Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 2346 - Mị lực chết tiệt!!

Nàng thuộc Yêu tộc, còn là thánh nữ của bộ tộc Hỉ Thước, quả thật không thuộc môn phái nào.
Kiều Di Sơn cũng không quan tâm cái này.
Bởi vì cho dù là môn phái gì, hắn cũng không để vào mắt.
Hắn cảm thấy, chỉ cần thời gian giả định, cho dù là hoàng triều Tiên Đường trong truyền thuyết, hắn cũng có thể thoải mái nghiền áp.
Người sở hữu hệ thống, chính là tự tin như vậy.
Hàn huyên với Thái Hi tiên tử một lát, Kiều Di Sơn bắt đầu miệng ba hoa.
Hắn tâng bốc Thái Hi tiên tử nói: “Ta dám khẳng định, ngươi nhất định là xinh đẹp nhất trong những sư tỷ muội các ngươi.”
Thái Hi tiên tử hơi cau mày.
Trong nội tâm nàng thật ra có chút phản cảm người khác bình luận dung mạo của nàng.
Điều này làm cho nàng cảm thấy lỗ mãng.
Chẳng qua, trong lòng tuy rằng phản cảm, nhưng nàng lại không tức giận được với Kiều Di Sơn.
Loại tâm trạng này vô cùng kỳ quái.
Nàng nhịn xuống không thoải mái trong lòng, lắc đầu nói với Kiều Di Sơn: “Ta cũng không phải xinh đẹp nhất trong sư tỷ muội, trong sư tỷ muội nhiều người xinh đẹp hơn ta.”
Kiều Di Sơn cười nói: “Ngươi quá khiêm tốn, phải biết rằng, quá mức khiêm tốn, chính là kiêu ngạo đó.”
Hắn căn bản không tin, trên thế giới này, còn có nhiều người xinh đẹp hơn Thái Hi.
Thái Hi tiên tử: “Ta ăn ngay nói thật mà thôi.”
Kiều Di Sơn vẻ mặt thâm tình nhìn Thái Hi, nói: “Ở trong mắt ta, ngươi chính là nữ nhân xinh đẹp nhất trên thế giới này.”
Nếu là trước đây, Thái Hi tiên tử nghe xong lời này, chỉ sẽ cảm thấy buồn nôn.
Nhưng mà, lời này từ trong miệng Kiều Di Sơn nói ra, không biết vì sao, Thái Hi tiên tử lại sinh ra một tia mừng thầm.
Kiều Di Sơn khen nàng xinh đẹp, giống như là một chuyện đặc biệt đáng để vui mừng, Kiều Di Sơn tiếp tục triển khai thế công: “Ngươi có biết ta muốn trở thành người thế nào không?”
Thái Hi tiên tử nghi hoặc nói: “Người thế nào?”
Kiều Di Sơn: “Người của ngươi!”
Một lát như vậy, ở trong tiếng lãng mạn BGM của Kiều Di Sơn không ngừng thả thính tình cảm của Thái Hi tiên tử.
Mà Thái Hi tiên tử thì sao.
Nàng vừa cảm thấy lời của Kiều Di Sơn nói rất sến sẩm.
Lại vừa cảm thấy Kiều Di Sơn rất tuấn tú, ở cùng với hắn, rất thoải mái.
Sau khi ở cùng nhau nửa ngày.
Kiều Di Sơn cảm thấy thời cơ đã chín muồi, rốt cuộc phát động thế công cuối cùng của bản thân đối với Thái Hi tiên tử.
Đó chính là hắn trực tiếp bày tỏ tình yêu của mình với Thái Hi tiên tử.
Hy vọng Thái Hi tiên tử có thể đồng ý hắn theo đuổi, làm bạn gái hắn.
Thái Hi tiên tử đối mặt với sự theo đuổi của Kiều Di Sơn, lại rơi vào rối rắm.
Lý trí nói cho nàng biết, nàng không nên đồng ý sự theo đuổi của một người xa lạ mới quen nửa ngày.
Nhưng trong lòng nàng lại không đành lòng từ chối Kiều Di Sơn.
Giống như từ chối, cả đời này của mình sẽ không gặp được nam tử ưu tú như vậy nữa.
Kiều Di Sơn thấy biểu cảm rối rắm của Thái Hi tiên tử, trong lòng không khỏi âm thầm cảm khái không hổ là đại năng Thất ́t Kim Tiên kỳ, sức chống cự đối với BGM, quả thật không phải người khác có thể so sánh.
Phải biết rằng, năm vị kiều thê trong nhà hắn, lúc trước đối mặt với sự theo đuổi của hắn, không chút do dự đã đồng ý, căn bản là không lộ ra bất kì biểu cảm rối rắm nào.
Hơn nữa, lúc hắn theo đuổi năm vị kiều thê kia, cũng không đối đãi giống như Thái Hi hôm nay, tốn thời gian cả nửa ngày, để kéo gần quan hệ đôi bên.
Xem ra, vẫn là tu vi bản thân quá thấp.
Nếu bản thân tu vi cao hơn, hiệu quả của hệ thống BGM sẽ càng mạnh hơn.
Nhưng mà, tuy rằng phát hiện rối rắm của Thái Hi, nhưng Kiều Di Sơn không quá mức lo lắng.
Bởi vì nếu Thái Hi không trực tiếp từ chối sự theo đuổi của hắn, mà là rối rắm, chứng tỏ Thái Hi đã bị ảnh hưởng của BGM.
Bởi vậy kết quả có lẽ có hy vọng.
Thái Hi rối rắm trong chốc lát, nàng nói với Kiều Di Sơn: “Việc này ta vẫn không thể lập tức đồng ý với ngươi?”
“Tại sao? Ta thích ngươi như vậy, chẳng lẽ ngươi không thích ta sao?”
Kiều Di Sơn hỏi.
Thái Hi: “Ta là nữ tì của nương nương, ta và người khác kết làm đạo lữ, phải được nương nương đồng ý mới được, bởi vậy, ta phải trở về trưng cầu ý kiến của nương nương.”
Kiều Di Sơn nhíu mày nói:
“Nương nương? Chẳng lẽ ngươi là cung nữ trong hoàng cung? Nhưng hoàng cung sao có tỳ nữ xinh đẹp, lợi hại như ngươi? Với dung mạo của ngươi, chỉ sợ nương nương gì đó là thúc ngựa cũng không bằng, sao Hoàng Thượng không tuyển ngươi làm nương nương?”
Khóe miệng Thái Hi co rút, nói: “Hoàng cung cái gì, nương nương của ta là Nữ Oa nương nương.”
Bùm!
Kiều Di Sơn lảo đảo một cái, trực tiếp ngã như chó ăn phân.
Biểu cảm có vẻ đặc biệt nghẹn họng nhìn trân trối.
Hắn thật sự bị kinh ngạc.
Hắn không sao ngờ được, Thái Hi lại chính là tỳ nữ của Nữ Oa nương nương một thánh nhân Yêu tộc trong truyền thuyết.
Lai lịch này cũng quá lớn rồi!
Trái lại hắn không hoài nghi Thái Hi nói dối.
Bởi vì dưới ảnh hưởng của BGM, Thái Hi không có khả năng nói dối.
Không ngờ, nhanh như vậy ở trong thế giới này bản thân đã sinh ra liên hệ với tồn tại cực mạnh.
Cũng không biết, có phải thánh nhân thật sự giống như thế nhân đồn đãi, không gì làm không được, không gì không biết hay không?
Có lẽ không có khả năng nhỉ?
Nếu thánh nhân thật sự lợi hại như vậy, vậy ta thả thính tỳ nữ của nàng, chẳng phải là lập tức sẽ bị nàng phát hiện?
Ngay lúc Kiều Di Sơn bởi vì thân phận của Thái Hi mà cảm thấy khiếp sợ, đột nhiên, hắn thấy, bên cạnh Thái Hi tiên tử không biết khi nào đã xuất hiện một vị nữ tử áo trắng.
Thấy nữ tử áo trắng này, đôi mắt Kiều Di Sơn đều dựng thẳng.
Hắn cho rằng, Thái Hi chính là người xinh đẹp nhất, hoàn mỹ nhất trên thế giới này, nhưng không ngờ, giờ phút này nữ tử áo trắng này còn xinh đẹp hơn, còn hoàn mỹ hơn Thái Hi.
Nữ tử áo trắng này không nhìn ra tuổi cụ thể của nàng.
Đầu tiên nhìn qua, đối phương tựa hồ khoảng hai mươi lăm hai mươi sáu, có vẻ rất ung dung lộng lẫy, thánh khiết không tỳ vết.
Bạn cần đăng nhập để bình luận