Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 1829 - Đẹp trai một chút không thể đẹp trai quá nhiều!

Người này dáng vẻ siêu phàm thoát tục, lại nhìn thấu suốt, cảm giác có chút giống như hình mẫu của khí vận chi tử.
Vì thế, hắn thi triển ra đôi mắt Chân Thực của bản thân nhìn Lý Nguyên, chuẩn bị xem thử điểm khí vận của Lý Nguyên là bao nhiêu.
Nhưng mà, làm cho Dương Khang nghi hoặc chính là, đôi mắt Chân Thực của hắn, vậy mà không thấy một chút khí vận trên người.
Đỉnh đầu của Lý Nguyên không có xuất hiện nhắc nhở màu sắc khí vận khác nhau, cũng không có xuất hiện điểm khí vận.
Mọi thứ trống rỗng, giống như không xảy ra cái gì.
Dương Khang thậm chí hoài nghi, có phải đôi mắt Chân Thực của mình mất đi hiệu lực hay không?
Nhưng mà, hắn nhìn về phía Quách Tĩnh, ở đỉnh đầu của Quách Tĩnh, vẫn nhìn thấy khí vận màu tím rất nặng tựa như Hoa Cái.
Ở trên người Hoàng Dung, hắn nhìn thấy khí vận màu lam nồng đậm giống như mưa.
Còn có trên người đám người Mộc Niệm Từ, Sa Thông Thiên, Lương Tử Ông, hắn đều nhìn thấy khí vận mạnh hoặc yếu.
Điều này nói rõ, đôi mắt Chân Thực của hắn cũng không mất đi hiệu lực.
Vì thế, Dương Khang càng thêm nghi hoặc.
Vì sao Lý Nguyên có thể không có khí vận?
Nghĩ đến đây, Dương kháng trực tiếp hỏi hệ thống trong lòng:
“Hệ thống, vì sao người này không có khí vận? Chẳng lẽ trên đời này, còn có người điểm khí vận là không?”
Âm thanh máy móc của hệ thống, trực tiếp vang lên trong đầu Dương Khang: “Trừ khi siêu thoát thiên đạo, bằng không không ai có điểm khí vận là không. Không nhìn ra khí vận của đối phương, có vài khả năng, hoặc là thực lực của người này, đã vượt qua phạm vi tra xét của đôi mắt Chân Thực, hoặc là, người này tu luyện công pháp đặc thù hoặc là sở hữu pháp bảo đặc thù, có thể che giấu khí vận của mình.”
Dương Khang đã sớm thấy rõ tu vi của Lý Nguyên, chẳng qua mới Địa Tiên kì mà thôi.
Chút thực lực ấy, khẳng định không vượt qua phạm vi tra xét của đôi mắt Chân Thực, càng không siêu thoát thiên đạo.
Vậy chỉ có hai khả năng.
Hoặc là Lý Nguyên tu luyện công pháp đặc thù.
Hoặc là, Lý Nguyên sở hữu pháp bảo đặc thù.
Mà cho dù là công pháp hay là pháp bảo, đều khiến cho Dương Khang hứng thú.
Dù sao, có thể che giấu khí vận của bản thân, không bị đôi mắt Chân Thực nhìn thấu, cấp bậc của công pháp hoặc pháp bảo này, khẳng định không thấp.
Nếu là bản thân có thể sở hữu cũng không tệ.
Nghĩ đến đây, Dương Khang nhất thời nói với Lý Nguyên: “Ngươi là ông chủ của khách điếm này?”
Lý Nguyên nhìn Dương Khang một cái, thản nhiên nói: “Phải.”
Vẻ mặt Dương Khang tự tin nói:
“Ta là Vương tử của Đại Kim quốc, từ trước đến nay Đại Kim quốc bọn ta thích chiêu mộ các loại kỳ nhân dị sĩ, ta thấy con người ngươi không tệ, ngươi có hứng thú trở thành người hầu vương phủ ta hay không?”
“Phục vụ cho vương phủ? Về phần đãi ngộ, bổng lộc hàng năm, khẳng định có thể mua được mấy vạn khách điếm tàn này của ngươi.”
Cho dù soái hơn nữa, cũng chỉ xứng làm người hầu nho nhỏ cho ta, mỗi ngày đi theo làm tùy tùng cho ta, bưng trà rót nước, bị ta sai khiến.
Trở thành người công cụ cao quý khí chất được ta sai bảo.
Ai kêu ta là Vương gia, còn sở hữu hệ thống chứ!
Trong lòng Dương Khang đắc ý thầm nghĩ.
Lý Nguyên nghe thấy tính toán của Dương Khang.
Có vẻ rất cạn lời.
Thánh nhân cũng chỉ có thể làm người hầu cho ta, ngươi lại muốn ta làm người hầu cho ngươi.
Chỉ một chữ, ngươi xứng ngươi sao?
Hắn cũng lười trả lời Dương Khang.
Trả lời chính là mất giá.
“Phì phì!”
Đúng lúc này, Hoàng Dung ở bên cạnh thật sự không nhịn được, trực tiếp bật cười.
“Ha ha ha.”
Bởi vì cười đến quá lợi hại, không khống chế được, eo thon nhỏ đều không thẳng lên được.
“Ha ha ha, cười chết ta.”
Hoàng Dung một tay đỡ thắt lưng, vừa cười nói: “Một vương tử tiểu quốc tầm thường, cũng không biết tự tin ở đâu, lại vọng tưởng chiêu mộ ông chủ nhà ta làm người hầu? Ha ha ha, phải biết rằng, đừng nói là ngươi tiện nghi lão tử, cho dù là hoàng đế Đại Kim quốc ngươi đến đây, cũng không xứng xách giày cho ông chủ nhà ta.”
Quách Tĩnh ở bên cạnh nghe cũng thật sự cạn lời.
Lý công tử người ta, không nói tu vi thần bí khó lường, chỉ riêng thân phận của Lý công tử là nghĩa phụ của Nữ hoàng bệ hạ, cũng đã khiến cho Dương Khang không kịp hít khói.
Dương Khang vậy mà muốn chiêu mộ Lý công tử làm người hầu.
Đừng nói Dương Khang tiện nghi lão tử, cho dù là hoàng đế Đại Kim quốc, thánh nhân đến đây, cũng không có tư cách này!
Hoàng đế Đại Kim quốc làm người hầu cho Lý công tử còn tạm được.
Dương Khang này cũng thật dám mở miệng!
Không trách Hoàng cô nương cười đến ngửa tới ngửa lui.
Dương Khang thấy dáng vẻ Hoàng Dung cười đến ngửa tới ngửa lui, còn châm chọc cha hắn Hoàn Nhan Hồng Liệt và hoàng đế Đại Kim quốc, sắc mặt không khỏi rất khó coi.
Cái này có gì buồn cười?
Không phải là một ông chủ khách điếm sao?
Ta kêu hắn làm người hầu, cái này còn là coi trọng hắn đó.
Nếu không phải nhìn hắn đẹp trai, dẫn hắn theo bên người, có thể làm nền cho khí chất của ta, bằng không hắn muốn làm người hầu cho ta, còn không có tư cách này đâu.
Dù sao, mặc kệ là những thủ hạ Sa Thông Thiên, hay là Lương Tử Ông, hoặc là Mị Siêu Phong do vương phủ chiêu mộ, người nào không phải tồn tại mang tuyệt kỹ, sở hữu một kỹ năng sở trường, có thể danh trấn một phương?
Vậy mà còn cười ta tự tin đâu ra.
Các ngươi có thể nói ra lời này, mới là tự tin đâu ra.
Vẻ mặt Dương Khang lạnh lùng nhìn Hoàng Dung, nói: “Ngươi vũ nhục ta còn chưa tính, vậy mà còn dám vũ nhục phụ vương ta, hơn nữa còn vũ nhục hoàng đế Kim quốc ta, nếu ta làm như không thấy, sao xứng với làm con dân? Làm thần? Hôm nay, bổn vương thế nào cũng phải khiến ngươi dập đầu xin lỗi.”
Hoàng Dung phẫn nộ, không cho là đúng nói với Dương Khang: “Ta cũng không vũ nhục hắn, chỉ là ăn ngay nói thật mà thôi, lão tử ngươi, còn có hoàng đế Kim quốc kia của ngươi, vốn sẽ không xứng làm người hầu cho ông chủ của ta.”
Nàng hỏi Lý Nguyên: “Nếu là Hoàn Nhan Hồng Liệt và Lão Tử hắn muốn làm người hầu của ngươi, ngươi cần không?”
Lý Nguyên lắc đầu nói: “Không cần.”
Hai lão già nát rượu, hắn mới không cần.
“Ngươi xem?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận