Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 2243 - Cùng nhau chia sẻ Lý Nguyên! (2)

Nhưng đối mặt với Lý Nguyên, các nàng lại không thể phát huy bất kỳ sự tự tin nào.
Vì vậy đối với việc theo đuổi Lý Nguyên, hiển nhiên là họ không có lòng tin nào rồi.
Nhưng nếu như ba người cùng nhau.
Vậy tỷ lệ thành công tăng lên gấp bội rồi.
Chắc là sẽ không có người đàn ông nào có thể chống lại được đi.
Trác Văn Quân thấy Lý Thanh Chiếu và Thái Văn Cơ để lộ suy nghĩ ra ngoài mặt, nên nàng lập tức rèn sắt khi còn nóng: “Hơn nữa, chúng ta cũng là chị em tốt không có gì phải giấu nhau, đến lúc đó, nếu như chúng ta thật sự ở cùng một chỗ, vậy mỗi ngày chúng ta đều có thể thưởng thức trà, bàn về thơ ca, đánh đàn hát một khúc cùng với nhau, như vậy sẽ rất hạnh phúc.”
Lý Thanh Chiếu và Thái Văn Cơ nhìn nhau một cái, bọn họ có chút động lòng.
Lý Thanh Chiếu hỏi Thái Văn Cơ: “Chuyện này, ngươi thấy thế nào?”
Thái Văn Cơ suy nghĩ một chút rồi nói: “Ta cảm thấy Văn Quân nói khá có lý.”
Lý Thanh Chiếu mấp máy miệng, đánh nhịp nói: “Nếu Văn Cơ cũng không phản đối, được, chúng ta liên hợp thành liên minh theo đuổi Lý Nguyên. Tranh thủ sớm ngày lấy Lý Nguyên về nhà. Để hắn mỗi ngày nấu lẩu cho chúng ta, nhất định phải ăn cho tận hứng.”
Trác Văn Quân thấy hai người đáp ứng rồi, không khỏi cao hứng nhảy dựng lên.
“Thật tốt quá, về sau chúng ta đồng tâm hiệp lực, cùng tiến cùng lùi, cùng nhau đánh bại những tiểu yêu tinh muốn câu dẫn Lý Nguyên kia.”
Lý Thanh Chiếu siết chặt nắm đấm, nói: “Chỉ cần ba người chúng ta liên thủ, không tin Lý Nguyên có thể chạy trốn khỏi lòng bàn tay ba người chúng ta.”
Thái Văn Cơ cũng hưng phấn kêu lên: “Ba người chúng ta ăn chắc Lý Nguyên rồi, nữ hoàng cũng không giữ được hắn.”
Ba người lúc này có thể nói là tràn đầy niềm tin.
Cảm giác không đến ba ngày là có thể khiến cho Lý Nguyên gọi các nàng là nữ vương đại nhân!
Ba người đạt thành hiệp nghị, vỗ tay hoan nghênh minh ước, kết thành một liên minh theo đuổi Lý Nguyên. Kể từ đó, quan hệ của ba người cũng càng thêm thân mật.
Lý Thanh Chiếu vui vẻ, nhất thời nói ra bí mật của mình: “Thật ra ta cũng len lén lấy một ít nước rửa chén của Lý Nguyên, sau khi trở về ta chia cho ngươi.”
Khóe miệng Thái Văn Cơ giật giật, vẻ mặt cạn lời: “Sao ngươi cái gì cũng lấy vậy? Ngay cả nước rửa chén cũng không tha?”
Lý Thanh Chiếu kích động nói: “Đây đâu có phải là nước rửa chén thông thường, mà là thánh phẩm dưỡng da so với Tuyết Cáp cao còn trân quý hơn.”
“Thiệt hay giả thế?”
Vẻ mặt Trác Văn Quân hoài nghi: “Tuyết Cáp cao là dùng rất nhiều loại Dao Chi Tiên Thảo luyện chế mà thành. Để luyện chế một hộp Tuyết Cáp cao, số lượng linh dược dùng đến so sánh với cực phẩm tiên đan cũng không kém là bao, nước rửa chén này sao có thể so sánh với Tuyết Cáp cao? Cái này căn bản không nằm trong cùng cấp bậc được không?”
Lý Thanh Chiếu không nói thêm gì nữa, chỉ thấy nàng đưa ra tay ngọc thon thon của bản thân, đưa tới trước mặt Trác Văn Quân với Thái Văn Cơ, nói: “Các ngươi xem đi, cũng có thể sờ thử, tay ta so với trước đây như thế nào?”
Trác Văn Quân và Thái Văn Cơ tò mò đánh giá.
Thậm chí còn sờ thử một cái.
Sau khi đánh giá, cả hai người kinh ngạc trừng to hai mắt.
“Ai nha, ngươi tay làm so trước đây sao lại trắng nõn hơn một chút?
Trác Văn Quân hậu tri hậu giác cả kinh kêu lên.
“Chẳng những trở nên trắng nõn, mà khi sờ vào so với tơ lụa cũng mềm mượt hơn. Mấu chốt là trên đó còn lưu lại một mùi thơm thoang thoảng, cảm giác giống như là mùi thơm của cơ thể vậy.”
Giọng điệu Thái Văn Cơ tràn đầy ước ao.
Thật ra bàn tay Lý Thanh Chiếu cũng không thay đổi quá nhiều giống như lời hai người nói.
Ban đầu tay Lý Thanh Chiếu vốn đã rất đẹp, nước rửa chén cũng chỉ vẻn vẹn chỉ là dệt hoa trên gấm một chút xíu mà thôi.
Chẳng qua Thái Văn Cơ và Trác Văn Quân đều là đại năng Thái Ất Kim Tiên, có thể quan sát tỉ mỉ.
Vì vậy lúc này mới cảm thấy bàn tay Lý Thanh Chiếu thay đổi rất lớn.
Lý Thanh Chiếu đắc ý nói: “Ta cũng là nhờ dùng nước rửa chén vừa rồi để rửa chén, dính nước rửa chén trên tay, nên lúc này mới trở nên trắng nõn bóng loáng như vậy. Các ngươi nhìn cổ tay của ta xem, có phải không hề giống bàn tay ta không.”
Hai người Thái Văn Cơ và Trác Văn Quân lại quan sát cổ tay Lý Thanh Chiếu.
Quả nhiên, cổ tay trông không có mịn màng như bàn tay.
“Chẳng lẽ, nước rửa chén của Lý Nguyên thật sự có thể dưỡng nhan mỹ dung, dưỡng da trắng đẹp hay sao?”
Vẻ mặt Thái Văn Cơ khiếp sợ.
Lý Thanh Chiếu gật đầu khẳng định: “Chắc chắn luôn, nếu không phải vậy, tại sao tay ta có thể có thay đổi?”
Trác Văn Quân cảm khái nói: “Lý Nguyên hắn đến cùng ẩn giấu bao nhiêu bí mật ta? Sao cứ cảm thấy có rất nhiều thứ bên trong khách điếm của hắn đều rất bất phàm?”
“Đúng vậy,” Thái Văn Cơ phụ họa: “Có mấy thứ bên trong khách điếm của Lý Nguyên căn bản không giống như Địa Tiên kỳ có thể có được.”
Lý Thanh Chiếu nghe vậy, không khỏi cười khổ một cái: “Tuy thời gian ta và Lý Nguyên quen biết nhau không ít, nhưng mà nói thật, cho tới hôm nay ta mới phát hiện, ta căn bản không hề hiểu rõ hắn.”
“Không sao, sau này lấy về nhà rồi từ từ hiểu rõ. Đến lúc đó chuyện mười tám đời tổ tông nhà hắn đều biết rõ ràng.”
Trác Văn Quân hào khí nói.
Trong lúc nói chuyện, ba người đã trở về nhà Trác Văn Quân.
Sau đó mọi người bắt đầu chuẩn bị chia đều bảo bối mà mỗi người “tiện tay lấy trộm” từ Lý Nguyên.
Lý Thanh Chiếu lấy ra Như Ý Tam Sinh Hoa cùng với nước rửa chén.
Thái Văn Cơ lấy ra một viên Tiên Thiên Đan Mộc.
Nhưng mà, giữa lúc Trác Văn Quân chuẩn bị lấy ra dao phay. Nàng lại phát hiện, dao phay vậy mà không thấy đâu.
“Chuyện gì xảy ra? Vì sao không thấy dao phay đâu? Rõ ràng ta đã bỏ vào trong túi đựng đồ rồi mà?”
Trác Văn Quân nhìn túi trữ vật của mình, nghi hoặc kêu lên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận