Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 1556 - Nguyên Thủy Thiên Tôn gấp đến độ tự sát

Chỉ chốc lát sau, nàng đã ăn sạch quả xoài còn lớn hơn đầu mình.
Nàng tuy đã cảm thấy có hơi no rồi, nhưng mà vẫn không nhịn được cảm giác muốn ăn, lại hái xuống một quả xoài nữa, ăn như hổ đói.
A a a, ăn ngon, thật sự là ăn quá ngon.
Thơm quá, vừa thơm vừa ngọt!
Giang Lan vừa nhai nuốt ngấu nghiến, vừa gật gù đắc ý cảm thán không thôi.
"Ực ực!"
Đột nhiên, nàng nghe được một tiếng nuốt nước miếng.
Theo âm thanh nhìn lại, chỉ thấy con chim thiên đường đuôi phướn đang nhìn nàng không chớp mắt, nước bọt làm ướt hết mặt đất.
Dáng vẻ thèm nhưng không ăn được.
Văn Đạo Nhân đúng là thèm không nhịn được.
Bởi vì hắn bị phạt, thế nên mới bị Lý Nguyên biến thành chim thiên đường đuôi phướn chăm sóc hậu viện.
Chớ nhìn hắn đã ngây người ở chỗ này mấy triệu năm, nhưng ngay cả một trái Hỗn độn linh quả hắn cũng không ăn được. Lúc này thấy Giang Lan ăn say sưa ngon lành, hắn đương nhiên thấy thèm.
Giang Lan lại có chút nghi hoặc.
Nếu con chim thiên đường đuôi phướn này muốn ăn, nhìn ta làm cái gì, tự mình hái trái cây ăn đi?
Còn chảy nhiều nước miếng thế làm gì?
Ta cũng không keo kiệt như ngươi, không cho ngươi hái.
Thực sự là một con chim ngốc!
"Ợ!"
Giang Lan ăn xong hai trái xoài, nhất thời ợ một tiếng vang dội.
Nàng cảm giác hơi thở của mình đều có hương vị ngọt ngào.
Không khỏi thoải mái duỗi lưng, sau đó cuộn người trên quả xoài, thần sắc rất là thích ý.
Nàng cảm thấy, cái chỗ này thật tốt quá.
"Hoàn cảnh sạch sẽ gọn gàng, còn có hoa quả ngon miệng, hoàn mỹ!"
Đinh, ngay lúc Giang Lan đang âm thầm hài lòng, đột nhiên nàng nghe thấy hệ thống trong đầu có phản ứng.
"Lần đầu tiên kí chủ ăn được Cực Phẩm Hỗn độn linh quả, kích hoạt điều kiện ban thưởng, thưởng cho kí chủ một trăm triệu triệu điểm thuộc tính tự do. Thưởng cho kí chủ năng lực phòng ngự phản lực tăng gấp hai công kích có thể chịu được."
Nghe thấy hệ thống, Giang Lan rất mơ hồ.
Nàng không nghĩ tới, bản thân tùy tiện ăn hai trái xoài, vậy mà lại là Hỗn Độn Linh Quả gì đó.
Phải biết rằng, một trăm triệu triệu điểm thuộc tính tự do , đây là lần nhận thưởng nhiều điểm thuộc tính nhất từ trước tới nay của nàng.
Hỗn độn linh quả không phải;là chí bảo trong truyền thuyết sao?
Không thể gặp, không thể cầu.
Sao lại xuất hiện trong một khách sạn bình thường?
Cái này, cái này cũng thật quá khó tin rồi?
Chẳng lẽ là vận may của ta thật sự quá tốt?
Trách không được nơi đây sẽ có một con chim thiên đường đuôi phướn thực lực phi thường khủng bố, con chim thiên đường đuôi phướn liệu có phải là Linh Thú bảo vệ của cây xoài kia không?
Giang Lan nhìn cây xoài toàn quả là quả, hai mắt sáng như sao, lóe lên tinh quang sáng chói.
Nhiều như vậy Hỗn độn linh quả, giàu to rồi, giàu to rồi.
Nhưng mà, cùng với kích động, Giang lan cũng có chút nghi hoặc.
Không phải đều nói sau khi dùng Hỗn độn linh quả sẽ có tác dụng không thể tưởng tượng nổi sao?
Vì sao ta ăn hai trái Hỗn độn linh quả, ngoại trừ cảm thấy ăn ngon vô cùng ra thì cũng không có gì thay đổi?
Linh khí cũng không có tăng lên, thể chất cũng không có mạnh mẽ hơn, tinh thần lực cũng không có gì biến hóa?
Đây thật sự là Hỗn độn linh quả sao? Nhưng mà hệ thống chắc chắn sẽ không gạt ta.
Quên đi, quản hắn làm gì, coi như trái Hỗn độn linh quả này không thể tăng thêm linh khí và tu vi, nhưng nó chỉ cần một điểm là ăn ngon siêu cấp vô địch cũng đã đủ rồi.
Hiện tại, hệ thống còn thưởng cho ta một trăm triệu triệu điểm thuộc tính tự do, cũng tăng lên hai lần phản lực, đã kiếm bộn rồi.
Nghĩ tới đây, Giang Lan lập tức hài lòng dùng toàn bộ điểm thuộc tính tăng lực phòng ngự lên.
....
Nguyên Thủy Thiên Tôn ký sinh trên Mai Hoa Lộc, kéo xe ngựa, dưới sự điều khiến của Đát Kỷ đi tới Đông Hải Lạc Thâm.
Lần trước Bạch Lăng dùng điện thoại di động gửi tin nhắn cho nàng, nói Giao Nhân Tộc gặp phải khó khăn, cần giúp đỡ, chỉ là trước đây Đát Kỷ bị giam cầm trong một cấm địa đặc biệt, không cách nào thoát thân, cho nên liền bảo Bạch Lăng đi tìm ca ca của nàng hỗ trợ.
Đát Kỷ không biết khó khăn của Giao Nhân Tộc đã giải quyết xong chưa, cho nên sau khi nàng thoát khỏi giam cầm liền lập tức đi tới Lạc Thâm, kiểm tra tình hình ở Giao Nhân Tộc.
Sau khi đi tới Lạc Thâm, rất nhanh Đát Kỷ liền gặp Bạch Lăng.
Hai người đều vô cùng vui vẻ kéo tay nhau, cùng kể lại những điều mình gặp phải trong khoảng thời gian này.
Đi đến trước cung điện của Giao Nhân Tộc, Đát Kỷ tùy tiện dừng xe trên một khoảng đất trống rồi không để ý tới nữa.
Nguyên Thủy Thiên Tôn thấy Đát Kỷ rốt cuộc cũng không quan sát, không khỏi quá đỗi vui mừng.
Hắn lập tức thi triển pháp thuật, chuẩn bị rời khỏi thân thể Mai Hoa Lộc.
Nhưng mà, khiến cho hắn ngỡ ngàng chính là, hắn nghĩ muốn bay ra khỏi cơ thể Mai Hoa Lộc, một tầng cấm chế của dây cương xe ngựa trên người Mai Hoa Lộc lại đột nhiên sáng lên.
Cấm chế trực tiếp phong bế nhục thân của Mai Hoa Lộc, khiên cho Nguyên Thủy Thiên Tôn căn bản là không có cách nào chạy trốn.
Bất luận Nguyên Thủy Thiên Tôn nỗ lực mở Thời Gian Trường Hà, hay là Không Gian Trường Lang, nhưng chỉ cần là Thời Không Chi Lực tiếp xúc với dây cương trên người Mai Hoa Lộc liền bị một tầng đạo ấn ngăn cản, không thể gây ra chút biến hóa nào.
Nguyên Thủy Thiên Tôn sử dụng các loại thủ đoạn, muốn thoát khỏi phong ấn của dây cương xe ngựa, nhưng lại đều không làm nên chuyện gì.
Hắn phát hiện cái dây cương này, vậy mà lại là một cái Hỗn Độn Chí Bảo.
Bên trên dây cương có khắc họa đạo văn, giống như Thiên Đạo Pháp Liên vậy, không thể phá, không có cách nào tránh thoát được. Không hề nghi ngờ, bộ dây cương xe ngựa này, nhất định là Đát Kỷ lấy được từ chỗ Lý tiền bối.
Chuyện này nhất thời khiến cho Nguyên Thủy Thiên Tôn gấp đến độ mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, không ngừng bối rối.
Nếu như không có cách nào có thể thoát khỏi dây cương, chẳng lẽ về sau cũng chỉ có thể ở lại trong cơ thể Mai Hoa Lộc, làm thú kéo xe cho Đát Kỷ cả đời?
Bạn cần đăng nhập để bình luận