Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 492 - Thí Thần thương xuất thế!

Vậy mà lại là muội muội của người hung hãn đó, không thể chọc, không thể chọc được! Ô Sào đạo nhân cũng nghe đến tâm thần chấn động.
Hóa ra Đát Kỷ là muội muội của Lý tiền bối thần bí khó lường đó.
Trước kia, ta còn tưởng thực lực của Lý tiền bối mạnh nhất cũng không vượt qua Thánh Nhân.
Nhưng bây giờ nhìn thái độ nhường nhịn của Lão Tử và Nguyên Thủy Thiên Tôn đối với muội muội của Lý Nguyên, chỉ sợ thực lực của đối phương vượt xa tưởng tượng của mình.
Điều này khó làm rồi! Ô Sào đạo nhân nhìn về phía chân trời, chỉ thấy Lục Áp đang bị Đát Kỷ đuổi giết điên cuồng, có vẻ chật vật không thôi.
Nên giải quyết hậu quả chuyện này sao đây? Ô Sào đạo nhân vô cùng phát sầu.
Đúng lúc này, đấu pháp giữa Lục Áp và Đát Kỷ xảy ra đột biến.
Lục Áp bị Đát Kỷ đuổi giết, trước đó hắn tự hào tốc độ bỏ xa Đát Kỷ, trong lòng bị khơi dậy tức giận.
Hắn vốn kiêng kỵ bối cảnh của Đát Kỷ, cho nên chỉ phòng ngự, không trả đòn.
Nhưng nếu ngươi không chịu buông tha như vậy thì đừng trách ta hạ sát thủ.
Nghĩ đến đây, Lục Áp không chạy trốn nữa, hắn vừa xuất ra Thái Dương Chân hỏa che khuất bầu trời ngăn cản làn sóng pháp tắc của Đát Kỷ, vừa tế xuất một pháp bảo hồ lô màu đỏ.
“Không ổn!”
Văn Trọng nhìn thấy hồ lô, không khỏi hoảng sợ thất sắc.
Khoảng thời gian này hắn đối đầu với Tây Kỳ đã biết được uy lực của hồ lô này.
Một khi tế xuất, nhất định sẽ thu một cái mạng.
Chỉ sợ Đát Kỷ có nguy hiểm.
Trong mắt Lục Áp hiện lên một tia hung quang, lập tức bóp pháp quyết.
Hồ lô ngay lập tức tỏa ánh sáng trắng, một người với ngũ quan và cánh xuất hiện trong ánh sáng trắng.
“Xin bảo bối quay người.”
Lục Áp bái về phía ánh sáng trắng.
Chỉ thấy bắn ra một luồng hào quang từ giữa trán.
Hai cánh đầu người càng không ngừng chấn động, tần suất chấn động đã chấn nát pháp tắc không gian và thời gian.
Tốc độ của hao quang đã vượt qua vô số thời không và không gian, Chuẩn Thánh bình thường khó có thể bắt được, tập trung vào nguyên thần của Đát Kỷ.
Chỉ cần bị Trảm Tiên phi đao khóa nguyên thần lại, mặc kệ nàng là Đại La Kim Tiên, hay là Chuẩn Thánh, trong nháy mắt sẽ bị chém rơi nguyên thần, bỏ mình.
Có thể nói là trăm phát trăm trúng, chưa bao giờ thất bại.
Nhưng hao quang bắn lên người Đát Kỷ, lúc này lại bị huyền quang phát ra từ y phục của Đát Kỷ bắn ngược trở lại.
Trảm Tiên phi đao hoàn toàn không cách nào trở mình.
Mà Trảm Tiên phi đao này là một món tà khí, sau khi tế xuất, nhất định phải thấy máu mới thu hồi.
Nếu không thấy máu thì nó sẽ cắn trả chủ nhân.
Lục Áp thấy Trảm Tiên phi đao không khóa được nguyên thần của Đát Kỷ, lúc này sợ tới mức linh hồn hắn xuất khiếu, mồ hôi lạnh chảy ròng ròng.
Không đợi hắn phản ứng lại, đã phát hiện Trảm Tiên phi đao bắn tới phía hắn.
Lục Áp gấp đến độ hồn phi phách tán, vội vàng sử dụng bí pháp, dùng thuật thế thân hóa kiếp, dùng một cánh tay chặn Trảm Tiên phi đao đang hướng về phía nguyên thần của hắn.
Soạt! Đầu người chuyển động.
Cánh tay Lục Áp rơi xuống, máu tươi màu vàng kim vung vãi chư thiên.
Trảm Tiên phi đao đắm chìm trong máu tươi, lúc này mới trở lại bên trong hồ lô.
Lục Áp vẫn chưa kịp thở phào nhẹ nhõm, đã thấy Đát Kỷ nhân cơ hội này đánh một tia sáng đen về phía hắn.
Tốc độ của tia sáng đen này còn nhanh hơn Trảm Tiên phi đao vô số lần.
Lục Áp hoàn toàn không tránh né được.
Một phần vạn, trong lúc hô hấp, ánh sáng đen chợt lóe qua từ trong ngực hắn.
Hai mắt Lục Áp vốn sáng ngời, lập tức biến thành màu xám tro.
Lục Áp chết, không còn một tia tức giận nào nữa.
Thậm chí đến chết hắn vẫn chưa nhìn rõ tia sáng đen đó là cái gì, mà sau khi tia sáng đen xuyên qua ngực Lục Áp, tốc độ đã chậm lại, lộ ra vẻ vốn có của nó.
Vậy mà lại là một cây trường thương đen kịt.
Trường thương tản ra khí sát phạt không gì sánh kịp, cho dù là Đại La Kim Tiên ngưng thật trường thương đều cảm thấy nguyên thần đau đớn.
“Thí Thần thương!”
Không biết là ai hét lên.
Tất cả tu sĩ đều động dung, ánh mắt tràn ngập vẻ điên cuồng.
Thí Thần thương từng là Tiên thiên chí bảo của Ma Tổ La Hầu, cũng là tồn tại nổi tiếng hồng hoang, thân là tu sĩ, dường như đều nghe qua truyền thuyết về Thí Thần thương.
Mọi người thật sự không ngờ có một ngày lại có thể nhìn thấy dung mạo thật của Thí Thần thương.
Đây chính là Tiên thiên chí bảo sát phạt vô song! Mọi người nhìn chằm chằm vào cây trường thương đen kịt, ánh mắt tràn ngập sợ hãi, còn có nhiệt tình.
Chỉ có Ô Sào đạo nhân, hắn không chú ý đến Thí Thần thương gì, chỉ có vẻ mặt đau thương nhìn thi thể của Lục Áp.
Hắn trăm triệu lần không nghĩ tới Lục Áp lại bị giết như vậy.
Sao có thể như vậy? Ô Sào đạo nhân nghĩ không ra, phải biết rằng, từ sau lượng kiếp Vu Yêu, hắn và Lục Áp luôn hóa thân mặt trời, đắm chìm đại địa hồng hoang, bồi dưỡng vạn vật hồng hoang, bởi vậy đã kiếm được vô số công đức thiên đạo.
Bọn họ biết lợi ích của công đức thiên đạo, bởi vậy vốn không sử dụng công đức thiên đạo để tăng tu vi, mà dùng để phòng ngự quanh thân.
Có công đức thiên đạo hộ thân, theo lý sẽ không bị người ta chém giết.
Cho dù bị người ta chém giết, đối phương cũng sẽ bị Thiên Đạo cắn trả.
Ngay cả Thánh Nhân đều không thể tránh được.
Nhưng tại sao Đát Kỷ lại không bị Thiên Đạo cắn trả, ngược lại giống như một người không có việc gì, Ô Sào đạo nhân như choáng váng, sững sờ ở nơi đó…
Đát Kỷ giết chết Lục Áp, cũng không nghĩ nhiều, đưa tay phất một cái về phía Thí Thần thương, Thí Thần thương lập tức trở lại trong tay nàng.
Từ sau khi nàng biết tu vi của ca ca là Đại Đạo, cũng không có suy nghĩ tiếp tục che giấu Hỗn độn linh bảo, Hỗn độn linh căn trong nhà nữa.
Bởi vì với thực lực của ca ca, hoàn toàn không sợ những thứ này. Sau khi chí bảo bị lộ, sẽ thu hút sự chú ý của người khác.
Vì vậy, nàng đã luyện hóa Thí Thần thương, hôm nay đúng lúc cho lên sân.
Mặc dù hiện giờ Đát Kỷ chỉ luyện hóa một phần vạn cấm chế Thí Thần thương, nhưng uy lực mà Thí Thần thương biểu hiện ra lại khiến nàng rất hài lòng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận