Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 413 - Nước Tử Mẫu, thăm Cam Uyên

Mà tất cả giao nhân được sinh ra cũng đều là nữ tử.
Đát Kỷ sững sờ thốt lên: “Không ngờ trên đời còn có chuyện kỳ lạ như thế.”
Bạch Ngọc Tảo bên cạnh giải thích thêm: “Từ lúc nước Tử Mẫu khai mở, một luồng khí giao hợp gặp Huyền Minh Chân Thủy, ngưng tụ lẫn nhau mà tạo ra một loại Thánh Thủy. Bởi vì Huyền Minh thuần âm cho nên chỉ có thể sinh ra nữ tử.”
Đát Kỷ gật đầu tỏ vẻ đã hiểu, chỉ cảm thấy giao nhân này thật quá thần kỳ.
Sau đó, Đát Kỷ ở trong thành giao nhân, nhận sự tiếp đón nồng nhiệt của Bạch Ngọc Tảo. Ban đầu, Đát Kỷ còn cảm thấy thú vị, nhưng qua vài ngày, nàng nhanh chóng cảm thấy nhàm chán.
Nàng cảm thấy, thật ra giao nhân thành không quá lớn, chung quy nhân khẩu chưa tới mười vạn.
Đồ ăn hầu hết là các loại tảo và trân châu, cuộc sống thông thường.
Những giao nhân bình thường, ngoại trừ việc tu luyện ra thì thường... thêu Long tiêu sa, hoặc là đi tìm trân châu, hái tảo biển.
Cuộc sống như vậy, đối với người quen sống trong sự phồn hoa, được Lý Nguyên nuôi đến mức kén cá chọn canh như Đát Kỷ mà nói thì quả thật có phần hơi khô khan.
Vì thế, chờ qua mấy ngày, Đát Kỷ đã đứng ngồi không yên, chuẩn bị đi thăm quan Hải Nhãn một chút, sau đó trở về Triều Ca.
Đã đến tận đây mà không đến Hải Nhãn thì quá lãng phí, sau khi Bạch Lăng và Bạch Ngọc Tảo biết ý định của Đát Kỷ thì đều bị làm cho phát hoảng.
Hai người vội vàng ngăn cản Ðát Kỷ đi vào chỗ chết.
“Hải Nhãn hung hiểm vô cùng, bên trong đầy rẫy pháp tắc chi lực, kể cả có là tu sĩ Chuẩn Thánh không dám bước vào, Đát Kỷ đừng nên để bản thân gặp nguy hiểm.”
Bạch Ngọc Tảo khuyên nhủ.
“Tộc giao nhân chúng ta trời sinh am hiểu thần thông thủy hệ, có điều khi đối mặt với khí tức pháp tắc hệ Thủy phát ra xung quanh Hải Nhãn cũng chịu không nổi, nơi đó thật sự quá nguy hiểm.”
Khuôn mặt Bạch Lăng toát ra sự khiếp đảm.
“Hàng năm đều có tộc nhân cố gắng tiếp cận Hải Nhãn để giác ngộ pháp tắc hệ Thủy, có điều là thường xuyên có tộc nhân bị gió dữ cuốn vào trong Hải Nhãn, ngay cả chân linh cũng bị vặn xoắn tan thành mây khói. Đó là nơi hung hiểm nhất cả Đông Hải, không nên đến đó.”
Bạch Ngọc Tảo tiếp tục khuyên nhủ.
Nhưng Đát Kỷ nghe hai người khuyên bảo ngược lại còn cảm thấy càng thêm hứng thú.
Hải Nhãn hung hiểm như vậy, không biết có thể thăm dò năng lực phòng ngự của bộ y phục này không. Trong lòng Đát Kỷ thầm nghĩ.
Sở dĩ, nàng nhất định muốn đến Hải Nhãn là vì trừ việc muốn xem nơi thần bí, thì thật ra mục đích chủ yếu là để thí nghiệm năng lực phòng ngự của bộ y phục nàng đang mặc trên người này.
Hồi đầu, khi nàng đấu pháp cùng Nhiên Đăng đạo nhân ở núi Côn Luân, Nhiên Đăng đạo nhân đã dùng tất cả bản lĩnh để đánh mà ngay cả một sợi tóc của nàng không hề hấn gì. Từ lúc đó trở đi, Đát Kỷ liền hiểu, bộ y phục ca ca đưa cho mình vô cùng bất phàm.
Về sau, nàng đã từng đích thân thử nghiệm năng lực phòng ngự của bộ y phục này, muốn biết giới hạn phòng ngự của bộ y phục này tới đâu, có điều, bỏ đi....
Bất kể nàng dùng cách gì, thậm chí hạ quyết tâm dùng Thí Thần Thương đâm mấy nhát vào bộ y phục, đừng nói là đâm rách, ngay cả một nếp nhăn không có.
Lúc bấy giờ Đát Kỷ hoàn toàn trở nên ngơ ngác.
Lại càng thêm tò mò.
Bộ y phục mà ca ca đưa cho mình rốt cuộc đã đạt đến cấp bậc cực phầm gì, Tiên thiên linh bảo, Tiên thiên chí bảo hay là Hỗn Độn linh bảo. Cho nên khi nàng nghe Bạch Lăng miêu tả sự khủng bố ở Hải Nhãn thì Đát Kỷ đã âm thầm quyết định đến Hải Nhãn thử nghiệm năng lực phòng ngự của bộ y phục này một chút.
Vì thế, bất luận mẹ con Bạch Lăng có khuyên can như thế nào Đát Kỷ không thay đổi ý kiến.
Bạch Ngọc Tảo thấy Đát Kỷ nhật định phải đi, không có cách nào khác, nàng không yên tâm để Đát Kỷ một mình đi vào chỗ chết, vì vậy quyết định đích thân đưa Đát Kỷ đi một vòng quanh Hải Nhãn rồi về.
Bạch Lăng thấy mẫu thân muốn đi, cũng muốn đi cùng.
Bạch Ngọc Tảo nghĩ chỉ đi nhìn lướt qua Hải Nhãn thôi, có nàng bên cạnh bảo vệ sẽ không xảy ra nguy hiểm gì, vì thế cũng đồng ý cho Bạch Lăng đi theo.
Ngay sau đó, ba người từ thành Cam Uyên chạy đến Hải Nhãn.
Rời khỏi phòng ngự của thành Cam Uyên, nước biển mênh mông xung quanh lập tức trở nên dữ đội vô cùng.
Bạch Ngọc Tảo mang theo nữ nhi, quanh thân tản ra Thanh Quang lấp lánh, trong Thanh Quang có pháp tắc tránh nước quanh quẩn.
Nước biển mênh mông dữ dội xung quanh bị Thanh Quang ảnh hưởng lập tức trở nên diu dàng hơn, cơ bản là không gây áp lực gì đến Bạch Ngọc Tảo và nữ nhi.
Bạch Ngọc Tảo nhìn Ðát Kỷ.
Trong mắt thoáng qua tia kinh ngạc.
Chỉ thấy năng lực khống thủy của Đát Kỷ không hề thua kém nàng chút nào, thứ quanh quẩn quanh thân kia tất nhiên là pháp tắc chi thủy.
Chẳng lẽ nàng cũng tu luyện công pháp thủy hệ, nhưng vì sao lúc bình thường lại không cảm nhận được công pháp thủy hệ từ trên người nàng. Bạch Ngọc Tảo không khỏi nhớ đến ngày đầu tiên Đát Kỷ tới, nàng trò chuyện riêng với nữ nhi.
Ðát Kỷ ca ca sâu không lường được, uy áp của Nhân Hoàng không là gì đối với hắn, Tây Phương Nhị Thánh cũng khom lưng uốn gối với hắn. Đã từng có Trụ vương suất lĩnh mấy vạn Cấm Vệ quân, mang theo khí vận Nhân tộc cùng uy áp của Nhân Hoàng chuẩn bị tấn công phủ đệ của Lý Nguyên, kết quả là mấy vạn người đều biến mất trong hư không... Khi đó, nghe nữ nhi kể chuyện, Bạch Ngọc Tảo còn cho rằng nữ nhi phát điên, nói linh tinh.
Nàng không thể tưởng tượng ra, khung cảnh Nhân Hoàng độc đoán cửu thiên quỳ xuống vả miệng, chúa tể Thánh Nhân từ trước đến nay phải khúm núm.
Cho đến tận khi nữ nhi đảm bảo không nói linh tinh thì Bạch Ngọc Tảo mới không thể không tin vào sự thật kinh khủng này.
Tóm lại, Đát Kỷ ca ca lợi hại đến độ nào? Có ca ca giỏi giang như vậy, Đát Kỷ có lợi hại không phải chuyện lạ gì. Bạch Ngọc Tảo đè xuống cảm giác sửng sốt trong lòng, dẫn theo nữ nhi lao về hưởng Hải Nhãn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận