Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 1586 - Người ru rú trong nhà có thể là tiền bối?

Dù sao thì tiểu thuyết của thế giới này cũng rất phát triển.
Tình tiết những câu chuyện xưa không hề thua kém tiểu thuyết thế giới ban đầu này của hắn.
Hơn nữa, bởi vì tiên pháp rất phổ biến ở thế giới này, nên miêu tả tiên pháp trong tiểu thuyết càng là hợp lý.
Công Tôn Tập Nhã thật sự không nắm chắc, dựa vào tiểu thuyết thế giới ban đầu có gây ra chấn động ở thế giới này hay không.
Mà biểu hiện hai tháng sau khi “Vân Hải n Thù Lục” ra mắt cũng chứng minh nỗi lo lắng của Công Tôn Tập Nhã không phải không có lý.
Ngoại trừ một khách hàng cũ trong cửa tiệm mua cuốn sách “Vân Hải n Thù Lục” ra thì chẳng ai hỏi thăm đến tiểu thuyết.
Điều này khiến Công Tôn Tập Nhã rất thất vọng.
Sự tự tin đã bị đả kích nghiêm trọng.
May thay, mọi thứ đã nhanh chóng xuất hiện chuyển biến.
“Vân Hải n Thù Lục” đột nhiên bùng nổ, bán chạy dưới lời khuyên của khách hàng cũ đó.
Mà Công Tôn Tập Nhã cũng nhận được phần thưởng hệ thống hậu hĩnh.
Khiến thực lực của hắn đột nhiên tăng mạnh.
Về sau, Công Tôn Tập Nhã mới biết tình tiết nhân vật trong “Vân Hải n Thù Lục” hắn viết là chuyện có thật ở thế giới này.
Phần Hương cốc, môn phái lớn nhất trong tiểu thuyết thật sự tồn tại ở thế giới này.
Nhân vật trong tiểu thuyết cũng có ở thế giới này.
Sự việc được miêu tả trong tiểu thuyết cũng đang diễn ra ở thế giới này.
Đây cũng là nguyên nhân căn bản tại sao sách của hắn lại bán chạy.
Phát hiện này lập tức khiến Công Tôn Tập Nhã vô cùng khiếp sợ.
Hắn không ngờ bản thân lại xuyên đến thế giới trong tiểu thuyết đã từng đọc, mà quy mô của thế giới này còn hùng vĩ hơn trong tiểu thuyết mô tả.
Mà Phần Hương cốc vốn thuộc môn phái tu luyện đỉnh cấp trong tiểu thuyết thật ra rất tầm thường ở thế giới này.
Không lâu sau khi “Vân Hải n Thù Lục” bùng nổ, Công Tôn Tập Nhã lại chép cuốn tiểu thuyết thứ hai.
Nhưng điều khiến hắn ngạc nhiên là cuốn tiểu thuyết thứ hai cũng bùng nổ.
Bởi vì cuốn tiểu thuyết thứ hai cũng tìm được nguyên hình ở thế giới này.
Công Tôn Tập Nhã nhân lúc lại viết thêm mấy bộ tiểu thuyết.
Kết quả, mỗi một bộ tiểu thuyết đều là chuyện xảy ra có thật ở thế giới này.
Công Tôn Tập Nhã phát hiện thế giới mà bản thân xuyên không chính là tập hợp tất cả tiểu thuyết tiên hiệp mà kiếp được hắn từng đọc.
Hắn đã gặt hái được phần thưởng hệ thống lớn dựa vào những tiểu thuyết này.
Thực lực đột nhiên tăng mạnh.
Mà bút danh Bách Hiểu Sinh cùng hoàn toàn chấn động.
Thu hút vô số thế lực đến đây tìm hiểu lai lịch của Bách Hiểu Sinh.
“Thượng Nhã Thư Trai”, tiệm sách không chút bắt mát này thoáng cái trở hành tiêu điểm chú ý của các đại thế lực.
Cũng may, sau khi thực lực của Công Tôn Tập Nhã tăng mạnh, đã có thể nhẹ nhàng ứng đối với những tu sĩ đến thăm dò này.
Bởi vậy không để những tu sĩ này phát hiện ra chút dị thường nào.
Cho dù là Võ Chiếu mị nương nhân khí siêu cao, thực lực sâu không lường được trong tiểu thuyết đích thân đến thăm dò cũng uổng công.
Chỉ là, Võ Chiếu này tràn ngập khí phách, phong hoa tuyệt đại, khuynh quốc khuynh thành đúng như trong tiểu thuyết mô tả.
Khiến Công Tôn Tập Nhã có loại cảm giác tim đập nhanh.
Không biết phải thế nào mới có được trái tim của đối phương?
Công Tôn Tập Nhã thầm suy nghĩ.
Nhưng phát triển tiếp theo đã nằm ngoài dự liệu của Công Tôn Tập Nhã.
Hắn không ngờ kẻ âm mưu Võ Mị Nương quyền khuynh triều dã lại xưng hô với khách quen của tiệm sách là tiền bối?
Thái độ cung kính, không chút khí phách kiêu ngạo như trước đó nữa.
Công Tôn Tập Nhã cũng từng gặp khách quen này mấy lần, ngoại trừ siêu đẹp trai ra thì vốn không có gì đặc biệt.
Trước đó, Công Tôn Tập Nhã luôn cho rằng đối phương chỉ là công tử bột đắm chìm trong tiểu thuyết.
Là kim chủ lớn nhất của Thượng Nhã Thư Trai.
Ngoại trừ trước đây cho Công Tôn Ương ý kiến quảng bá “Vân Hải n Thù Lục”, khiến Công Tôn Tập Nhã thay đổi cách nhìn một lần thì không hề có điểm sáng khác.
Còn tính cách thì không khác mấy Công Tôn Tập Nhã kiếp trước “ru rú trong nhà” say mê tiểu thuyết và Nhị Thứ Nguyên.
Không nói nhiều, yên tĩnh, im lặng, nội tâm khó chịu.
Chính “người ru rú trong nhà” như vậy, sao Võ Mị Nương lại xưng hô đối phương là tiền bối?
Lẽ nào địa vị của đối phương rất cao?
Thực lực rất mạnh?
Lẽ nào trước giờ ta luôn nhìn nhầm?
Không đúng?
Trên mặt Công Tôn Tập Nhã tuy vẫn duy trì bình tĩnh, nhưng tâm tư lại tràn ngập thấp thỏm, hắn lặng lẽ chú ý chuyện xảy ra trong thư trai.
Lý Nguyên thấy Võ Chiếu hành lễ thì gật đầu nói: “Không cần đa lễ.”
Hắn đáp lại một câu rồi không chú ý đến Võ Chiếu nữa, mà hỏi Công Tôn Ương: “Ông chủ, bộ tiểu thuyết này bao nhiêu tiền?”
Công Tôn Ương cẩn thận nói: “Bộ tiểu thuyết này có ba quyển, mỗi quyển năm trăm văn, tổng cộng một lượng năm đồng bạc.”
Võ Chiếu bên cạnh thấy Lý Nguyên chuẩn bị trả tiền thì vội vàng giành trước một bước, móc ra mười lượng bạc đưa cho Công Tôn Ương.
“Nhận của ta đi!”
“Lý tiền bối, ta có tiền lẻ, để ta trả giúp ngươi.”
Nàng hơi lấy lòng nói với Lý Nguyên...
Khó có được cơ hội ân cần, đương nhiên Võ Chiếu sẽ không bỏ qua.
Chỉ là mấy lượng bạc, Lý Nguyên không sao cả nói: “Vậy thì đa tạ ngươi.”
Võ Chiếu thấy Lý Nguyên đón nhận, trên mặt không khỏi lộ ra vui mừng: “Đây là vinh hạnh của ta.”
Nàng hào phóng nói với Công Tôn Ương dưới sự vui vẻ: “Không cần thối lại.”
Vẻ mặt Công Tôn Ương cảm kích nói với Võ Chiếu: “Đa tạ Võ tướng hào phóng.”
Công Tôn Tập Nhã thấy Võ Mị Nương lại chủ động trả tiền cho Lý Nguyên, còn tỏ vẻ vinh hạnh, mà Lý Nguyên thì từ đầu đến cuối đều có dáng vẻ bình tĩnh, khiến trong lòng Công Tôn Tập Nhã có chút cạn lời.
Không ngờ người khí phách như Võ Chiếu cũng có mặt nịnh nọt.
Nếu để đám fans của Võ Chiếu biết được thì chắc chắn sẽ mở rộng tầm mắt, tín ngưỡng tan vỡ.
Lúc nào thì ta có thể có được đãi ngộ này!
Lý Nguyên cầm tiểu thuyết chuẩn bị trở về khách điếm.
Võ Chiếu thấy thế, cũng vội vàng đi theo.
Bạn cần đăng nhập để bình luận