Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 1289 - Ta chỉ là một người canh cửa mà thôi!!

Sức mạnh mà những người xuyên không này thể hiện ra, so với lúc là Tiên Đế trước đây kinh người hơn nhiều.
Những con người mạnh mẽ như vậy, cô cô ấy vậy mà còn nói đối phương hôm nay không ra khỏi được chỗ này, cũng phốc phét khoác lác quá rồi.
Tưởng là Nữ Oa và Hậu Thổ thật, thì là Nữ Oa và Hậu Thổ thật sao?
Trong lúc Tô Trường Ly đang âm thầm cảm thán, nàng đột nhiên nghe thấy nghe thấy cữu cữu bộ dạng uể oải nói một câu: “Ta có nói qua để các ngươi đi sao?”
Lời vừa thốt ra, Trịnh Hiên đột nhiên phát hiện, ấy vậy mà không biết từ lúc nào có một ông lão dáng dấp lom khom đang đứng trước mặt mình.
Trịnh Hiên muốn từ phía của ông lão bay đi.
Tuy nhiên, hắn vừa bay đến bên ông lão, chỉ thấy ông lão khẽ khoát tay áo.
Dòng sông thời gian dường như hiện ra trước mắt, pháp tắc không gian thoáng qua đồng tử, sát khí áp bức linh hồn.
Trịnh Hiên ngay lập tức cảm nhận được trên cơ thể một lực lượng to lớn truyền tới, khiến cho hành lang thời không dưới chân hắn lập tức vỡ tan.
Vào lúc ấy, cơ thể của hắn bất giác mất khống chế bay ngược trở lại.
Vừa hay đứng ngay tại vị trí ban đầu.
Nhưng bốn thành viên khác của tiểu đội Thiên Thần, cũng đều bay trở lại.
Cảnh ngộ vừa rồi của bọn họ, không khác gì Trịnh Hiên.
Lúc bỏ chạy, gặp phải một ông lão lom khom, bị lão phất ống tay áo bay trở lại.
Ông lão này, tất nhiên là Dương Hòe rồi.
Các thành viên của tiểu đội Thiên Thần, nhìn Dương Hòe ở lưng chừng trời, sắc mặt kinh ngạc không nói nên lời.
Rõ ràng một mình lão đầu này, vậy mà thông qua đảo ngược thời gian, bẻ gãy không gian, cùng lúc đem năm thành viên tiểu đội Thiên Thần ở năm hướng khác sau trở lại chỗ cũ!
Đây là loại sức mạnh lạ lùng gì vậy?
Phải biết rằng, chúng ta là Thánh Nhân đại quốc.
Hắn rốt cuộc mạnh như thế nào?
Ngoại trừ người của tiểu đội Thiên Thần kinh ngạc ra, Tô Trường Ly giờ phút này cũng bị làm cho kinh ngạc đến ngơ ngẩn cả người.
Nàng không thể ngờ, quản gia canh cửa của cữu cữu, bình thường nhìn không vừa mắt, không có cảm giác tồn tại, vậy mà lại có sức mạnh như vậy?
Phải biết rằng, khả năng phi thân mà tiểu đội Thiên Thần thể hiện ra, đã vượt xa Tiên Đế.
Những con người lợi hại như vậy, ấy vậy mà bị quản gia canh cửa của cữu cữu chặn lại.
Điều này chẳng phải là nói, vị quản gia canh cửa này của cữu cữu, càng lợi hại hơn hay sao?
Tô Trường Ly phát hiện, đối với vị cữu cữu này, nàng càng ngày càng nghĩ không thông, nhìn không thấu rồi!
“Ngươi là ai?”
Trịnh Hiên nghiêm túc hỏi Dương Hòe.
Tu vi của người này, hắn vậy mà nhìn không thấu.
Đối với điều chưa biết, hắn luôn tràn đầy sự cảnh giác.
Dương Hòe bình tỉnh đáp: “Ta chỉ là một nô bộc canh cửa mà thôi.”
Canh cửa, nô bộc!
Khóe miệng năm thành viên tiểu đội Thiên Thần cùng lúc run lên.
Biểu cảm có chút đần độn.
Bị làm cho kinh ngạc đến không nói nên lời.
Người gì vậy, có thể khiến cho kẻ mạnh như vậy canh cửa?
Bọn họ lại nhìn sang Lý Nguyên lần nữa.
Chỉ cảm thấy người này thâm sâu khó lường, trên người bao vây bởi vô số sương mù.
Hắn không phải nói hắn không phải là Thiên Đạo Thánh Nhân của Hồng Hoang sao?
Nếu đã không phải là Thiên Đạo, vì sao lại có thể có được nô bộc canh cửa lợi hai như vậy chứ?
Có thể cùng lúc đánh lùi năm thành viên của tiểu đội Thiên Thần, cho dù nói Dương Hòe là Thiên Đạo Thánh Nhân, Trịnh Hiên cũng tin!
Nhưng không thể ngờ, Dương Hòe ấy vậy mà nói mình chỉ là nô bộc canh cửa mà thôi!
Nhất thời, các thành viên tiểu đội Thiên Thần, bị làm cho kinh ngạc không nói nên lời.
Đát Kỷ với vẻ mặt đắc ý nhìn các thành viên tiểu đội Thiên Thần nói: “Các ngươi nên thành thật nói ra mục đích đến đây đi? Không có sự đồng ý của ca ca ta, muốn chạy nhất định chạy cũng không thoát đâu!”
Ca ca?
Trong lòng Từ Hoa Hữu xuất hiện một tia nghi hoặc.
Hắn vẫn luôn cho rằng Đát Kỷ là nữ hoàng Tiên Đường.
Suy cho cùng ở đây, tu vi của Đát Kỷ và Tiểu Tê Tử, ai mới là Thánh Nhân đại viên mãn.
Nhưng Tiểu Tê Tử trong chỉ khoảng bốn năm tuổi, tất nhiên không thể nào là nữ hoàng Tiên Đường được.
Nam tử này lại chính là ca ca của nữ hoàng Tiên Đường?
Tình huống hình như càng ngày càng phức tạp!
“Vậy cũng không nhất định.”
Mộc Vi Anh không thích nhìn dáng vẻ đắc ý của nàng, bởi vậy không nhịn được phản bác.
Lời này, ngược lại cũng không phải nàng bắn tên không đích.
tiểu đội Thiên Thần của bọn họ có thể trực tiếp trở về không gian Chủ Thần.
Cho dù thực lực không bằng Dương Hòe, Lý Nguyên, nhưng Lý Nguyên cũng không thể giết chết bọn họ. Dù sao, bọn họ đánh không lại còn có thể chạy trốn.
Cho nên, khi nghe thấy Đát Kỷ nói bọn họ trốn không thoát, Mộc Vi Anh mới mở miệng phản bác như vậy.
Ðát Kỷ lại càng thêm tự tin về ca ca của mình: “Các ngươi căn bản không biết, mình đang đối mặt với một tồn tại như thế nào. Muốn dựa vào nơi hiểm yếu chống lại, sẽ chỉ gieo gió gặt bão. Với lại, cho dù các ngươi không nói, chúng ta cũng có thể biết mục đích mà các ngươi tới đây. Suy nghĩ của các ngươi không lừa gạt được cảm nhận của ca ca ta.”
Mấy người Trịnh Hiên, Từ Hoa Hữu không khỏi sôi nổi nhíu mày.
Bọn họ nghi ngờ nhìn Lý Nguyên, không tin Lý Nguyên có được năng lực như vậy.
Ngay cả suy nghĩ của người khác đều có thể cảm nhận được, chuyện này đáng sợ đến mức nào?
Quan trọng nhất, đây chính là suy nghĩ của Thánh Nhân.
Thánh Nhân hỗn nguyên bất lậu, điều này ý nghĩ cho dù là Thiên Đạo cũng không thể phát giác, tại sao Lý Nguyên có thể?
Giờ phút này, Tô Trường Ly cũng cảm thấy cô cô đang nói quá.
Cữu cữu có năng lực như thế sao?
Nếu như cữu cữu có thể cảm nhận được suy nghĩ của mấy người kia, chẳng phải là cũng có thể cảm nhận được suy nghĩ của ta?
Vậy hắn khẳng định biết ta là người xuyên không, làm sao có thể coi ta như cháu gái?
“Ngươi thật sự có thể cảm nhận được suy nghĩ của chúng ta?”
Mặc dù không tin, có điều Từ Hoa Hữu vẫn hỏi thử Lý Nguyên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận