Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 680 - Vượt xa Hồng Quân, đè bẹp Bàn Cổ!

Thế nhưng Lý Nguyên đã vượt qua bọn họ. Nàng cảm thấy, một từ cảnh giới quả thực đã không thể dùng để hình dung về Lý Nguyên được rồi.
Dương Thiền cũng không nghi ngờ lời nói của Lý Nguyên.
Bởi nàng biết Lý Nguyên khinh thường loại nói dối thấp kém này.
“Ha ha.”
Kinh Hà Long Vương lấy lại tinh thần, hắn cười lạnh lùng nhìn Lý Nguyên vẫn không thay đổi sắc mặt, nói: “Nếu như ngươi có năng lực khoác lác như thế, vậy ta không có ý kiến gì với việc này.”
“Ha ha.”
Dương Thiền cười lạnh lùng với Kinh Hà Long Vương, nói: “Ếch ngồi đáy giếng. Ngươi căn bản không biết là ngươi đang đối mặt với tồn tại thế nào!”
Kinh Hà Long Vương bất đắc dĩ nhìn Dương Thiền.
Ta không nói ngươi, ngươi kích động như thế làm cái gì?
Hơn nữa lời nói khó tin của Lý Nguyên như vậy mà nữ tử này vẫn tin răm rắp, không hề nghi ngờ, cũng là thiếu não rồi.
Haiz, tại sao nữ sinh bây giờ lại nông cạn như vậy, chỉ chú trọng nhan sắc, không để ý đến nội hàm?
Đúng rồi, tiểu đồ đệ kia của ta đi theo cha mẹ như thế này, không biết trí thông minh có bị ảnh hưởng không nữa?
Kinh Hà Long Vương hơi lo lắng.
Nghĩ tới tương lai của tiểu đồ đệ, Kinh Hà Long Vương nhất thời tò mò hỏi Dương Thiền và Lý Nguyên: “Đồ đệ của ta chính là nữ nhi của các ngươi, là Tiên Thiên Đạo thai, trên người lại mang Chí Tôn Huyết và Thánh đồng chín tầng tuyệt thế vô song, các ngươi có biết không?”
Dương Thiền nheo mắt liếc Kinh Hà Long Vương một cái, chế giễu: “Ngươi cũng biết rồi, lẽ nào chúng ta lại không biết sao?”
Chẳng những biết, nàng còn tận mắt chứng kiến sự biến hóa của thân thể Tiểu Tê Tử.”
Những năm qua Lý Nguyên luôn chăm sóc thân thể Tiểu Tê Tử, còn Chí Tôn Cốt, Chí Tôn Huyết, thậm chí là Thánh đồng chín tầng của Tiểu Tê Tử đều là kết quả do Lý Nguyên chăm sóc.
Bởi vì được chăm sóc tốt quá nên thân thể của Tiểu Tê Tử phát triển vô cùng chậm chạp.
Mặc dù đã mười mấy năm trôi qua rồi nhưng chức năng thân thể Tiểu Tê Tử cũng chỉ giống như mới qua mười mấy ngày vậy.
Đây cũng là lý do tại sao Tiểu Tê Tử vẫn có dáng vẻ của một tiểu nữ hài chừng bốn năm tuổi.
Mặc dù Tiểu Tê Tử không tu luyện, vốn chức năng thân thể của nàng có thể sống lâu hơn đại đa số Thiên Tiên.
Kinh Hà Long Vương không biết nội tình, hắn thấy Lý Nguyên và Dương Thiền biết rõ tình hình của Tiểu Tê Tử, vẻ mặt khó hiểu hỏi: “Các ngươi đã biết, vậy sao không truyền thụ công pháp cho nàng? Thiên tài tuyệt thế như vậy, nếu như bắt đầu tu luyện ngay từ sau khi sinh, nói chưa biết chừng, bây giờ tu vi của nàng đã vượt xa các ngươi rồi.”
Dương Thiền cũng từng hỏi Lý Nguyên vấn đề như thế, Lý Nguyên trả lời là: “Trẻ nhỏ chính là chơi đùa, chỉ cần nàng vui vẻ thì không tu luyện cũng không sao. Không nên để tu luyện phá hủy tuổi thơ của Tiểu Tê Tử.”
Kinh Hà Long Vương nghe thấy lý do này, không nhịn được mà muốn hộc máu.
Hắn lắc đầu, ý vị sâu xa nói với Lý Nguyên và Dương Thiền: “Các ngươi đó, quá mức cưng chiều nàng rồi, sẽ hại nàng. May mà các ngươi gặp được ta. Yên tâm, ta sẽ làm cho nàng trở thành cường giả chí tôn độc đoán muôn đời.”
Lý Nguyên thản nhiên nói: “Nàng có trở thành cường giả hay không cũng không sao, chỉ cần ta mạnh là được.”
Chỉ cần có hắn ở đây, cho dù Tiểu Tê Tử vĩnh viễn không tu luyện, không có tu vi, cũng không có ai có thể gây khó dễ cho nàng.
Đây cũng là nguyên nhân Lý Nguyên không dạy Tiểu Tê Tử tu luyện.
Cái gì mà Chí Tôn Cốt, Chí Tôn Huyết, Thánh đồng chín tầng, chẳng qua là kết quả hắn chăm sóc thân thể Tiểu Tê Tử mà thôi, Lý Nguyên cũng không cố ý tạo nên.
Nghe thấy lời nói tự tin của Lý Nguyên, Kinh Hà Long Vương im lặng lắc đầu.
Hắn âm thầm phỉ nhổ. Còn nói ta ếch ngồi đáy giếng, đây mới thực sự là ếch ngồi đáy giếng.
Thật sự là coi mình có thể đè bẹp Bàn Cổ, vượt xa Hồng Quân, những cường giả tối cao sao? Cho là có thể bảo vệ Tiểu Tê Tử cả đời sao?
Haiz, thật là chưa từng trải sự đời!
Suy nghĩ ngổn ngang trong đầu một lúc, Kinh Hà Long Vương tò mò hỏi Lý Nguyên: “Đúng rồi, ngươi nói ta sắp gặp họa, mệnh không còn lâu. Ta muốn nghe sao ta lại gặp họa, mệnh không còn lâu?”
Lý Nguyên tùy ý nói: “Không phải ngươi vừa đánh cược với Viên Thủ Thành sao? Bởi vì đánh cược nên mạng ngươi mới mất.”
Kinh Hà Long Vương khiếp sợ nói: “Làm sao ngươi biết ta vừa đánh cược với người khác? Còn nữa, thầy bói kia tên là Viên Thủ Thành sao?”
Hắn suy nghĩ một lúc, thời điểm ở chỗ xem bói vừa rồi, hắn cũng không nhìn thấy Lý Nguyên.
Suy cho cùng, vẻ ngoài và khí chất của Lý Nguyên chẳng khác gì đom đóm trong đêm tối, chói mắt như vậy, chỉ cần ở gần Kinh Hà Long Vương, hắn không thể nào không chú ý tới.
Thật kỳ lạ. Rốt cuộc làm sao hắn biết chuyện ta đánh cược với người khác chứ?
Chẳng lẽ.
“Có phải ngươi có quen biết thầy bói kia không?”
Vẻ mặt hắn đầy nghi ngờ nhìn Lý Nguyên. Ngoại trừ lý do này, hắn thực sự không nghĩ ra được nguyên nhân nào khác.
Lý Nguyên thản nhiên nói: “Nếu ta biết ngày kia ngươi sẽ chết thì biết chuyện này có gì kỳ lạ?”
“Ngày kia ta chết rồi sao?”
Kinh Hà Long Vương hơi dở khóc dở cười.
Càng nói càng vô lý rồi.
Lý Nguyên cũng không giải thích, nói: “Được rồi. Ngươi mau trở về đi, có một chỉ dụ chờ ngươi trở về đó.”
“Chỉ dụ?”
Chẳng lẽ Ngọc Đế hạ chỉ cho ta rồi? Là thật hay giả?
Kinh Hà Long Vương nửa tin nửa ngờ rời khỏi khách điếm, trở về Thủy Tinh cũng của hắn...
Vừa về tới Thủy Tinh cung, Kinh Hà Long Vương liền nói với Thái tế Lí Ngư: “Có chỉ dụ của Thiên Đế sao?”
Thái tế Lí Ngư lắc đầu nói: “Khởi bẩm Long Vương, không có chỉ dụ của Thiên Đế.”
Long Vương nghe thế, thở phào nhẹ nhõm. Suýt nữa bị Lý Nguyên dọa rồi.
Trên mặt hắn không khỏi lộ vẻ chế cười.
“Quả nhiên chỉ là giả vờ...”
Hắn chưa nói hết lời thì nghe thấy giọng nói hùng hậu bên ngoài Thủy Tinh cung: “Kinh Hà Long Vương tiếp chỉ.”
Mọi người ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy một lực sĩ quần áo màu vàng, tay giơ cao sắc chỉ của Ngọc Đế, đứng bên ngoài Thủy Tinh cung.
Bạn cần đăng nhập để bình luận