Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 550 - Thân phận Đại Đạo bị bại lộ

Bàn Cổ thế mà vẫn còn sống thật!
Hóa ra, hỏa nhãn, hải nhãn, địa nhãn, phượng nhãn lúc trước cùng lúc xảy ra dị động, chính là bởi vì Bàn Cổ trùng sinh!
Bàn Cổ tính toán không bỏ sót, mạnh mẽ không gì sánh bằng như thế lại dễ dàng bị Lý Nguyên đàn áp.
Đại Đạo chí cao!
Cực kỳ đáng sợ!
Chẳng trách Lý Nguyên có hai người hầu Thiên Đạo.
Chẳng trách Lý Nguyên thôi toán vô song.
Nguyên Thủy Thiên Tôn nhớ đến trước đây hắn còn so đo với Lý Nguyên, bây giờ hắn mới phát hiện mình may mắn cỡ nào.
Bản thân vẫn còn sống thật sự đã gặp được một Đại Đạo chí cao nhân từ!
Thông Thiên giáo chủ cuối cùng cũng hiểu tại sao Lý Nguyên lại nói, không có ai có tư cách làm sư phụ của hắn.
Lúc đó hắn còn nghĩ bởi vì Thược Dược và Dương Hòe, bây giờ hắn mới biết là bởi vì Lý Nguyên đã đứng trên đỉnh của Hồng Mông, căn bản không còn gì để luyện.
Trong lúc mọi người ở trong Tư Tiêu cung bị chấn động bởi chuyện của Lý Nguyên thì ải Du Hồn lại xảy ra biến cố.
Phương Hận Thiên vừa đánh nhục thân của Phù Nguyên Thiên Ông, Thái Thượng Lão Quân, Nhiên Đăng đạo nhân, Trường Nhĩ Định Quang Tiên, Đa Bảo đạo nhân tan tành không được bao lâu, thì một kim quang khổng lồ bỗng nhiên mọc lên từ Tây Phương.
Kim quang này còn rực rỡ chói mắt hơn ánh mặt trời, dường như mọi ngóc ngách của chư thiên hoàn vũ, vũ trụ Càn Khôn đều bị kim quang chiếu rọi.
Theo cùng với kim quang còn có Phật âm thần bí vang vọng hoàn vũ, kim liên đạo vận đầy đủ chiếu vào chư thiên.
Có thần long ngao du trong kim quang, phượng hoàng lửa đang uốn lượn trong kim quang, kỳ lân chạy nhảy trong kim quang.
Tóm lại là một cảnh tượng trang nghiêm, thanh thế to lớn.
Ở giữa kim quang có một đạo nhân trung niên đầu hói, bốn phía trên đầu để một chỏm tóc, đang nghiêm túc ngồi khoanh chân trên đóa kim liên.
Mà kim quang sáng rực chói mắt kia chính là một vầng sáng hiện lên sau đầu đạo nhân trung niên kia phát ra.
Xung quanh đạo nhân trung niên có hàng ngàn hòa thượng đầu trọc mặc cà sa, chắp hai tay đang đứng.
Trùng trùng điệp điệp, vô cùng hùng mạnh.
“Chuẩn Đề Thánh Nhân.”
Khương Tử Nha nhìn thấy đạo nhân trung niên kia nét mặt không khỏi trở nên mừng rỡ.
Lúc này Chuẩn Đề đạo nhân đến đây, không cần nghĩ cũng biết là vì Phương Hận Thiên.
Có Thánh Nhân đến giúp đỡ, nhất định có thể đánh bại ma đầu.
Tử Tiêu cung.
Thông Thiên giáo chủ thấy cách xuất hiện phô trương của Chuẩn Đề đạo nhân, hơi khó chịu mà chép miệng.
“Hừ, bây giờ diễu võ dương oai, nếu như lúc nữa bị đánh bại xem hắn thu dọn như thế nào.”
Hòa thường đứng xung quanh Chuẩn Đề đạo nhân, trước đây hầu như đều là đệ tử của Triệt giáo.
Nhìn thấy đệ tử của mình thay đổi môn đình, Thông Thiên giáo chủ thoải mái mới lạ.
Tiếp Dẫn nghe thấy lời oán thầm của Thông Thiên không khỏi bật cười: “Mặc dù thực lực của Phương Hận Thiên không tầm thường, nhưng dù sao cũng không phải là Thánh Nhân, sao có thể đánh bại Chuẩn Đề sư đệ được.”
Tu sĩ bình thường không biết nhưng hắn lại biết rất rõ, sức mạnh nhục thân của Phương Hận Thiên tuy vô cùng mạnh mẽ, tu luyện đến bước không lắm bụi trần, Hỗn Nguyên hợp nhất, chỉ cách Thánh Nhân một chút, nhưng chung quy vẫn chưa đột phá được cảnh giới Thánh Nhân.
Không phải Thánh Nhân thì cũng chỉ là con kiến.
Do đó hắn đương nhiên không cho rằng Phương Hận Thiên sẽ đánh bại Chuẩn Đề.
Thông Thiên giáo chủ đương nhiên cũng cảm nhận được, lực chi Đại Đạo của Phương Hận Thiên mặc dù huyền diệu không gì sánh bằng nhưng thật ra vẫn chưa đột phá đến cấp độ Thánh Nhân.
Nhưng mà hắn chỉ khó chịu với Chuẩn Đề, cho nên hy vọng Chuẩn Đề bị đánh đến mức mặt xám mày tro.
Chuẩn Đề đạo nhân vô cùng hài lòng với hiệu quả ra sân của mình.
Cứ như vậy, Tây Phương giáo sẽ càng đi sâu vào lòng người nhỉ!
Ánh mắt của hắn đặt lên người Phương Hận Thiên, trong đôi mắt ánh lên tia mừng rỡ.
Chỉ một người này lại đấu lại hết tất cả đệ tử của huyền môn tam giáo.
Nếu như độ người này đến Tây Phương, trở thành Thiên vương hộ giáo của Tây Phương giáo. Từ đó về sau, ở Tây Phương giáo còn ai dám phản giáo? Hồng Hoang Tam giới còn ai dám bất kính với Tây Phương giáo? Tây Phương giáo tự nhiên sẽ trở thành giáo phái đứng đầu Hồng Hoang!
Nghĩ đến đây Chuẩn Đề đạo nhân càng thêm kích động.
Phương Hận Thiên nhìn thấy Chuẩn Đề nét mặt cũng tỏ ra phấn khởi.
Hắn liếm môi dưới, nhếch miệng nở một nụ cười gian tà: “Cuối cùng cũng đã có một người có thể đấu với ta.”
Chuẩn Đề ngồi trên liên đài, kim quang sau đầu vẫn chiếu rọi Càn Khôn.
Hắn từ trên cao nhìn xuống Phương Hận Thiên, giọng nói vô cùng uy nghiêm: “Thí chủ có duyên với Tây Phương, tại sao không buông bỏ bồ đao theo ta đến Tây Phương tu luyện Phật pháp?”
“Ha ha ha.”
Phương Hận Thiên nghe vậy không khỏi ngửa mặt lên trời bật cười ha hả: “Cần gì phải nói những lời thừa thãi này chứ? Nếu ngươi có thể đánh thắng được ta, ta đương nhiên sẽ để ngươi tùy ý xử lý.”
Nói rồi, cơ thể hắn lóe lên một cái xông đến Chuẩn Đề đạo nhân.
Hư không ở những nơi mà cơ thể hắn đi qua đều trực tiếp vỡ nát.
Phật quang xung quanh cũng trở nên lờ mờ và lốm đốm.
Chuẩn Đề thấy Phương Hận Thiên tấn công hắn nhưng hắn vẫn ngồi khoanh chân trên liên đài không đứng dậy, vẻ mặt vô cùng hiền từ và nghiêm túc.
“Ánh sáng hạt gạo cũng phát ra hào quang! Há chẳng biết nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên, Phật pháp vô biên!”
Trong lúc nói chỉ thấy trên đỉnh đầu của Chuẩn Đề hiện lên một Kim Phật khổng lồ không gì sánh được.
Kim Phật ngồi khoanh chân, chỉ là ở vị trí đầu gối của hắn đã vượt qua Thiên giới.
Tu sĩ bình thường căn bản không thể nào nhìn toàn diện Kim Phật được.
Cánh tay của Kim Phật vừa cử động, bàn tay to bằng vũ trụ của hắn mang đến cơn gió vô tận đập về phía Phương Hận Thiên.
Những nơi mà bàn tay đi qua, mọi không gian đều bị ngưng đọng, quá khứ tương lại bị cắt đứt mang lại cho người khác cảm giác tuyệt vọng không thể trốn được ở bất cứ nơi đâu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận