến Tiếp Dẫn Thánh Nhân, Chuẩn Đề Thánh Nhân.”
Nguyên Thủy Thiên Tôn đắc ý giới thiệu với Tiếp Dẫn và Chuẩn Đề: “Đây là đệ tử ta mới thu nhận, sau này mong hai đạo hữu quan tâm nhiều hơn.”
Biết được người có lai lịch nghịch thiên này lại là đồ đệ của Nguyên Thủy Thiên Tôn, Tiếp Dẫn và Chuẩn Đề không khỏi thầm ngưỡng mộ may mắn của Nguyên Thủy Thiên Tôn.
Đệ tử thế này Xiển giáo không lớn mạnh cũng khó!
“Không biết Nguyên Thủy đạo hữu thu nhận đồ đệ này khi nào thế? Tại sao trước đây chẳng nghe được tin tức gì?” Chuẩn Đề đạo nhân thản nhiên hỏi.
Nguyên Thủy Thiên Tôn: “Hơn một trăm năm trước cho nên vẫn chưa kịp thông báo đến đạo hữu.”
Tiếp Dẫn tò mò hỏi: “Mới hơn một trăm năm? Nói như vậy đệ tự này là mang nghệ bái sư sao?”
Nguyên Thủy Thiên Tôn nghe vậy, nụ cười ở khóe miệng càng thêm rõ ràng, hắn lắc đầu nói: “Cố Thành không phải mang nghệ bái sư, sau khi hắn nhập môn, tu luyện đạo pháp từ con số không.”
Tiếp Dẫn Chuẩn Đề nghe vậy không hẹn mà cùng trợn to mắt.
Tỏ ra kinh ngạc không thôi.
Suy cho cùng, nếu thật sự như những gì Nguyên Thủy Thiên Tôn nói, Cố Thành sau khi mới tu luyện đạo pháp vậy chẳng phải có nghĩa là Cố Thành chỉ dùng hơn một trăm năm đã từ con số không tu luyện đến Chuẩn Thánh?
Cái này cũng quá mức khó tin rồi đấy!
Tiếp Dẫn và Chuẩn Đề bỗng chốc đơ ra, không biết nên nói gì mới phải.
Nguyên Thủy Thiên Tôn thấy dáng vẻ kinh ngạc của Tiếp Dẫn và Chuẩn Đề, chỉ cảm thấy sảng khoái vô cùng.
He he, ngưỡng mộ chưa!
“Nguyên Thủy đạo hữu thật may mắn lại gặp được một đệ tử thiên chất vượt trội như vậy.” Tiếp Dẫn cảm thán nói với Nguyên Thủy Thiên Tôn.
Chuẩn Đề nhìn Cố Thành một cái, có ý đồ riêng: “Nếu như, Tây Phương bọn ta có được đệ tử tài giỏi như thế, ta và sư huynh bằng lòng truyền chức giáo chủ Tây Phương giáo cho hắn.”
Tiếp Dẫn gật đầu nói: “Sư đệ thật là.”
Nói xong hai người không khỏi mong đợi nhìn Cố Thành.
Suy nghĩ trong đó không nói cũng biết.
Nguyên Thủy Thiên Tôn thấy vậy nét mặt liền trở nên không vui.
Thế mà lại ở ngay trước mặt của ta đào góc tường, quá vô sỉ!
Hắn đang muốn châm chọc Tiếp Dẫn và Chuẩn Đề mấy câu.
Ngay lúc này, Lão Tử không nhịn được mà lên tiếng: “Nếu như đệ tử gốc gác như Cố Thành bái ta làm sư, ta cũng không ngại truyền vị trí giáo chủ Nhân giáo cho hắn.”
Thông Thiên giáo chủ cũng không chịu thua kém: “Ta cũng có thể truyền chức giáo chủ Triệt giáo cho hắn.”
Nguyên Thủy Thiên Tôn: “...”
Hắn không ngờ ngay cả đại sư huynh và tam đệ cũng có suy nghĩ đào góc tường của hắn!
Thật đúng là lòng người xảo trá!
Thói đời hiểm ác!
“Ting.”
Ngay lúc này Cố Thánh lại nghe thấy hệ thống vang lên trong đầu.
“Khởi động ba nhiệm vụ lựa chọn.”
“Lựa chọn thứ nhất, kí chủ phản bội Xiển giáo, gia nhập vào môn hạ Tây Phương giáo, phần thưởng một tỷ điểm công đức thiên đạo.”
“Lựa chọn thứ hai, kí chủ phản bội Xiển giáo, gia nhập vào môn hạ Nhân giáo hoặc Triệt giáo, phần thưởng một tỷ công đức thiên đạo.”
“Lựa chọn thứ ba, kí chủ không phản giáo, phần thưởng một mảnh Cửu Chuyền.”
Mặc dù Cố Thành ngưỡng mộ một tỷ điểm công đức thiên đạo, nhưng hắn không dám phản giáo.
Đặc biệt là phản giáo ngay trước mặt Nguyên Thủy Thiên Tôn.
Hắn chỉ có thể lựa chọn cái thứ ba, nhận được một mảnh Cửu Chuyền Kim Đan.
Đáng tiếc loại kim đan này không hề có bất cứ tác dụng gì với hắn của hiện tại.
Nguyên Thủy Thiên Tôn bất mãn nói với mọi người: “Các ngươi quá đáng rồi đấy, lại ở ngay trước mặt của ta muốn lừa đệ tử của ta.”
Tiếp Dẫn mỉm cười nói: “Ta không hề lừa gạt, ta chỉ đang nói rõ một sự việc mà thôi. Đương nhiên nếu Cố Thành bằng lòng vào Tây Phương giáo ta sẽ giơ hai tay tán thành.”
Nói rồi hắn nhìn chằm chằm vào Cố Thành.
Con ngươi của Lão Tử cũng đảo một vòng rồi nói với Tiếp Dẫn: “Cho dù Cố Thành không thích Xiển giáo cũng sẽ gia nhập vào Nhân giáo của ta, sao lại có thể làm hòa thượng với các ngươi chứ.”
Thông Thiên giáo chủ: “Nói không chừng Cố Thành sẽ thích Triệt giáo hơn đấy.”
Nguyên Thủy Thiên Tôn: “..”
Đám người này vì đệ tử của hắn mà ngay cả da mặt cũng không cần luôn rồi!
Cố Thành thấy các Thánh Nhân đều đang tranh giành hắn làm đệ tử, tâm trạng vốn dĩ buồn bực do bị Dương Hòe tát lúc nãy cũng trở nên tốt hơn.
Chứng tỏ thiếu gia ta vẫn được xem trọng.
Hắn thấy mọi người nhìn mình liền vội đáp: “Một ngày làm thầy, cả đời làm cha. Nếu ta đã bái sư vào Xiển giáo đương nhiên sẽ không gia nhập và môn phái khác. Ý tốt của các vị tiền bối, vãn bối chỉ có thể nhận tấm lòng.”
Tây Phương Nhị Thánh, Lão Tử, Thông Thiên nghe vậy, nét mặt không khỏi tỏ ra tiếc nuối, còn Nguyên Thủy Thiên Tôn thì vô cùng vui mừng, cười không khép miệng lại được.
Chỉ cảm thấy đồ đệ của mình nhìn thế nào cũng thấy thuận mắt.
Đoàn người đi qua trì đường đến vườn trái cây.
Trong một mái đình rộng rãi bên cạnh vườn trái cây có một nữ tử dáng người thướt tha đang bày dọn bát đũa.
Mặc dù chỉ nhìn thấy bóng lưng của đối phương nhưng Cố Thành lại có một cảm giác tim đập thình thịch, bóng lưng này thật sự quá hoàn mỹ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận