Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 1213 - Ngươi thật sự có thể chế tạo hệ thống?!! (2)

Đệ tử Vô Cực môn thấy sư phụ nhà mình sau khi bị quất 500 cái thì vẫn luôn ngẩn người hoặc sắc mặt biến ảo không ngừng hoặc là vẻ mặt nghẹn họng nhìn trân trối, tất cả mọi người không khỏi lộ ra vẻ lo lắng.
Thôi xong, sư phụ đừng không phải bởi vì chịu phải kích thích mà tinh thần có chút vấn đề chứ?
Nếu không một cái hệ thống không có nhận thức, tại sao lại khiến sư phụ phản ứng kịch liệt như thế?
Sư phụ ngươi phải mạnh mẽ!
“Ngươi thật sự có thể chế tạo hệ thống?”
Ngô Cực lấy lại tinh thần từ trong khiếp sợ, vẻ mặt liền trịnh trọng hỏi Lý Nguyên.
Nếu như, Lý Nguyên thật sự có thể chế tạo hệ thống…
Vậy thì thù hôm nay, có thể sẽ mãi mãi cũng không thể nào báo được!
Lý Nguyên gật đầu: “Cũng không khó lắm.”
Ngô Cực nghe vậy da mặt không khỏi co rút.
Giả vờ, căn bản khiến người ta không thể tiếp nhận nổi!
Vậy mà nói chế tạo hệ thống không khó, vậy đối với ngươi mà nói. cái gì mới tính là khó?
“Vậy hệ thống của ta, là do ngươi chế tạo sao?”
Hắn nhịn xuống sự khinh bỉ, lại hỏi Lý Nguyên.
Lý Nguyên: “Cũng có thể coi là vậy, cũng có thể nói không phải.”
Ngô Cực chỉ cảm thấy đầu đầy dấu chấm hỏi.
Đây là ý gì, đúng là đúng, không phải là không phải, tại sao có thể có vừa đúng vừa không phải?
Không đợi Ngô Cực hỏi, Lý Nguyên liền tự giải thích: “Ta và người chế tạo hệ thống, có chút gốc gác, coi như là kế thừa một chút ý chí của hắn đi.”
Lý Nguyên có được hệ thống, nhưng cuối cùng lại biến nó thành một tia bản nguyên chi lực, quả thật coi như kế thừa một chút ý chí của Đại Đạo chí cao tiền nhiệm.
Ngô Cực cái hiểu cái không.
Nhưng hắn hiểu một điều, Lý Nguyên có thể có cội nguồn với người chế tạo hệ thống, hơn nữa bản thân cũng có thể chế tạo hệ thống, thế này thì rất trâu bò.
“Ngươi tu luyện đến cảnh giới nào rồi?”
Hắn tò mò hỏi Lý Nguyên.
Vẻ mặt theo bản năng mang theo một chút cung kính.
Suy cho cùng, đây chính là tuyệt thế cường giả ngay cả hệ thống cũng có thể chế tạo ra.
Trước kia, Ngô Cực vẫn cho là, hệ thống là sự tồn tại là cả chư thiên hoàn vũ, thần bí nhất, khó tin nhất.
Mỗi lần suy nghĩ đến lai lịch của hệ thống kia, hắn chỉ cảm thấy càng nghĩ càng thấy sợ.
Suy cho cùng, hệ thống có thể dễ dàng khiến cho hắn tu luyện tới cảnh giới Thiên Đạo đại viên mãn, điều này nói rõ, năng lực của hệ thống đã vượt xa Thiên Đạo.
Hắn cũng từng suy đoán, rốt cuộc là hệ thống được người ta chế tạo nên hay là từ khi Hồng Mông mới bắt đầu đã tồn tại.
Nhưng mỗi lần hắn cũng không thể tin được, hệ thống là được người chế tạo nên.
Nếu có người có thể chế tạo hệ thống, vậy đối phương phải đáng sợ biết bao?
Bây giờ, rốt cuộc hắn cũng biết rồi, hệ thống vậy mà thật sự được người chế tạo nên.
Mà sự đáng sợ của Lý Nguyên hắn cũng đã tự mình cảm nhận được.
Cũng không biết, cần cảnh giới gì mới có thể chế tạo ra hệ thống?
Không biết ta có thể đạt tới hay không?
Trong lòng Ngô Cực có chút chờ mong.
Đệ tử Vô Cực môn, tất cả cũng tò mò mà nhìn chằm chằm Lý Nguyên.
Bọn họ cũng muốn biết, cảnh giới gì mới có thể khiến cho người đã là Thiên Đạo như sư phụ cũng không có chút lực trở tay nào?
Lý Nguyên bình tĩnh nói: “Đại Đạo chi thượng, Hồng Mông chi khư, tối cao chí cao.”
Ngô Cực mở to hai mắt nhìn.
Hồng Mông chi khư, nói rõ hắn đã đạt đến điểm cuối của Hồng Mông.
Người này vậy mà lại mạnh như vậy?
Xem ra ta thua không oan!
Mà đệ tử Vô Cực môn cũng kinh ngạc đến mức ngây người như phỗng.
Đại đạo đã là trong truyền thuyết, sự tồn tại hư vô mờ mịt, còn trên cả Đại Đạo, không thể tưởng tượng, không thể tưởng tượng.
Nói như vậy, đời này kiếp này, vĩnh viễn cũng không có khả năng báo thù rồi!
Đệ tử Vô Cực môn thất vọng rất nhiều, bỗng nhiên còn cảm thấy có chút nhẹ nhõm.
Vốn là, lúc trước bọn họ âm thầm ra quyết định, trong tương lai nhất định phải đến tìm Lý Nguyên báo thù.
Nhưng giờ phút này, sau khi bọn họ biết tu vi thực sự của Lý Nguyên, hiểu được muốn báo thù là không có khả năng, ngược lại buông xuống được một cái gánh nặng trầm trọng.
Nếu đã không thể báo thù, lại không thể đắc tội, sau này vẫn nên cách xa hắn một chút thôi!
Ngô Cực nhịn xuống tiếc nuối trong lòng, hắn lại hỏi Lý Nguyên: “Tại sao người đó lại muốn chế tạo hệ thống?”
Lý Nguyên nói lại lời giải thích đã từng nói với Lý Trường Sinh một lần nữa cho Ngô Cực.
Giờ Ngô Cực mới hiểu được mục đích tồn tại của hệ thống.
“Ngươi nói, có một người cũng có hệ thống, bây giờ hắn sao rồi?”
Ngô Cực nghĩ đến cái gì, tò mò hỏi Lý Nguyên.
Lý Nguyên: “Hắn đi ra ngoài một chuyến, sau khi nhìn thấy ta, cảm thấy thực lực của mình vẫn còn quá yếu nên quay về yên lặng tích góp thực lực từng chút một rồi.”
Ngô Cực đột nhiên hơi hiểu vị Lý Trường Sinh chưa từng gặp mặt kia rồi.
Trước khi gặp được Lý Nguyên, Ngô Cực cũng cảm thấy thực lực của mình, đủ để đủ để kiêu ngạo ở thế giới Hồng Mông rồi.
Nhưng sau khi gặp phải Lý Nguyên, hắn mới hiểu được thực lực của mình vẫn còn quá yếu.
Quả thực không chịu nổi một kích.
Ta cũng phải đi về từ từ tích cóp thực lực từng chút một, thu nhỏ lại chênh lệch với Lý Nguyên!
Mặc dù thực lực của hắn chí cao vô thượng, vượt qua hiểu biết hiện tại của ta nhưng chỉ cần cố gắng, không tin không thể đuổi kịp!
Nghĩ tới đây, Ngô Cực không do dự nữa, lập tức mang theo đệ tử của mình, rời khỏi khách điếm.
“Ấy, tu vi của ta lại hồi phục rồi.”
“A, của ta cũng vậy.”
“...”
Khi rời đi lúc này đám người An Tiêu Tiêu mới phát hiện tu vi của mình, không biết được hồi phục lại lúc nào.
Đi ra khỏi khách điếm.
Đám mãnh thú và Tôn Ngộ Không vẫn đang đối nghịch trên trời.
Không khí có vẻ vô cùng khẩn trương.
Dân chúng trong thành Trường An, mỗi người đều có vẻ vô cùng khẩn trương.
Đại chiến cùng một chỗ, không biết sẽ gây nên hậu quả gì.
Nhưng chắc chắn rất nghiêm trọng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận