Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 1341 - Trò chơi đi tiểu trên đầu Nguyên Thủy Thiên Tôn!

Tốc độ tu luyện khiến Nguyên Thủy Thiên Tôn cũng hơi ao ước.
Hơn nữa, số mệnh Cố Thành rất nghịch thiên.
Thường xuyên gặp phải các loại Tiên thiên linh bảo, thậm chí Tiên thiên chí bảo.
Vài năm nhập môn ngắn ngủn, Nguyên Thủy Thiên Tôn biết Cố Thành có riêng không dưới mười món Tiên thiên linh bảo.
Thật sự là phúc duyên thâm hậu!
Cố Thành bái sư chỉ có mười năm, tu vi cũng đã tu luyện đến cảnh giới Đại La Kim Tiên sơ kỳ, chân chính được trường sinh bất lão, bất tử bất diệt.
Thấy tu vi Cố Thành đã đạt tới Đại La Kim Tiên, Nguyên Thủy Thiên Tôn lập tức cảm thấy đến lúc dẫn hắn ra ngoài khoe khoang một phen.
Thu nhận được đồ đệ như thế, nếu như không dẫn đến trước mặt mấy người Lão Tử, Thông Thiên giáo chủ, Tây Phương Nhị Thánh khoe khoang một phen, chẳng phải là đáng tiếc sao?
Nhìn vẻ mặt nhóm người Lão Tử hâm mộ ghen tỵ thêm chút hậm hực, khẳng định rất thú vị.
Nghĩ tới đây, trên mặt Nguyên Thủy Thiên Tôn khó lộ ra vẻ tươi cười.
Vừa hay, ngày này Lão Tử muốn mời Nguyên Thủy và Thông đáng ghét cùng nhau tới Bát Cảnh cung luận đạo.
Trong lòng Nguyên Thủy Thiên Tôn biết cơ hội đã tới.
Cho nên, hắn vội vàng truyền tin cho học trò cưng của mình, bảo đồ đệ yêu quý tới phòng luyện công tìm hắn.
Chỉ chốc lát sau, một nam tử anh tuấn trẻ tuổi đi tới trước mặt Nguyên Thủy Thiên Tôn.
Nam tử chỉ có hai mươi lăm, hai mươi sáu tuổi, khuôn mặt như ngọc, phóng đãng không kiềm chế được.
Người mặc một áo choàng màu xanh da trời, một chiếc quạt giấy sau gáy, bên hông treo một hồ lô rượu, trên mặt còn mang theo vẻ cười như không cười.
Mấu chốt là, hắn tới gặp Nguyên Thủy Thiên Tôn, trên tay lại còn cầm mấy xâu thịt nướng nóng bốc hơi, lộ ra vẻ đặc biệt bất cần đời.
“Sư phụ, lão nhân gia người có ăn thịt nướng không, rất thơm.”
Cố Thành nhìn thấy Nguyên Thủy Thiên Tôn, rất nhiệt tình chào hỏi.
Chẳng qua là lộ ra vẻ có phần không biết trên dưới.
Nếu như là những đệ tử Quảng Thành Tử, Xích Tinh Tử, Thái Ất chân nhân dám nói chuyện với Nguyên Thủy Thiên Tôn như vậy, Nguyên Thủy Thiên Tôn đã sớm bắt làm theo môn quy.
Chẳng qua, Nguyên Thủy Thiên Tôn nhìn Cố Thành, lại cảm thấy chỗ nào cũng thuận mắt, cũng không tức giận chút nào.
Hắn mang theo nụ cười hiền lành, nhìn như trách cứ, giọng điệu yêu thương chiều chuộng, nói với Cố Thành: “Ngươi lại gây tai họa cho linh thú gì đó ở phía sau núi rồi? Ngươi cứ ở nơi này mấy năm, sợ rằng linh thú phía sau núi đã bị ngươi nướng hết sạch.”
Cố Thành cợt nhả nói: “Thịt kỳ lân, mùi vị rất ngon. Sư phụ ăn một xiên không?”
Nguyên Thủy Thiên Tôn khoát tay nói: “Ta không ăn.”
Hắn chậm lại giọng điệu, thuyết giáo Cố Thành: “Người tu đạo, là thanh tâm quả dục, không có tạp niệm dục vọng tham ăn uống.”
Cố Thành lắc đầu nói: “Lời ấy của sư phụ sai rồi, nếu như ngay cả dục vọng cũng không có, vậy sống còn có ý nghĩa gì? Còn tu đạo gì, chứng minh trường sinh gì chứ? Ta cảm thấy được, chứng đạo trường sinh, chính là thỏa mãn dục vọng tốt hơn, thế nên ha ha, nên ăn thì ăn, nên uống thì uống, cưới thêm mười mấy vợ cho ấm chăn. Đáng tiếc..,
Mặt hắn lộ vẻ tiếc nuối, nói:
“Môn phái chúng ta không có nữ tu, điểm này hẳn là sư phụ nên thay đổi một chút, có câu nói, nam nữ phối hợp, tu luyện không mệt, cũng là thế kỷ mới rồi, không cần kỳ thị giới tính!”
Thấy đồ đệ ngụy biện một đống, khóe miệng Nguyên Thủy Thiên Tôn không khỏi co quắp.
Nếu như Quảng Thành Tử, Thái Ất chân nhân dám nói “nam nữ phối hợp” gì đó, hắn đã sớm tát cho một cái.
Chẳng qua đối mặt với Cố Thành, Nguyên Thủy Thiên Tôn lại tương đối có kiên nhẫn.
Nguyên Thủy Thiên Tôn bình tĩnh nói: “Dục vọng quá nhiều, điều này sẽ ảnh hưởng đạo tâm.”
Cố Thành hỏi ngược lại: “Sư phụ cảm thấy ta có ảnh hưởng tới đạo tâm sao?”
Nguyên Thủy Thiên Tôn nghĩ đến Cố Thành mười năm tu luyện đã đạt tới Đại La Kim Tiên, lập tức im lặng.
Cố Thành thấy Nguyên Thủy Thiên Tôn bị nói đến á khẩu không trả lời được, trên mặt lập tức lộ ra vẻ đắc ý.
Hắn thích ý cắn một xâu thịt, thở dài nói: “Thịt nướng thơm như vậy cũng không ăn, nhất định không có lộc ăn rồi.”
Nguyên Thủy Thiên Tôn không thể thấy đồ đệ đắc ý, hắn cố ý đả kích nói: “Mùi vị ngươi nướng cũng chỉ như vậy, vi sư đã từng ăn thịt nướng ngon gấp trăm ngàn lần thịt nướng của ngươi, đó mới là thức ăn ngon chân chính.”
Hắn nhớ tới các loại thức ăn ngon Lý tiền bối làm, không khỏi hít nước miếng.
Vẻ mặt Cố Thành nghi ngờ nói: “Thật hay giả? Sư phụ ăn ở đâu? Ta không tin trên thế giới này, còn có ai có kỹ thuật nướng thịt có thể vượt qua ta!”
Nguyên Thủy Thiên Tôn: “Ếch ngồi đáy giếng, lúc nào rảnh rỗi, dẫn ngươi đi mở mang kiến thức, để ngươi biết cái gì gọi là nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên.”
Hắn thật sự có kế hoạch, muốn dẫn một đệ tử hắn đắc ý nhất đi gặp Lý tiền bối một lần.
Tận mắt nhìn thấy đại năng chân chính.
Tránh cho đồ đệ này quá kiêu ngạo.
Xem thường người trong thiên hạ!
Nếu không tương lai chịu thiệt thòi.
Cố Thành: “Hóa ra là thế, bản thân ta muốn tìm hiểu, người nướng thịt ngon hơn ta trăm ngàn lần rốt cuộc có hình dạng trông thế nào. Đúng rồi…”
Hắn nhớ tới gì đó,
“Hôm nay sư phụ tìm ta tới làm gì thế?”
Nguyên Thủy Thiên Tôn nói: “Đại sư bá của ngươi bảo ta và Thông Thiên sư đệ đi tới Bát Cảnh cung luận đạo, vi sư chuẩn bị nhân cơ hội này, dẫn ngươi đi gặp Đại sư bá và Tam sư thúc ngươi một lần. Ngươi nhập môn mười năm, cho tới bây giờ chưa từng gặp sư bá và sư thúc.”
Cố Thành nghi ngờ nói: “Ta nghe mấy sư huynh nói, Xiển giáo chúng ta với Triệt giáo có chút mâu thuẫn, từng vì thế mà vung tay, hai bên tử thương vô số, sao sư phụ và Tam sư thúc còn có thể cùng nhau luận đạo được? Khoan dung quá đi?”
Nguyên Thủy Thiên Tôn thản nhiên nói: “Đây đều là chuyện vài trăm vạn năm trước, ban đầu Thiên Đạo trông coi Hồng Hoang, Thánh Nhân cũng không thể làm trái với đại thế Thiên Đạo, thế nên rất nhiều chuyện đều là vạn bất đắc dĩ.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận