Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 479 - Từ Phúc, ly tụ linh!! (2)

Tính cách của nàng mềm yếu thẹn thùng, với những lời nói của phụ mẫu thì nói gì nghe nấy.
Sau khi đến phủ đệ của Lý Nguyên, thì lại hết mực nghe lời Lý Nguyên.
Nàng không biết một chút võ nghệ và đạo thuật nào cả, nhưng lại tinh thông nữ công, hơn nữa với thi từ âm luật, cả trù nghệ cũng biết.
Lý Nguyên vốn định dùng cách của n Kiều Nga, để Hoàng Anh học một chút công pháp, cũng có thể tự chăm sóc cho bản thân, như vậy cũng xem là hắn đã hoàn thành lời hứa hẹn với Hoàng Phi Hổ.
Nhưng lúc Hoàng Anh nghe thấy Lý Nguyên hỏi nàng có muốn học công pháp hay không, nàng cũng không có lập tức đồng ý, mà lại hỏi Lý Nguyên: Lý Nguyên có thích nàng học công pháp hay không? Nếu như Lý Nguyên thích thì nàng học, nếu như không thích thì nàng sẽ không học.
Hoàn toàn không có chính kiến của mình.
Lý Nguyên hỏi nàng có thích hay không, nàng nói không biết.
Lý Nguyên cũng là hết cách.
Chỉ có thể để Hoàng Anh ở lại trong phủ đệ, cứ như vậy mà chăm sóc.
Cùng với việc Hoàng Phi Hổ bỏ trốn khỏi Tây Kỳ, mâu thuẫn giữa Triều Ca và Tây Kỳ tức khắc nổi lên bề mặt.
Tây Kỳ bắt tay với Đông Bá Hầu, Nam Bá Hầu cùng nhau chống lại Triều Ca.
Văn Trọng lập tức phái ra Đặng Cửu Công, Đậu Vinh, phân biệt đánh dẹp Nam Bá hầu và Đông Bá hầu.
Lại phái ra đại tướng Trương Quế Phương xuất binh chinh phạt Tây Kỳ.
Trương Quế Phương biết một loại dị thuật, chỉ cần gọi họ tên của người đó, kẻ địch sẽ choáng váng linh hồn, gân cốt yếu mềm, lập tức mất đi sức chiến đấu.
Trương Quế Phương dựa vào loại dị thuật này, ngược lại giết được vài tên tướng lĩnh Tây Kỳ, giành chiến thắng mấy trận chiến.
Nhưng mà, chính vào lúc này, Thái Ất chân nhân phái ra Na Tra đến đây giúp đỡ Khương Tử Nha.
Na Tra là hóa thân của liên hoa, căn bản không bị dị thuật của Trương Quế Phương ảnh hưởng, Trương Quế Phương lập tức bại trận.
Mặc dù Trương Quế Phương may mắn thoát được một mạng, nhưng lại không dám chiến đấu tiếp nữa, lập tức gửi thư nhờ Văn Trọng xin giúp đỡ.
Văn Trọng biết được chiến sự thất bại, vốn còn chuẩn bị tự mình ra trận, đánh dẹp Tây Kỳ.
Chỉ đáng tiếc, hiện giờ cục diện chính trị không ổn định, lòng dân hỗn loạn, hắn còn phải trấn thủ triều đình, ổn định thế cục.
Thế là đi đến đảo Cửu Long, mời Tứ Thánh đảo Cửu Long gồm bốn người Vương Ma, Dương Sâm, Cao Hữu Càn, Lý Hưng Bá đối phó Tây Kỳ.
Nhưng mà, Tứ Thánh đảo Cửu Long lại không địch lại tu sĩ Xiển giáo, không bao lâu sau tất cả đều chết thảm, chút linh hồn lên được bảng Phong Thần, trở thành bốn nguyên soái của Lăng Tiêu bảo điện sau này.
Sau đó, Văn Trọng lại phái ra tứ tướng Ma gia một lần nữa tấn công Tây Kỳ.
Nhưng Xiển giáo cũng phái ra Dương Tiễn và Hoàng Thiên Hóa tương trợ Tây Kỳ.
Cuối cùng, tứ tướng Ma gia không địch lại Xiển giáo, cũng không lên được bảng Phong Thần.
Sau này trở thành Thiên vương bốn phương trấn giữ tứ đại thiên môn.
Thắng lợi liên tiếp hai lần, khiến thanh thế của Tây Kỳ càng ngày càng lớn, danh vọng cũng càng ngày càng hưng thịnh.
Chuyện này khiến Văn Trọng vô cùng bất an.
Đúng lúc này, hai người Đặng Cửu Công và Đậu Vinh phân biệt dẹp phiến loạn của Nam Bá Hầu và Đông Bá Hầu, khiến thế cục triều đình cuối cùng cũng ổn định một chút, tâm trạng lo lắng của Văn Trọng, cũng xem là đỡ hơn một chút.
Hắn ngay lập tức quyết định, không cho Tây Kỳ có cơ hội tiếp tục lớn mạnh nữa, thế là đích thân dẫn binh ra trận đánh Tây Kỳ, chuẩn bị càn quét triệt để cái triều đình tai họa ngầm này.
Trước ngày Văn Trọng ra trận, đặc biệt đến tìm Lý Nguyên uống rượu.
Cũng nhờ Lý Nguyên giúp hắn tính hung cát của chuyến này.
Chẳng qua, Lý Nguyên không tính giúp Văn Trọng.
Hắn cảm thấy, vẫn là không nên đả kích Văn Trọng.
Văn Trọng thấy Lý Nguyên không tính, thật ra trong lòng đã có dự cảm xấu.
Nhưng mà, Tây Kỳ lại không thể không đánh dẹp.
Cuối cùng hắn vẫn cảm thấy, không kể là binh lính, hay là tướng lĩnh bên mình đều vượt trội hơn Tây Kỳ, chưa chắc không thể nghịch thiên cải mệnh.
Văn Trọng dẫn đầu đại quân xuất phát, trên đường xuất phát, hắn còn thu phục được bốn dị nhân núi Hoàng Hoa.
Lần lượt là Đặng Trung, Hạnh Hoàn, Trương Tiết, Đào Vinh.
Trong bốn người này, Hạnh Hoàn là đặc biệt nhất, sử dụng một pháp bảo Thiên Lôi chùy, mọc ra một đôi cánh phong lôi, năng lực không kém bao nhiêu so với Lôi Chấn Tử.
Văn Trọng thu phục bốn dị nhân, tâm trạng không khỏi tốt lên, buồn bực trong lòng cũng giảm bớt vài phần.
Nhưng mà, vừa thu phục bốn người không lâu, Văn Trọng dẫn đại quân đến một cái khe núi.
Trên cái khe núi này, vừa hay dựng cái bia đá, trên bia đá viết ba chữ “Dãy Tuyệt Long.” to đùng.
Nhìn thấy ba chữ dãy Tuyệt Long, vẻ mặt Văn Trọng biến đổi, cực kỳ sợ hãi không thôi.
Hắn lập tức liền nghĩ đến những lời Lý Nguyên suy tính nói với hắn lúc trước, nói hắn sẽ mất mạng ở dãy Tuyệt Long.
Văn Trọng tuyệt đối không ngờ được, dãy Tuyệt Long vậy mà lại ở trên đường đến Tây Kỳ.
Hơn nữa, từ giờ khoảng cách Lý Nguyên nói hai năm thời gian, cũng chỉ còn lại chưa đến một năm!
Haizz, lúc trước đáng ra phải nghe lời của Hoàng Phi Hổ, không cần để Lý Nguyên tính quẻ cho hắn! Trong lòng Văn Trọng mơ hồ có hơi hối hận.
Đặng Trung chú ý tới vẻ mặt khác thường của Văn thái sư, hắn không nhịn được hỏi: “Thái sư tại sao lại dừng kỵ không nói gì.”
Văn Trọng cảm thán nói: “Ta có một vị tiểu hữu, am hiểu thôi toán chi thuật, hắn nói ta sẽ mất mạng tại dãy Tuyệt Long, bây giờ đúng lúc nhìn thấy bia đá này, cho nên trong tâm có chút chần chừ, hơi không vui.”
Đặng Trung an ủi nói: “Thái sư không cần quá lo lắng! Cách nói vận mệnh, mờ mịt hư vô, không nên xem là thật.
Hơn nữa với tài đức của thái sư, tiến đánh Tây Kỳ dễ như trở bàn tay, sẽ không có chuyện ngoài ý muốn nào đâu.”
Văn Trọng cũng không muốn làm lung lay lòng quân, vì vậy mặc dù hắn biết Lý Nguyên suy tính không sai, nhưng cũng không nói nhiều với thuộc hạ nữa, mà gật đầu cho là phải.
Bạn cần đăng nhập để bình luận