Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 853 - Thánh Nhân này cũng khó hầu hạ quá rồi

Việc này, ta cũng khổ quá mà.
Nữ Oa đắc ý nói với Hậu Thổ: “Điều này chứng tỏ, trong mắt mọi người, địa vị của ta quả thực cao hơn ngươi.”
Tử Hà vội vàng giải thích: “Ta, ta không phải có ý này, địa vị của hai vị nương nương đều là như nhau.”
Nữ Oa nghe vậy, trên mặt cũng lộ ra vẻ không hài lòng, nàng trách móc Tử Hà: “Ngươi làm sao có thể nói địa vị của ta và nàng cao như nhau chứ? Đây không phải là xem thường ta sao.”
Hậu Thổ không phục nói: “Người bị xem thường là ta mới đúng. Quả thực xấu hổ khi bị so sánh với ngươi!”
Tử Hà sắp khóc đến nơi rồi!
Thánh Nhân này cũng quá là khó hầu hạ mà.
Ta rốt cuộc phải nói như thế nào, mới đều không đắc tội với hai bên chứ?
Chính vào lúc Tử Hà đang không biết phải làm sao, Lý Nguyên đột nhiên mở miệng nói với Nữ Oa và Hậu Thổ: “Hai người các ngươi đừng cố tình làm khó nàng nữa.”
Nữ Oa và Hậu Thổ thấy Lý Nguyên mở miệng, trên mặt đồng thời lộ ra nụ cười rạng rỡ, quét bay bầu không khí căng thẳng vừa rồi.
Nữ Oa cười nói: “Ta nói đùa thôi, không hề có ý làm khó nàng.”
Hậu Thổ cũng nói: “Ta cũng đang nói đùa.”
Tử Hà thấy Thánh Nhân không làm khó mình nữa, trong lòng chợt thở một hơi dài nhẹ nhõm.
Đồng thời, trong lòng tràn đầy cảm kích với việc làm giúp nàng giải nguy của Lý Nguyên.
Đát Kỷ vô cùng khinh bỉ nói với Nữ Oa và Hậu Thổ: “Các ngươi là Thánh Nhân, các ngươi tùy tiện nói đùa, người khác lại đều xem thành sự thật.”
Nảng lại nói với Tử Hà: “Tử Hà đừng để ý hai người bọn họ, bọn họ chỉ là đang đố kỵ ngươi nói với mọi người ca ca là phu quân của ngươi, thế nên mới cố ý làm khó ngươi.”
“Ta không phải.”
“Ta không có.”
“Đừng nói linh tinh.”
Nữ Oa và Hậu Thổ nghe vậy, vội vàng phủ nhận.
“He he!”
Đát Kỷ thấy hai người liên tiếp phủ nhận một cách ăn ý, không khỏi trợn mắt trắng.
Nữ Oa không hiểu sự giễu cợt của Đát Kỷ, nàng nói với Lý Nguyên: “Ờm thì, chúng ta không phải là phải đánh cờ vây sao? Mau bắt đầu đi.”
“Chúng ta đã nói rõ là chơi trò chơi thẻ bài rồi.”
Hậu Thổ vội vàng phản bác.
Nữ Oa: “Lý Nguyên cũng chưa đồng ý.”
“Đừng quên ta chứ, ta cũng muốn chơi.”
Đát Kỷ nói thêm dầu vào lửa.
“Còn có ta.”
Tiểu Tê Tử vội vàng giơ tay nói.
“Nhiều người như vậy, chơi cái gì?”
Nữ Oa gây khó dễ.
Lý Nguyên nghĩ rồi đáp: “Hay là chúng ta chơi ma sói đi, tất cả đều có thể cùng nhau chơi.”
“Ma sói? Chơi thế nào?”
Hậu Thổ và cả những người khác nữa đều tò mò nhìn Lý Nguyên.
Lý Nguyên giải thích đơn giản với mọi người một chút về quy tắc.
Mọi người sau khi nghe, đều lộ ra vẻ hứng thú.
Đát Kỷ vỗ tay nói: “Trò chơi này khá hay, chúng ta cùng nhau chơi đi.”
Nữ Oa: “Ờ thì, nếu thua thì có trừng phạt gì không? Không có hình phạt thì chơi hơi thiếu thú vị.”
Hậu Thổ đề nghị: “Ai thua một ván, thì người đó dùng bút vẽ lên mặt một vòng tròn đi.”
Đám người nghe vậy, trước tiên là ngây người ra một chút, sau đó đồng thanh nói với Hậu Thổ: “Ngươi thật ác.”
“Có điều rất thú vị, cứ quyết định như thế đi.”
Đám người lập tức vô cùng hứng trí bắt đầu chơi ma sói.”

Mà cùng lúc này.
Ở Tam Tinh Tà Nguyệt động.
Chuẩn Đề đạo nhân cuối cùng cũng khôi phục lại sau cú sốc.
Hắn chú ý đến một khách điếm mà Tử Hà đi đến, bên trong khách điếm tuy rằng nhìn rất bình thường, không có gì dị thường cả, nhưng, Chuẩn Đề đạo nhân lại không dám sơ xuất.
Dù sao, Tử Hà đã nói, phu quân của nàng là Lý Nguyên.
Nói không chừng, Lý Nguyên đang ở trong khách điếm này.
Nghĩ một chút, Chuẩn Đề đạo nhân chợt rời khỏi núi Phương Thốn, bay về phía Trường An.
Nếu như Lý Nguyên thực sự xuất hiện, hắn lại không thể thấy mà làm như không, vẫn là đi thăm hỏi một chút thì hơn.
Trên đường Chuẩn Đề đạo nhân đến bên ngoài khách điếm, lại bất ngờ gặp phải bốn người quen cũ lần lượt là Hạo Thiên, Dao Trì, Thái Thượng Lão Quân và Phù Nguyên Tiên Ông.
Xem ra, bọn họ cũng là nghe thấy Tử Hà nhắc đến Lý Nguyên, mà đi theo Tử Hà tìm đến nơi này.
“Tham kiến Chuẩn Đề đạo hữu.”
Hạo Thiên, Dao Trì vừa hành lễ với Thái Thượng Lão Quân và Phù Nguyên Tiên Ông, đột nhiên nhìn thấy bóng dáng của Chuẩn Đề, không khỏi vội vàng hành lễ.
Bọn họ cùng học đạo ở Tử Tiêu Cung, cho nên có thể xem như là đồng môn, kết giao ngang hàng.
Thái Thượng Lão Quân và Phù Nguyên Tiên Ông tỏ ra rất hờ hững với Chuẩn Đề đạo nhân, còn lâu mới niềm nở như Hạo Thiên và Dao Trì.
Dù sao hiện nay giải đạo của hai bên đang tranh giành tín ngưỡng của Nhân tộc, Thái Thượng Lão Quân và Phù Nguyên Tiên Ông đương nhiên là không thoải mái với Chuẩn Đề đạo nhân.
Chuẩn Đề đạo nhân gật đầu với Hạo Thiên và Dao Trì, hỏi: “Hai vị đạo hữu cũng là đến bái kiến Lý Nguyên tiền bối sao?”
Hạo Thiên đáp: “Đương nhiên, nếu như đã biết tin tức của Lý Nguyên tiền bối, không thể không tới hỏi thăm.”
“Các ngươi ở đây nói chuyện đi, ta vào trong trước đây.”
Thái Thượng Lão Quân lạnh nhạt nói với Hạo Thiên và Chuẩn Đề một câu, rồi cùng Phù Nguyên Tiên Ông đi vào bên trong khách điếm.
Phù Nguyên Tiên Ông lại từ đầu đến cuối không nói chuyện với mọi người.
Chuẩn Đề đạo nhân thấy vậy, không khỏi nhìn nhau một cái với Hạo Thiên và Dao Trì, trong ánh mắt tràn đầy ý cười.
Hiện nay Phật môn và Thiên Đình đã âm thầm liên thủ, thực lực làm lu mờ Huyền Môn, Thái Thượng Lão Quân và Phù Nguyên Tiên Ông đương nhiên không thoải mái rồi.
Có điều, Thái Thượng Lão Quân không thoải mái, Chuẩn Đề và Hạo Thiên dĩ nhiên cảm thấy rất thoải mái.
Chuẩn Đề đạo nhân gọi Hạo Thiên và Dao Trì: “Chúng ta cũng vào trong đi, đừng để Lý Nguyên tiền bối đợi lâu.”
“Chuẩn Đề đạo nhân, mời.”
Chuẩn Đề đạo nhân không khách sáo với Hạo Thiên, đi vào trong khách điếm trước một bước.
“Ting leng keng.”
Thái Thượng Lão Quân và Phù Nguyên Tiên Ông vén rèm cửa ra, chợt nghe thấy một hồi tiếng chuông gió vui tai truyền vào màng nhĩ.
Hai người chợt cảm thấy đầu óc vô cùng kì ảo, tâm trạng bỗng chốc trở nên vô cùng thanh tịnh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận