Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 491 - Ngươi tự sát đi, Lục Áp chết!

Lúc trước đánh chết Nhiên Đăng đạo nhân cũng không muốn trả lại Định Hải châu.
Không ngờ hiện tại chỉ một mình Đát Kỷ, Nhiên Đăng đạo nhân đã trực tiếp trả lại Định Hải châu.
Chênh lệch trước sau này cũng quá lớn rồi! Đát Kỷ, sao trước kia lại không phát hiện ngươi lợi hại như vậy chứ, Đát Kỷ thấy Nhiên Đăng đạo nhân trả lại Định Hải châu, không khỏi hài lòng gật đầu: “Xem như ngươi thức thời, đợi lát nữa đến trước linh đường sư huynh Triệu Công Minh dâng hương thì việc này coi như xong.”
“Vâng.”
Nhiên Đăng bất đắc dĩ đồng ý.
Nể mặt ca ca ngươi, ta nhịn! Cuối cùng, ánh mắt Đát Kỷ nhìn về phía Lục Áp.
“Ngươi tự sát đi!”
Nàng nói câu lời ít ý nhiều.
Khóe miệng Lục Áp run rẩy, biểu cảm vừa phẫn nộ, vừa cạn lời.
Muốn ta tự sát, ta bị bệnh mới nghe ngươi.
Nhưng hắn thấy Lão Tử và Nguyên Thủy Thiên Tôn đều coi trọng nữ tử này, hắn cũng không thể không cẩn thận ứng đối.
Lục Áp nhẫn nhịn chửi bới trong lòng, nhẫn nại giải thích với Đát Kỷ: “Triệu Công Minh ngăn cản Võ Vương phạt Trụ chính là nghịch thiên, ta ra tay giết hắn chỉ là thuận theo Thiên Đạo, hy vọng đạo hữu có thể hiểu cho.”
Đát Kỷ thản nhiên nói: “Ta mặc kệ Thiên Đạo hay nghịch thiên gì đó, nếu Tam Tiêu sư tỷ muốn giết ngươi báo thù, vậy thì ngươi phải chết.”
Lão Tử và Nguyên Thủy Thiên Tôn liếc nhìn nhau, đều có thể nhìn thấy bất đắc dĩ trong mắt nhau.
Có tổ tông đánh không được, mắng không xong, thật sự là quá khó rồi! Lục Áp tự nhận mình đã rất khách sáo, hắn thấy Đát Kỷ bá đạo ngang ngược như thế, không khỏi động lửa giận.
Hắn cũng không thật sự sợ Đát Kỷ, chẳng qua là cố kỵ không biết bối cảnh của Đát Kỷ, lúc này mới kiên nhẫn giải thích cho Đát Kỷ.
Nếu ngươi không chịu bỏ qua, vậy ta cũng không cần thiết khách sáo với ngươi nữa.
Trong lòng Lục Áp nghĩ như thế, cơ thể khẽ động, ánh mắt lập tức trở nên sắc bén.
Giọng điệu của hắn không thiện lành nói: “Muốn ta chết thì phải xem ngươi có bản lĩnh đó hay không.”
Lời nói đã đến nước này, nói nhiều cũng vô dụng.
Đát Kỷ nghe vậy, không chút do dự lập tức triển khai công kích với Lục Áp.
Chỉ thấy hai tay nàng không ngừng bấm pháp quyết.
Thời gian, sinh mệnh, luân hồi... các loại pháp tắc chi lực, cắn nuốt về phía Lục Áp như thủy triều.
Năng lượng khủng bố khuấy động càn khôn, che khuất cả nhật nguyệt, hỗn độn không ngừng sụp đổ nứt nẻ, giống như tận thế giáng lâm.
Tu sĩ đứng gần Lục Áp cảm nhận được luồng cuồng bạo pháp tắc chi lực này, sợ tới mức vong hồn đều bốc lên, lông tơ đều dựng thẳng, chật vật bỏ chạy.
Nhưng công kích của Đát Kỷ quá đột ngột, tu sĩ bình thường muốn chạy hoàn toàn phản ứng không kịp.
Mắt thấy Tây Kỳ sắp chết thương một mảng, cũng may Nguyên Thủy Thiên Tôn kịp thời ra tay bảo vệ đệ tử của mình và quân doanh phía sau.
Chỉ là hắn không bảo vệ Lục Áp.
Nếu như bảo vệ Lục Áp, chính là đối kháng với Đát Kỷ, điều này… hắn nghĩ đến nỗi sợ lúc trước bị Dương Hòe chi phối, hoàn toàn không dám! Lão Tử cũng không ra tay.
Mặc dù Lục Áp và Ô Sào đều là hắn mời tới giúp đỡ, theo lý có lẽ hắn nên ra tay trợ giúp Lục Áp mới đúng.
Đáng tiếc, đây là Đát Kỷ, là muội muội của Lý Nguyên.
Ta có thể làm gì đây? Lão Tử cực kỳ bất đắc dĩ...
Lục Áp nhìn thấy công kích cuồng bạo, không ngờ công kích của Đát Kỷ lại cuồng bạo vô song như vậy.
Hắn quả thực không thể tin được nhiều pháp tắc chi lực như vậy rốt cuộc là tu luyện như thế nào? Phải biết rằng, dù là Chuẩn Thánh, có thể nắm giữ một hai pháp tắc cũng đã là kinh tài tuyệt diễm rồi.
Nhưng Đát Kỷ chỉ là Đại La Kim Tiên! Dù là theo hầu như Hồng Quân, chỉ sợ cũng không lợi hại như vậy đúng không? Không nghĩ nhiều, cơ thể Lục Áp chợt lóe, lập tức thi triển thuật Hóa Hồng chạy trốn về phía chân trời.
Hừ, luận số lượng pháp tắc, ta còn kém xa ngươi, nhưng nếu luận tốc độ, ngươi lại không bằng ta! Trong lòng Lục Áp vừa thở phào nhẹ nhõm, đột nhiên hắn cảm thấy một làn sóng pháp tắc khủng bố đánh đến từ sau lưng hắn, sắp va chạm đến huyền quang phòng ngự của hắn.
Lục Áp cảm thấy da đầu tê dại, hắn điên cuồng chạy trốn, đồng thời còn nhìn về phía sau.
Chỉ thấy Đát Kỷ trực tiếp xuyên qua không gian, lấy tốc độ không thua gì hắn, vừa đuổi theo hắn, vừa tiếp tục triển khai công kích pháp tắc đối với hắn.
Người này còn biết pháp tắc không gian! Rốt cuộc là quái vật từ đâu ra? Sắc mặt Lục Áp khó coi không ngừng.
Hắn vừa nghĩ đến tốc độ của Đát Kỷ không bằng hắn, không ngờ chớp mắt cái đã bị vả mặt.
Quái vật, đúng là một quái vật!
Bên kia, đám người Văn Trọng thấy Đát Kỷ chỉ là Đại La Kim Tiên lại đuổi giết Chuẩn Thánh chạy thục mạng, biểu cảm khiếp sợ, miệng há thành hình bầu dục.
Thực lực của Đát Kỷ cũng quá mạnh đi, đây thật sự là Đại La Kim Tiên sao? Ô Sào đạo nhân thấy Đát Kỷ đuổi giết Lục Áp, hắn vốn không lập tức đi tới trợ giúp đường đệ của mình, mà đi tới bên cạnh Lão Tử và Nguyên Thủy Thiên Tôn, khom người hỏi: “Thái Thanh Thánh Nhân, Nguyên Thủy Thiên Tôn, không biết nữ tử này rốt cuộc có lai lịch gì?”
Hắn hỏi như vậy thật ra cũng là đang ám chỉ Lão Tử và Nguyên Thủy nên ra tay trợ giúp Lục Áp.
Dù sao, bọn họ cũng được Lão Tử và Nguyên Thủy mời mới đến trợ giúp Khương Tử Nha.
Đám người Khương Tử Nha, Kim Tra nghe thấy Ô Sào nói, đều ghé tai lắng nghe.
Bọn họ cũng muốn biết lai lịch của nữ tử cuồng vọng khiến Thánh Nhân kiêng kỵ không thôi này.
Trong giọng nói của Lão Tử lộ ra bất đắc dĩ rất sâu: “Nàng có một huynh trưởng, ngươi cũng đã từng gặp qua một lần.”
Huynh trưởng của nàng, ta từng gặp qua một lần? Ô Sào đạo nhân thầm suy tư.
Lão Tử cũng không gây tò mò, hắn trực tiếp nói: “Chính là... Lý Nguyên.”
Bịch! Khương Tử Nha nghe thấy cái tên này, hai chân mềm nhũn, trực tiếp quỳ trên mặt đất, biểu cảm muốn điên cuồng.
Lý Nguyên, khó trách.
Lúc này Khương Tử Nha mới hiểu được tại sao sư phụ và đại sư bá lại nhượng bộ Đát Kỷ như vậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận