Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 370 - Quảng Thành Tử, Xích Tinh Tử bị phạt

Lý Nguyên giáo huấn đệ tử Xiển giáo như vậy, chắc chắn Nguyên Thủy Thiên Tôn sẽ không vui.
Hắn sẽ ra mặt vì đệ tử sao?
Côn Bằng lão tổ thầm nghĩ.
không biết Lý Nguyên và Nguyên Thủy Thiên Tôn thì ai lợi hại hơn?
Quảng Thành Tử và Xích Tinh Tử thấy Nguyên Thủy Thiên Tôn thì giống như nhìn thấy cứu tinh, lập tức mừng rỡ.
“Sư phụ!”
“Sư phụ cứu mạng!”
Hai người vừa đánh mặt mình vừa lớn tiếng kêu cứu với sư phụ, dáng vẻ vô cùng buồn cười.
Hoàng Phi Hổ nghe Quảng Thành Tử gọi “sư phụ” thì tâm trạng không khỏi trầm xuống, lập tức lo lắng cho Lý Nguyên.
Đến cả chưởng giáo của Xiển giáo cũng tới rồi, việc này sợ rằng hậu quả không tốt.
Hai người n Giao và n Hồng cũng thầm giật mình.
Danh tiếng của Nguyên Thủy Thiên Tôn, bọn họ thân là Thái tử đương nhiên cũng từng nghe nói đến.
Đây là chí cao vô thượng ở hồng hoang, tồn tại vĩnh viễn bất tử, không biết Lý tiền bối có gặp nguy hiểm không?
Chỉ có Thương Thanh Quân, vẻ mặt bình tĩnh, trong mắt hiện lên một tia rung động không nắm bắt được.
Ánh mắt Nguyên Thủy Thiên Tôn âm trầm sâu thẳm, gân xanh trên huyệt thái dương không ngừng nhảy lên, gương mặt căng cứng.
Quảng Thành Tử thấy sư phụ tức giận như vậy thì trong lòng càng sảng khoái.
Khuôn mặt sư phụ đen sì, nhất định sẽ hung hăng giáo huấn tên cuồng đồ này, ra mặt thay cho ta và Xích Tinh Tử.
Nguyên Thủy Thiên Tôn đầu tiên là bất ngờ nhìn thoáng qua Côn Bằng lão tổ, sau đó vội vàng chắp tay hành lễ với Lý Nguyên: “Tham kiến Lý đạo hữu.”
Quảng Thành Tử: “...”
Xích Tinh Tử: “...”
Hoàng Phi Hổ: “...”
Bọn họ thật sự không dám tin vào mắt và lỗ tai mình.
Đặc biệt là hai người Quảng Thành Tử và Xích Tinh Tử, chấn động và ngạc nhiên đến mức trở nên ngơ ngẩn, căn bản không thể nào tiếp thu được sự thật này.
Không phải sư phụ đến làm chủ cho chúng ta sao?
Sao lại xưng hô với Lý Nguyên là đạo hữu?
Đại Tiên kỳ này xứng đáng ngang hàng với sư phụ sao?
Còn chuyện gì khoa trương hơn nữa không?
Tiếp theo, bọn họ sẽ biết vẫn còn có thứ khoa trương hơn.
Lý Nguyên lạnh lùng liếc mắt nhìn Nguyên Thủy Thiên Tôn, châm chọc nói: “Đồ đệ tốt ngươi dạy dỗ giống như ngươi, chẳng những tự đại còn không có mắt.”
Quảng Thành Tử và Xích Tinh Tử nghe thấy thì hoàn toàn choáng váng.
Bởi vì quá khiếp sợ, thậm chí còn họ quên luôn cả cơn đau đớn kịch liệt ở mặt và tai.
Người này rốt cuộc là ai?
Sao lại dám bất kính với sư phụ như vậy?
Cho dù hắn là Thánh Nhân không thể nói năng lỗ mãng như thế chứ?
Giọng điệu này giống như đang giáo huấn con cháu vậy.
Phải biết rằng, sư phụ rất quan trọng thể diện, bị người ta vũ nhục như vậy, sao có thể để yên?
Côn Bằng lão tổ cũng giật mình mở to hai mắt.
Trước đó hắn thấy Lý Nguyên và Nữ Oa nói chuyện với nhau khá hòa hợp, vì vậy cho rằng mặc dù Lý Nguyên lợi hại nên tối thiểu chắc cũng tương đương với Thánh Nhân.
Hắn hoàn toàn không ngờ Lý Nguyên lại đối xử không khách khí như vậy với Nguyên Thủy Thiên Tôn.
Cái này đã được xem như làm nhục rồi.
Nguyên Thủy Thiên Tôn có thể chịu được sao?
Lẽ nào sắp xảy ra trận chiến Thánh Nhân rồi sao?
Nhưng mà phản ứng của Nguyên Thủy Thiên Tôn lại làm cho mọi người suýt ngất xỉu.
Chỉ thấy da mặt Nguyên Thủy Thiên Tôn run lên, chẳng những không có nổi giận chút nào mà ngược lại còn chê cười nói: “Nghiệt đồ hư hỏng, đắc tội Lý đạo hữu rồi, thật sự vô cùng xin lỗi.”
Vậy mà sư phụ không tức giận, ngược lại còn xin lỗi?
Quảng Thành Tử và Xích Tinh Tử chỉ cảm thấy thế giới quan, nhân sinh quan, giá trị quan đều bị lật đổ toàn bộ.
Thậm chí, bọn họ còn hoài nghi, người trước mặt này rốt cuộc có phải Nguyên Thủy Thiên Tôn hay không?
Nguyên Thủy Thiên Tôn không thể nào không biết xấu hổ như vậy được!
Côn Bằng lão tổ cũng há hốc mồm ngạc nhiên vô cùng.
Hắn hoàn toàn không ngờ được, Nguyên Thủy Thiên Tôn chú trọng da mặt nhất lại có phản ứng như vậy.
Cái này không giống Nguyên Thủy!
Rốt cuộc mình trêu chọc phải nhân vật gì vậy?
Vì sao chẳng những Nữ Oa hết mực cung kính với Lý Nguyên mà đến người kiêu ngạo như Nguyên Thủy Thiên Tôn cũng muốn lấy lòng Lý Nguyên?
Côn Bằng lão tổ phát hiện, Lý Nguyên còn cao thâm khó lường hơn tưởng tượng của hắn rất nhiều.
Hai người n Giao và n Hồng thì mừng rỡ đến mức cả người khẽ run lên.
Bọn họ cảm thấy Lý tiền bối thật sự quá lợi hại.
Ngay cả Thánh Nhân mà cũng dám quở mắng, hơn nữa Thánh Nhân còn phải nhận lỗi.
Quả thật còn khí phách hơn Đế Vương một ngàn lần.
Nếu như có thể bái cao nhân thế này và trở thành đồ đệ dưới trướng hắn thì vinh dự đến nhường nào.
Nghĩ đến đây, hai người quỳ càng thêm thẳng tắp.
Bọn họ nhất định phải dùng trái tim chân thành cảm động sư phụ.
Nhìn thấy Nguyên Thủy Thiên Tôn đến, Lý Nguyên cũng trừng phạt Quảng Thành Tử và Xích Tinh Tử đủ rồi, hắn nói với Nguyên Thủy Thiên Tôn: “Hai tên rác rưởi này, ngươi dẫn về từ từ dạy dỗ lại đi. Sau này bảo bọn họ chùi mắt cho kỹ, để tránh phải rước họa vào thân.”
Trái tim treo lơ lửng của Nguyên Thủy Thiên Tôn thả lỏng, vội vàng cảm kích nói: “Đa tại Lý đạo hữu khoan dung độ lượng.”
Quảng Thành Tử và Xích Tinh Tử cuối cùng cũng ngừng tát mình.
Nhưng mà bọn họ còn chưa thở phào nhẹ nhõm lại nghe giọng nói lớn tiếng trách mắng của sư phụ: “Các ngươi còn ngây ra đó là gì, còn không mau đa tạ ơn dạy dỗ của Lý đạo hữu.”
Bị đánh mà còn phải cảm ơn dạy dỗ?
Hoàng Phi Hổ sống lâu mà vẫn là lần đầu thấy.
Quảng Thành Tử và Xích Tinh Tử không dám chậm trễ lập tức đồng thanh dập đầu cảm ơn Lý Nguyên: “Đa tạ ơn dạy dỗ của Lý đạo hữu.”
Bị đánh mà còn phải cảm ơn, trong lòng hai người có biết bao khuất nghẹn nhưng cũng chỉ dám nghĩ.
Lý Nguyên không để ý đến hai người, hắn chỉ vào n Giao và n Hồng nói với Nguyên Thủy Thiên Tôn: “Nếu như hai người này các ngươi vẫn muốn thu nhận thì mang đi cùng đi.”
n Giao, n Hồng nghe vậy cảm thấy vô cùng sợ hãi.
“Sư phụ, bọn ta muốn bái ngươi làm thầy.” n Giao khẩn cầu nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận