Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 1434 - Tán tu có thể vượt cấp giết người!

Điều này chứng tỏ Triệu Thiên Phàm có thể vượt cấp giết người.
Quan trọng nhất là người này chỉ là một tán tu.
Không thuộc bất kỳ thế lực nào.
Chỉ sợ người này từng đạt được kỳ ngộ lớn, mới có thể vượt cấp khiêu chiến.
Tống Tân Dương suy đoán.
Người vây xem khác cũng nhìn thấy cái tên tán tu Triệu Thiên Phàm trên Địa bảng, mọi người đều kinh ngạc khó hiểu.
“Vậy mà có một tán tu lên bảng!”
“Mới Luyện Thần Phản Hư đã có thể đánh đồng với những thiên tài Luyện Hư Hợp Đạo đó, không biết Triệu Thiên Phàm này đã đạt được kỳ ngộ gì?”
“Chỉ sợ sau này Triệu Thiên Phàm này là phiền phức lớn!”
Soạt soạt soạt!
Ngay lúc mọi người nghị luận với nhau thì vô số lưu quang đáp xuống cửa thành.
Lưu quang biến mất, lộ ra vẻ vốn có trong lưu quang, là mấy bộ khoái Tiên Đường mặc trang phục cá chuồn.
Mà nam tử trung niên dẫn đầu lại mặc trang phục quan phủ tam phẩm.
Đây là Vệ Thành, Kinh Triệu Y.
Đồn rằng có được tu vi Thái Ất Kim Tiên.
“Người của triều đình tới rồi.”
Có người nhỏ giọng thì thầm.
Vốn tiếng nghị luận sôi nổi cũng trở nên yên tĩnh hơn nhiều.
Vệ Thành đánh giá tấm bia đá bên cạnh cửa thành, ánh mắt hiện lên nghi ngờ.
Chất liệu của tấm bia đá này không phải vàng cũng không phải gỗ, không phải đá cũng không phải đồng, vậy mà hắn lại không rõ tấm bia đá được chế tạo từ gì.
Còn nữa, thông qua thần thức hắn phát hiện tấm bia đá dưới đất vốn không có lỗ trống, không biết tấm bia đá mọc lên như thế nào?
Thiên Cơ các?
Đây là thế lực mọc ra ở đâu?
Lại dám giả thần giả quỷ ở Tiên Đường!
Trong lòng Vệ Thành đảo qua vô số ý niệm, nhưng trên mặt lại không chút thay đổi, vẻ mặt vẫn uy nghiêm.
Hắn dặn dò với bộ khoái bên cạnh: “Nâng tấm bia đá này lên, nâng đến phủ nha để bệ hạ định đoạt.”
“Vâng!”
Bộ khoái xung quanh đáp lại một tiếng, có hai người bay ra, đi tới dưới tấm bia đá, mỗi người nâng một bên, vận chuyển pháp lực, chuẩn bị nâng tấm bia đá này lên.
Nhưng chỉ thấy hai bộ khoái đỏ mặt, minh văn trên cánh tay tản ra hào quang còn chói mắt hơn cả mặt trời, lại không thể lay động tấm bia đá được chút nào.
Tấm bia đá vẫn dựng thẳng tại chỗ.
Vệ Thành nhìn đến mức rất kinh ngạc.
Phải biết rằng, hai bộ khoái này đều là tu sĩ Địa Tiên kỳ, đều có thể cõng núi cao vạn trượng, nhưng tại sao không nhấc nổi tấm bia đá cao mấy chục mét chứ?
Vệ Thành phất tay với bộ khoái bên cạnh nói: “Các ngươi đều đi giúp đỡ đi.”
Đại khái có hơn hai mươi bộ khoái Địa Tiên kỳ, Thiên Tiên kỳ bay đến bốn phía của tấm bia đá, mỗi người đều vận chuyển pháp lực, có ý đồ cùng nâng tấm bia đá lên.
Nhưng cho dù tăng thêm nhiều người, tấm bia đá vẫn không chút nhúc nhích...
Người xung quanh nhìn đến mức trợn mắt há mồm.
Mà trên mặt Vệ Thành cũng tràn ngập vẻ kinh ngạc.
Tấm bia đá này được tạo ra như thế nào vậy?
Sao lại nặng như vậy?
“Các ngươi tránh ra, để ta thử xem.”
Vệ Thành chuẩn bị đích thân ra tay.
Nhưng đúng lúc này, lại có mấy lưu quang từ phương hướng Hoàng thành bay tới vị trí cửa thành Đông Thành.
Tốc độ của lưu quang không nhanh, nhưng một giây sau, đã thấy mấy bóng dáng xuất hiện trên bầu trời cửa thành.
Trong mấy bóng dáng này, ở giữa là người mặc trường bào long phượng màu vàng tươi sáng, đầu đội vương miện, uy áp lay động trời đất.
Chính là Nữ hoàng Tiên Đường.
Bên cạnh Nữ hoàng Tiên Đường là đám người Võ Chiếu, Lý Tú Ninh, Lý Lệ Chất, Thượng Quan Uyển Nhi và mấy đại quan nhất phẩm triều đình.
Mỗi người đều tản ra khí chất xem thường thiên hạ.
Người xung quanh nhìn thấy đều run sợ, vô cùng rung động.
“Đây là Nữ hoàng bệ hạ, vậy mà Nữ hoàng bệ hạ lại đích thân đến đây.”
“Trời ạ, vậy mà ta lại nhìn thấy Nữ hoàng bệ hạ.”
“Bái kiến Nữ hoàng bệ hạ, bệ hạ thọ cái chư thiên, tiên phúc vĩnh hưởng.”
Dân chúng, Yêu tộc vây xem đều quỳ trên mặt đất, trong miệng chúc phúc Tiểu Tê Tử.
Trong nháy mắt, người dân gần cổng thành không có ai đứng lên.
Tống Tân Dương cũng quỳ xuống đất theo đám người.
Nhưng tâm trạng của hắn giờ phút này còn khiếp sợ hơn bất kỳ người nào, kích động bởi vì hắn phát hiện dáng vẻ của Nữ hoàng Tiên Đường giống y hệt Tiểu Tê Tử, con gái của Lý công tử.
Oh my god, con gái của Lý công tử lại là Nữ hoàng Tiên Đường!
Tống Tân Dương chỉ cảm thấy cả người sắp nứt ra.
Hắn nhớ đến bình thường thường xuyên gọi Lý Nguyên về nấu cơm, cô bé ngốc nghếch đó so sánh với Nữ hoàng khinh thường thiên hạ trước mắt này.
Chỉ cảm thấy không chân thật.
Nếu như nói chuyện này cho gia gia, chỉ sợ cằm của Tống lão đầu bọn họ đều rớt mất.
Tiểu Tê Tử vốn không để ý tới con dân quỳ lạy phía dưới, sự chú ý của nàng luôn đặt trên tấm bia đá.
Thật ra, lúc tấm bia đá đột nhiên xuất hiện, nàng cũng đã chú ý, cũng dùng thần thức dò xét tấm bia đá một lượt.
Tấm bia đá này thoạt nhìn mọc lên từ dưới đất, nhưng thật ra là bay ra từ trong dòng sông thời không.
Hơn nữa, trong tam giới Hồng Hoang tổng cộng có hai mươi tấm bia đá đồng thời xuất hiện.
Hai tấm bia đá ở Thiên giới, hai tấm bia đá ở Địa phủ.
Bốn tấm bia đá ở tứ đại Bộ Châu của Nhân giới.
Còn có bốn tấm bia đá nằm trong tứ đại hải dương Nhân giới.
Trên mỗi tấm bia đá đều liệt kê một trăm tu sĩ Địa bảng dựa theo thực lực từ cao đến thấp.
Thật ra, giờ phút này chẳng những thành Trường An bàn tán sôi nổi bởi vì sự xuất hiện của Địa bảng bằng thạch bia đó, mà Thiên giới, Địa phủ, Bắc Minh, Huyết Hà, sinh linh của tam đại Bộ Châu, tứ đại hải dương cũng bởi vì sự xuất hiện đột ngột của Địa bảng thạch bia mà dẫn tới chấn động cực lớn.
Tất cả mọi người đều suy đoán lai lịch của Địa bảng, Thiên Cơ các đó rốt cuộc là thần thánh phương nào?
Đáng tiếc, ngay cả Thánh Nhân đều không thể suy đoán ra lai lịch của Thiên Cơ các.
Còn tấm bia đá Địa bảng, cũng là đột nhiên xuất hiện ở trong dòng sông thời không, không chút điềm báo.
Bạn cần đăng nhập để bình luận