Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 1965 - Nhân vật phản diện chết vì nói nhiều!

Cứ như ngón tay này vốn dĩ đã ở đó sẵn rồi.
Đao mang vốn dĩ đang sở hướng phi mị, nhưng khi đối mặt với ngón tay thon dài đó lại không thể tiến thêm được bước nào.
Càng không thể gây tổn thương đến ngón tay của đối thủ.
Chẳng những như vậy, đao mang vốn vô hình vô thật bất chợt đông đặc lại giống như bị đóng băng vậy, sau đó nó vỡ vụn thành từng hạt bụi.
Vẻ mặt của Kim Ngọc Lương cũng khựng lại, hắn thấy nét mặt của Lý Nguyên đã trở nên nghiêm túc hơn bao giờ hết.
Bởi vì, ngón tay thon dài trắng nõn kia chính là của Lý Nguyên.
Kim Ngọc Lương không ngờ Lý Nguyên vốn bị hắn xem là gà yếu, lại có thể đỡ đòn tấn công của Hóa Huyết Thần đao chỉ bằng một ngón tay.
Phải biết, đây là người đầu tiên mà Kim Ngọc Lương thấy có thể đón lấy đòn tấn công của hỗn độn chí bảo chỉ dựa vào thể xác.
Cho dù là Tôn Ngộ Không cũng chỉ có thể dùng Kim Cô Bổng để cản lại, chứ không dám dùng thân xác để đỡ lấy đòn của Hóa Huyết Thần đao.
Dù sao, Hóa Huyết Thần đao cũng là hỗn độn chí bảo!
Chẳng qua là khí tức mà nó phát ra có thể gây tổn thương đến thân xác, tổn thương đến Nguyên Thần của đối phương, cắt đứt vòng luân hồi sinh mệnh của con người, kể cả nghiệp lực nhân quả.
Tu sĩ bình thường tránh còn không kịp, nào dám đỡ đòn?
Mà Lý Nguyên lại đón lấy một cách dễ như trở bàn tay!
Nói như vậy, Lý Nguyên thật sự không phải là Địa Tiên kỳ, hắn đang che giấu thực lực!
Vậy rốt cuộc thực lực của hắn ở mức nào?
Chuẩn Thuần hẳn là không thể đỡ nổi đòn tấn công của hỗn độn chí bảo đi?
Chẳng lẽ hắn còn mạnh hơn cả Chuẩn Thuần?
Nhưng điều này sao có thể?
Nếu hắn là Thánh Nhân thì đã sớm nổi danh hồng hoang rồi mới đúng, sao có thể tới giờ chưa từng nghe nói qua?
Đám người Lão Bạch, Tiểu Quách cũng nhìn thấy Lý Nguyên đỡ lấy đòn tấn công của Kim Ngọc Lương bằng tay không.
Bọn họ không kiềm được đồng thời há hốc mồm.
Ngây ngốc nhìn Lý Nguyên.
Giống như đây là lần đầu tiên quen Lý Nguyên vậy.
Bọn họ không ngờ Lý Nguyên lại lại có thể đỡ một cú trí mạng của Kim Ngọc Lương chỉ bằng một ngón tay.
Phải biết, Tôn Ngộ Không mạnh như vậy, nhưng khi đấu pháp với Kim Ngọc Lương, hắn cũng không dám cử trọng nhược khinh giống như Lý Nguyên.
Nói như vậy, Lý Nguyên còn mạnh hơn cả Tôn Ngộ Không.
Tuy Kim Ngọc Lương bị giật mình, nhưng động tác trên tay hắn không hề chần chừ, chỉ thấy cổ tay hắn xoay một cái, Hóa Huyết Thần Cố Thời Quang trong tay hắn điên cuồng lóe lên.
Đao quang kiếm ảnh khủng bố tuyệt luân, trực tiếp bao phủ chư thiên hoàn vũ, ngay cả hỗn độn vô thủy vô tận, trong đao quang kiếm ảnh, đều bị phân cách chia năm xẻ bảy, không ngừng tan vỡ.
Cùng lúc đó, còn có một hạt châu màu trắng từ trong tay áo Kim Ngọc Lương lặng yên không tiếng động bay ra, rất nhanh tan biến vào hư không, biến mất không thấy tung tích.
Đối mặt với công kích trùng điệp không dứt của Kim Ngọc Lương, Lý Nguyên vẫn ngồi yên tại chỗ, sắc mặt vẫn bình tĩnh như nước trước sau như một.
Chỉ thấy hắn nhìn như từ tốn vươn ra hai ngón tay, nhẹ nhàng kẹp tới hư không.
Uu nhã như đang hái một một đóa hoa.
Tức khắc, đao quang kiếm ảnh đầy trời trực tiếp tan biến vô tung.
Sau đó, Tiểu Quách, lão Bạch ngạc nhiên phát hiện, trong tay Lý Nguyên, nhiều ra một thanh bảo đao toàn thân đỏ tươi.
Đúng là Hóa Huyết thần đao của Kim Ngọc Lương.
Kim Ngọc Lương nhìn thấy Hóa Huyết thần đao trong tay Lý Nguyên, kinh hãi đến mức trái tim đều suýt nhảy ra khỏi lồng ngực.
Bởi vì, hắn vậy mà đều không biết, Hóa Huyết thần đao của mình, rốt cuộc làm sao đến trong tay Lý Nguyên.
Nếu như, không phải hắn nhìn thấy Hóa Huyết thần đao trong tay Lý Nguyên, thậm chí, hắn còn không biết Hóa Huyết thần đao của mình đã bị Lý Nguyên cướp đi.
Vì sao có thể như vậy?
Chuyện này cũng quỷ dị quá đi?
Rốt cuộc làm sao Lý Nguyên làm được?
Tuy rằng lá bài tẩy Kim Ngọc Lương tự giữ rất nhiều, nhưng gặp phải Lý Nguyên quỷ dị khó lường như vậy, Lý Nguyên cử trọng nhược khinh như vậy, hắn vẫn không nhịn được cảm thấy hoảng sợ, cảm thấy có phần sợ hãi.
Cùng lúc khi Kim Ngọc Lương kinh sợ, đương nhiên hắn cũng không quên thôi động nguyên thần, muốn đoạt lại Hóa Huyết thần đao từ trong tay Lý Nguyên.
Song, bất kể hắn thôi động nguyên thần thế nào, nhưng Hóa Huyết thần đao lại không hề phản ứng.
Hóa Huyết thần đao vốn như một cánh tay, dường như đã mất đi liên hệ với nguyên thần của hắn.
Điều này khiến tâm trạng Kim Ngọc Lương, không khỏi càng thêm trầm trọng
“Rắc!”
Cùng lúc đó, Kim Ngọc Lương bỗng nghe thấy một tiếng như gương vỡ vang lên.
Ngay sau đó, Kim Ngọc Lương cảm thấy nguyên thần đau đớn một hồi, khóe miệng cũng không khống chế được chảy ra một tia máu tươi.
Nhưng mà, Kim Ngọc Lương không hề để ý tới thương thế của mình, bởi vì, còn có một chuyện càng thêm kinh hãi đã xảy ra.
Hắn phát hiện, Hóa Huyết thần đao của mình, ở trong tay Lý Nguyên, lại giống như thủy tinh, vỡ thành vô số mảnh nhỏ.
Hắn thế mà hủy diệt Hỗn độn chí bảo của ta?
Điều này sao có thể?
Không phải nói Thánh Nhân cũng không thể hủy hoại được Hỗn độn chí bảo sao?
Vì sao hắn có thể phá hủy?
Còn nhẹ nhàng như vậy?
Trong lòng Kim Ngọc Lương kinh hãi gần chết, từ lúc lọt lòng đến nay, hắn vẫn chưa từng hoảng sợ như vậy.
Hắn phát hiện, tiếp xúc với Lý Nguyên càng lâu, hắn càng xem không hiểu Lý Nguyên.
Người này hành sự, luôn có thể khiến người ta nghẹn họng trân trối, ngoài dự liệu của mọi người.
Kim Ngọc Lương đã thầm hạ quyết tâm trong lòng.
Nếu như đợi lát nữa hắn tế ra Hỗn độn chí bảo -- Tam Thiên Thiên La Địa Võng, cũng vô hiệu với Lý Nguyên, vậy hắn sẽ không do dự rời đi nơi này.
Chạy được bao xa thì hay chừng nấy.
Hắn có hệ thống, hắn mới sẽ không liều chết với một người nhìn không thấu sâu cạn đâu!
Tam Thiên Thiên La Địa Võng, được xưng là có thể ngưng tụ ba ngàn pháp tắc thiên đạo, tạo thành một tấm lưới pháp tắc vô thủy vô tận.
Hệ thống nói, ngay cả Thiên Đạo Thánh Nhân cũng không cách nào thoát khỏi phong ấn của Tam Thiên Thiên La Địa Võng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận