Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 1244 - Tại sao Phật Di Lặc sợ hắn như vậy?

Thậm chí ngay cả tư cách làm nha hoàn cho Lý Nguyên cũng không có, nữ quỷ ta đây cũng quá thất bại rồi!
Lý Nguyên nhìn Phật Di Lặc, vẻ mặt tựa tiếu phi tiếu, hắn cũng không gọi Phật Di Lặc đứng lên, mà là biết rõ còn hỏi: “Ngươi mang theo hai người này đến đây, là có chuyện gì sao?”
Phật Di Lặc nghe vậy, nhất thời cười cười xấu hổ: “Không dám giấu diếm Lý tiền bối, ta nghe Thụ Tinh kia nói, có một nữ quỷ giết một thuộc hạ của ta, ta cảm thấy tò mò, liền tới điều tra nguyên nhân, không nghĩ tới lại gặp mặt Lý tiền bối.”
Lý Nguyên thản nhiên hỏi: “Vậy là ngươi chuẩn bị báo thù cho thuộc hạ?”
Phật Di Lặc nghe vậy, liền vội vàng xua tay nói: “Lý tiền bối nói quá lời, Hắc Sơn lão yêu kia ỷ lớn hiếp nhỏ, Hòe tinh thao túng nữ quỷ hại người, hai người đều vạn lần đáng chết. Có người có thể giáo huấn bọn họ, xem như là vì dân trừ hại, ta vui mừng còn không kịp, làm sao có thể báo thù cho hai kẻ làm xằng làm bậy này? Cho dù người khác không ra tay, ta cũng sẽ tự mình xuất thủ, thu thập hai nghiệp chướng này.”
Hòe tinh: “...”
Hắc Sơn lão yêu: “...”
Hai người nghe thấy Phật Di Lặc nói tội bọn họ vạn lần đáng chết, chết chưa hết tội, trong lòng vừa không nói gì, vừa là kinh sợ.
Phật Di Lặc đây là hoàn toàn phủi sạch quan hệ của bọn họ!
Thư sinh áo trắng này rốt cuộc là người nào?
Taị sao Phật Di Lặc sợ hắn như vậy?
Còn có, nếu Phật Di Lặc đã muốn từ bỏ chúng ta, vậy hôm nay, nên giải quyết hậu quả như thế nào?
Trong lòng hai người Hòe tinh và Hắc Sơn lão yêu tràn đầy sợ hãi.
Nhiếp Tiểu Thiến và Yến Xích Hà thấy Phật Di Lặc ăn nói khép nép ở trước mặt Lý Nguyên như vậy.
Càng cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.
Vì sao trước đây, cho tới bây giờ chưa từng nghe qua Hồng Hoang còn có một vị đại năng như vậy?
Lý Nguyên thản nhiên nói: “Không phải báo thù là tốt rồi, ta còn tưởng rằng có người muốn tìm ta báo thù chứ.”
Phật Di Lặc cười mỉa nói: “Lý tiền bối nói đùa, trong thiên hạ, chư thiên vạn giới, ai dám tìm Lý tiền bối báo thù? Tiểu tăng là người đầu tiên nói không!”
Hắn đột nhiên quay đầu quát Hòe tinh và Hắc Sơn lão yêu: “Hai nghiệt súc các ngươi, còn không mau qua đây dập đầu nhận sai với Lý tiền bối, chịu nhận lỗi. Vậy mà ngay cả Lý tiền bối cũng dám đắc tội, thực sự là mù cả đôi mắt chó.”
Hòe tinh và Hắc Sơn lão yêu không dám phản bác, vẻ mặt thấp thỏm đi vào trong lương đình. Phật Di Lặc nhìn hai tiểu yêu, lạnh lùng nói: “Nếu các ngươi không thể khiến cho Lý tiền bối nguôi giận, các ngươi sẽ nhận ra, tử vong, là kết cục tốt nhất của các ngươi.”
Hòe tinh và Hắc Sơn lão yêu nghe được tim đập nhanh không ngớt, hai người không dám do dự, trực tiếp “uỵch” một tiếng liền quỳ gối trước mặt Lý Nguyên.
Hắc Sơn lão yêu một bên dập đầu, một bên cầu xin tha thứ nói: “Tiểu yêu hữu nhãn vô châu, mạo phạm tiền bối và đồng bạn của tiền bối, chỉ xin tiền bối tha mạng.”
Hòe tinh càng sợ đến mức hàm răng cũng run rẩy: “Tiền, tiền bối tha mạng, tiền bối tha mạng!”
Lý Nguyên không nhìn hai tiểu yêu, hắn hỏi Nhiếp Tiểu Thiến và Yến Xích Hà: “Các ngươi cảm thấy, nên xử trí như thế nào bọn họ cho thỏa đáng?”
Hòe tinh nghe vậy, trong lòng hơi động, vội vàng cầu xin tha thứ với Nhiếp Tiểu Thiến: “Tiểu Thiến, ngươi phải cứu bà bà, những năm gần đây, bà bà vẫn coi ngươi là thân nữ nhi đối đãi, chưa từng bạc đãi ngươi.”
Nhiếp Tiểu Thiến nhìn bà bà ăn nói khép nép, chỉ cảm thấy rất huyễn hoặc.
Trước đây, bà bà nói, chính là nhất ngôn cửu đỉnh, càn cương độc đoán.
Thủ hạ nuôi mấy trăm nữ quỷ, không có người nào dám lộ ra bất kính ở trước mặt bà bà.
Nếu không sẽ bị bà bà dùng mọi cực hình tra tấn, khiến người ta muốn sống không được, muốn chết không xong.
Nàng không nghĩ tới, bà bà đã từng nắm giữ sinh tử của nàng, vậy mà cũng có một ngày quỳ xuống đất cầu xin nàng tha thứ.
Thật đúng là phong thủy thay phiên chuyển, thế sự vô thường!
Mà những thứ này, vẻn vẹn chỉ bởi vì một câu nói của Lý Nguyên mà thôi.
Thân phận của Lý Nguyên, rốt cuộc tôn quý chừng nào?
Nhiếp Tiểu Thiến trong lòng cảm khái không thôi, nhưng trên mặt nàng lại không chút do dự.
Nàng nghe Hòe tinh nói chưa từng bạc đãi nàng, không khỏi cười lạnh.
“Ha ha, hay cho câu nữ nhi ruột thịt. Ngươi sẽ để cho nữ nhi ruột thịt của ngươi gả cho ác quỷ làm thiếp? Ngươi sẽ để cho ngươi nữ nhi ruột thịt mê hoặc thế nhân, tạo điều kiện cho ngươi tu luyện? Ngươi sẽ động một chút là kết thân nữ nhi chịu cực hình? Ngươi sẽ nhốt chân linh của nữ nhi ruột thịt để cho ngươi sử dụng?”
Hòe tinh bị Nhiếp Tiểu Thiến hỏi đến á khẩu không trả lời được.
Nhiếp Tiểu Thiến nói với Lý Nguyên: “Công tử, Hòe tinh sử dụng Quỷ Hồn, hại tính mạng người, ác độc tột cùng, bất tử không đủ để tế điện rất nhiều oan hồn bị nàng hại chết.”
Hòe tinh nghe vậy, sắc mặt trắng bệch.
Thân thể giống như bị người khác rút xương cốt đi, xụi lơ trên mặt đất.
Trong lòng hắn, đã tràn đầy tuyệt vọng.
Sớm biết sự tình phát triển trở thành như vậy, tại sao ta lại muốn đi tìm Phật Di Lặc để báo thù? Ta trốn đi chậm rãi tu luyện không phải rất tốt sao?
Đây rõ ràng là vì Nhiếp Tiểu Thiến báo thù!
Lý Nguyên nhìn Phật Di Lặc nói: “Thế nào, ngươi muốn ta động thủ hay sao?”
Phật Di Lặc lập tức phản ứng lại, hắn vội vàng nói: “Chút chuyện nhỏ này, hà tất làm phiền Lý tiền bối động thủ? Tiểu Tăng đương nhiên làm thay.”
Nói xong, hắn liếc mắt nhìn Hòe tinh.
Tức khắc, cơ thể của Hòe tinh lập tức bốc cháy hừng hực.
Ngọn lửa này giống như một đóa hoa sen màu đỏ, vô cùng rực rỡ, lại tàn khốc đến cực điểm.
Bởi vì, đây chính là Hồng Liên Nghiệp Hỏa.
Nghiệp hỏa đốt cháy, khiến người ta thống khổ, sống không bằng chết.
“A, đau chết ta rồi, thỉnh cầu ngươi buông tha cho ta đi...”
Hòe tinh nhất thời phát ra tiếng kêu rên cực kỳ bi thảm, khuôn mặt đau đến vặn vẹo, còn có thể thấy linh hồn trong cơ thể hắn đang gầm thét.
Bạn cần đăng nhập để bình luận