Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 989 - Mà Côn Bằng, vốn không phải Lý Nguyên! (2)

Tiếng gầm thê thảm chấn động đến mức cả hồng hoang đều có thể nghe thấy.
Thị nữ, tu sĩ Yêu tộc xung quanh, ai nấy đều nhìn đến da đầu tê dại, gan mật muốn nứt ra, hai đùi run rẩy.
“Tàn sát trăm triệu vạn tộc nhân, bôi nhọ Thánh Nhân ngay trước mặt, vốn nên giáng trực tiếp các ngươi vào luân hồi, vĩnh viễn không được siêu sinh. Nhưng nể tình các ngươi tu luyện không dễ dàng, lập tức tha cho các ngươi một tánh mạng. Sau này, ở Bắc Minh hãy từ từ suy nghĩ lại!”
Nữ Oa lạnh như băng, âm thanh không hề có tình cảm truyền vào trong tai Côn Bằng.
Nói xong, nàng vung tay lên, hai cha con Côn Bằng và Bằng Ma Vương lập tức kêu rên, lần nữa đưa về trong Hải Nhãn ngân hà của Bắc Minh Thiên giới.
Xiềng xích cực lớn, một đầu kết nối thiên địa, tác động càn khôn, một đầu vững vàng khóa hai người Côn Bằng và Bằng Ma Vương lại, khiến cho hai người họ hoàn toàn không dám giãy dụa.
Một khi giãy dụa, xích sắt xung quanh sẽ chuyển động, xé máu và linh hồn của bọn họ.
Đây là đau đớn sống không bằng chết.
Bọn họ không giãy dụa, nhưng nước biển mênh mông mãnh liệt xung quanh lại không ngừng va chạm vào cơ thể hai người họ, khiến cho cơ thể hai người họ không khống chế được mà lắc trái lắc phải.
Cứ như vậy, quả thực muốn mạng của hai người họ.
Xiềng xích Thiên Đạo không ngừng xé cơ thể và nguyên thần của hai người họ, nỗi đau khổ vô tận trực tiếp nuốt chửng linh hồn hai người họ.
Vậy mà hai người họ lại bất lực với việc này, ngay cả dùng mắt giết cũng không thể làm được.
Chỉ có thể yên lặng chịu đựng xiềng xích Thiên Đạo xé rách từng đợt.
Tiếng kêu thảm thiết đau đớn khiến cổ họng hai người họ đều rống đến khàn khàn.
Hai người họ cảm thấy, thay vì thừa nhận đau khổ sống không bằng chết, thì chi bằng bị giáng vào luân hồi.
Nữ Oa nhìn dáng vẻ thê thảm của hai người Côn Bằng và Bằng Ma Vương, khó chịu trong lòng lúc này mới dễ chịu đôi chút.
Thánh Nhân đâu phải là người ngươi có thể chỉ trích!
“Phụ vương, tại sao vừa rồi ngươi lại chỉ trích Nữ Oa nương nương?”
Bằng Ma Vương vừa nhẫn nhịn đau khổ vô tận, vừa bất mãn hỏi phụ thân.
Nếu như vừa rồi nói lời hay với Nữ Oa, nói không chừng cũng không cần chịu đựng loại cực hình này.
Giờ phút này, Côn Bằng Yêu Sư cũng hối hận muốn chết.
Hắn cũng không rõ tại sao vừa rồi bản thân lại dùng giọng điệu đó chỉ trích Nữ Oa nương nương?
Quả thực chính là ngốc nghếch mà!
Đầu óc chứa đậu phụ rồi!
Vốn hắn có dự cảm, chỉ cần hắn cắn nuốt mấy trăm triệu sinh linh là có thể
đột phá thành Thánh!
Nhưng hiện tại bị xiềng xích Thiên Đạo nhốt ở nơi này, không lúc nào không thừa nhận sự lột rửa, sống không bằng chết.
Muốn đột phá thành Thánh quả thực chính là hy vọng xa vời.
“Nương nương, ta biết sai rồi, xin nương nương tha mạng!”
Côn Bằng vội vàng ngửa mặt lên trời cầu xin tha thứ, có ý đạt được sự khoan dung của Nữ Oa.
Tuy nhiên, bây giờ hắn cầu xin sự tha thứ đã muộn.
Nữ Oa đưa cha con Côn Bằng vào Hải Nhãn, sau đó lại nhìn về phía đệ tử Yêu
Sư cung.
Những đại năng Yêu tộc này nhìn thấy ánh mắt lạnh băng của Nữ Oa, chỉ cảm thấy cột sống lạnh lẽo, không khống chế được, lần lượt quỳ trên mặt đất.
“Mong nương nương minh giám, việc này không liên quan đến bọn ta, bọn ta cũng không biết Yêu Sư triệu tập Yêu tộc là vì tu luyện ma công.”
“Nương nương tha mạng.”
Nữ Oa lạnh lùng nói: “Nếu việc này không liên quan đến các ngươi, thì đương nhiên ta sẽ không làm liên lụy các ngươi.”
Đệ tử Yêu Sư cung nghe vậy, chỉ cảm thấy áp lực trên người đột nhiên biến mất.
Mọi người không khỏi thở phào nhẹ nhõm.
Nữ Oa dặn dò nói: “Sau khi các ngươi trở về, hãy trông coi cha con Côn Bằng, không được để bọn họ thoát xiềng xích Thiên Đạo, tiếp tục làm nguy hại Yêu tộc.”
“Tuân theo lệnh của nương nương.”
Nữ Oa gật đầu.
Vung ống tay áo lên, Yêu Sư cung lần nữa trở lại vị trí ban đầu của Bắc Minh, cứ như chưa từng rời đi vậy.
Nữ Oa tiễn đệ tử của Yêu Sư cung xong, nàng ngồi trên giường mây lặng lẽ suy nghĩ một lúc, sau đó nàng lập tức đứng dậy rời khỏi Oa Hoàng cung…
Rất nhanh, Nữ Oa đi tới một quán trọ ở thành Trường An.
“Nương nương, sao ngươi lại đến đây?”
Đát Kỷ nhìn thấy Nữ Oa, vui mừng chào hỏi phất tay.
Lúc này nàng đang chơi cờ với ca ca mình.
À, quân cờ.
Cái này đơn giản, không cần phải động não nhiều.
Nhưng dù là như thế, vẫn thua đến to đầu.
Nữ Oa đến, vừa hay khiến Đát Kỷ buông bỏ tâm trạng buồn bực.
Biểu cảm của Nữ Oa lại có chút nghiêm túc.
Sau khi vào phòng cũng không ồn ào muốn cùng nhau chơi trò chơi như ngày xưa, hoặc cầu xin Lý Nguyên nấu thức ăn ngon cho nàng.
Nàng đi thẳng đến bên cạnh Lý Nguyên, ngồi cùng một băng ghế với Lý Nguyên.
Sau đó hai tay đặt trên bàn, nâng hai má, hai mắt không có tiêu cự nhìn về phía trước.
“Ngươi bị sao vậy?”
Đây là lần đầu tiên Đát Kỷ thấy dáng vẻ này của Nữ Oa, không khỏi lộ ra vẻ tò mò.
Lý Nguyên thì bình tĩnh uống trà thơm, nhìn ván cờ trên bàn cờ.
Vẻ mặt Nữ Oa cô đơn nói với Đát Kỷ: “Ta chỉ đột nhiên cảm thấy vô cùng
nghi ngờ về một số chuyện.”
“Chuyện gì?”
Đát Kỷ hỏi.
Nữ Oa quay đầu nhìn Lý Nguyên: “Ngươi nói xem, có phải ta thật sự không có tư cách quản Côn Bằng nuốt chửng Yêu tộc hay không?”
“Côn Bằng nuốt chửng Yêu tộc?”
Đát Kỷ kinh ngạc nói: “Đây là chuyện gì vậy?”
Nữ Oa lập tức kể chuyện cha con Côn Bằng tu luyện Thôn Phệ Ma Công cho Đát Kỷ nghe, Đát Kỷ nghe xong, không khỏi thầm líu lưỡi: “Thì ra gần đây truyền ồn ào chuyện tu sĩ Yêu tộc mất tích hàng loạt là Côn Bằng giở trò quỷ, mấy trăm triệu Yêu tộc lại bị bọn họ cắn nuốt, điều này cũng quá tàn bạo rồi. Kim Linh sư tỷ bọn họ vẫn đang suy đoán có phải Yêu tộc có động tác gì lớn hay không.”
“Hây.”
Nữ Oa lại thở dài nói: “Sau khi ta biết chuyện này cũng rất tức giận. Nhưng lời Côn Bằng nói cũng không phải không có đạo lý, trước kia ta không quản Vu Yêu đại chiến, không quản kiếp nạn của Nhân tộc, các giáo phóng tín ngưỡng Nhân tộc, ta cũng không can thiệp quá nhiều, giờ phút này có lý do gì mà đi quản Côn Bằng tu luyện ma công chứ?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận