Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 2077 - Thực hiện hỗn độn linh quả tự do!

Đát Kỷ cũng không khỏi mừng trong lòng, rất may là lớp phòng ngự được hình thành bởi Nghê Thường Tiên Y trên người nàng không cần sử dụng linh khí để duy trì.
Nếu không thì chỉ sợ là lớp phòng ngự này sẽ sớm bị phá vỡ.
Xem ra, ca ca ta vì sự an toàn của ta mà đã hao tổn tâm huyết rất nhiều!
Nghĩ đến ca ca mà Đát Kỷ không khỏi cảm thấy ngọt ngào trong lòng.
Đại đạo thiên ma xung quanh để ý thấy Đát Kỷ móc ra hết xâu hỗn độn linh quả này đến xâu khác để nhét vào vào trong miệng, khiến ai nấy cũng giật giật khóe miệng, không nói nên lời.
Tuy, hỗn độn linh quả đối với đại đạo bọn họ mà nói, cũng không phải là vật trân quý gì mấy.
Nhưng cũng cần tiêu hao một lượng tinh lực nhất định để tìm hoặc nuôi dưỡng thì mới có thể có.
Một vị thánh nhân, làm sao có thể thực hiện được hỗn độn linh quả tự do chứ?
Vị thánh nhân này sao lại ngang tàng như vậy?
Tuy, Đát Kỷ vẫn có thể tạm thời vây hãm mấy tên đại đạo thiên ma, nhưng nàng cũng không thể duy trì được lâu.
Tuy nàng mang theo không ít Tử Ngọc Bồ Đào, nhưng vẫn không thể chống đỡ được mức tiêu hao cường độ cao hiện tại của nàng.
Cuối cùng, sau khi ăn gần trăm xâu Tử Ngọc Bồ Đào, Đát Kỷ không thể không thả những đại đạo thiên ma mà nàng đã bắt.
Nếu không, nàng sẽ bị hủy hoại bởi chính nàng!
Sau khi để mấy vị đại đạo thiên ma chạy thoát khỏi đó, Đát Kỷ cũng không tiếp tục tấn công.
Giống như thần niệm nói lúc trước vậy, cho dù có tấn công kích thì cũng không thể giết chết những đại đạo thiên ma này, chi bằng tiết kiệm chút khí lực.
Đến bây giờ, Đát Kỷ cũng xem như biết được những đại đạo thiên ma không thể đánh vỡ lớp phòng ngự của Nghê Thường Tiên Y.
Vậy nên nàng không cần hoảng!
...
Mà những đại đạo thiên ma xung quanh lại không hề từ bỏ việc tấn công Đát Kỷ, bọn họ cho rằng với tu vi của Đát Kỷ, lớp phòng ngự của Nghê Thường Tiên Y sẽ không thể duy trì được bao lâu, chỉ cần không ngừng tấn công thì bọn họ sẽ có thể phá được lớp phòng ngự kia của Đát Kỷ.
Từ đó cướp đoạt Nghê Thường Tiên Y và Hồng Mông Hồ của Đát Kỷ.
Chỉ thấy các loại pháp tắc đại đạo vẫn không ngừng thắt xung quanh Đát Kỷ như nước thủy triều vậy.
Chỉ tiếc là dù đối diện với đòn tấn công cùng lúc của mấy trăm nghìn đại đạo cường giả, mà lớp phòng ngự của Đát Kỷ vẫn kiên cố như lúc ban đầu.
Không hề có dấu hiệu vỡ tan tành.
Cái vỏ rùa này đúng là quá cứng, cảm giác nó ngoan cố giống như Hồng Mông đại trận vậy.
Sau khi không ngừng tấn công, họ phát hiện có đánh cỡ sao cũng không thể phá hủy lớp phòng ngự kia của Đát Kỷ, trong khi tỏ ra kinh ngạc, trong lòng của những đại đạo thiên ma kia cũng nảy sinh cảm giác rất khó hiểu.
Bởi vì khi Đát Kỷ sử dụng Hồng Mông Hồ, linh khí của nàng rõ ràng là đã cạn kiệt hết, nên nàng cần phải ăn hỗn độn linh quả để duy trì.
Nhưng tại sao khi nàng sử dụng Nghê Thường Tiên Y thì lại chẳng có chuyện gì.
Tại sao nàng có thể sử dụng Nghê Thường Tiên Y mà không cần phải hao tổn linh khí?
Sao bọn họ có cảm giác như nàng đang ăn gian vậy?
Đây thật sự là thánh nhân sao?
Thấy tấn công màu không được, rất nhiều đại đạo thiên ma cảm thấy nhụt chí.
Thậm chí có rất nhiều thiên ma đã trực tiếp từ bỏ việc tấn công.
Trong đó có Hồ Cơ.
Sau khi Hồ Cơ ngừng việc tấn công kích lại, cơ thể to lớn của hắn nhất thời phát ra một luồng ánh sáng trắng.
Ngay sau đó, cơ thể của Hồ Cơ biến mất tăm.
Chỉ thấy ở vị trí lúc đầu của hắn xuất hiện một người con gái xinh đẹp tuyệt thế vô song.
Người con gái xinh đẹp này hội đủ tất cả những tinh túy của thế gian, có mặn có ngọt, kiều mỵ vô cùng, trông còn mơ mộng hơn cả hoa thược dược...
Mỹ nữ dịu dàng nói với Đát Kỷ: “Em gái nhỏ, ngươi có muốn rời khỏi chỗ này không?”
Đát Kỷ nhìn nữ nhân xinh đẹp ở trước mắt này, biết đối phương là do Hồ Cơ biến hóa thành nên trong lòng nàng cảnh giác hơn 120 nghìn lần.
Dĩ nhiên, khuôn mặt của nàng vẫn không để lộ vẻ khác thường, mà vẫn duy trì sự bình tĩnh.
Đát Kỷ giả vờ tò mò, gật đầu hỏi: “Muốn chứ, ngươi có cách nào không?”
Dáng vẻ trông khá ngây thơ và hồn nhiên.
Mỹ nữ gật đầu một cái, giọng điệu của nàng tràn đầy sự mê hoặc: “Chỉ cần ngươi đưa cho ta món bảo hồ trong tay ngươi, ta sẽ lập tức có năng lực phá vỡ sự giam cầm của Hồng Mông đại trận và đưa ngươi rời khỏi nơi này.”
Bàn tay của nàng còn đẹp và trắng bóc hơn cả Đát Kỷ.
“Bây giờ, ngươi đưa bảo hồ cho ta đi, đợi ta khai mở Hồng Mông đại trận rồi, ta sẽ trả bảo hồ lại cho ngươi.”
Những Đại Đạo Thiên Ma xung quanh im lặng nhìn Hồ Cơ thi triển Huyễn Chi Pháp Tắc để mê hoặc Đát Kỷ, chẳng ai lên tiếng.
Bởi vì, theo đánh giá của bọn họ, Hồng Mông Hồ ở trong tay Hồ Cơ chắc chắn còn dễ cướp hơn khi nó ở trong tay Đát Kỷ.
Thế nên họ bỏ mặc cho Hồ Cơ mê hoặc Đát Kỷ.
Đát Kỷ thấy Hồ Cơ cuối cùng cũng nói ra mục đích của mình, nàng không thể kiềm được mà nở một nụ cười hài hước: “Nhưng ta không tin lời ngươi nói.”
Hồ Cơ nói thành thật: “Ta cũng chỉ muốn rời khỏi cái nơi quỷ quái này mà thôi, nên đối với bảo hồ của ngươi, ta thật sự không có hứng thú. Hơn nữa, đây là cách duy nhất để ra khỏi đây. Nếu ngươi không tưởng ta, ngươi và ta sẽ vĩnh viễn không thể nào thoát khỏi nơi này.”
Đát Kỷ hờ hững nói: “Nó chẳng qua là cách duy nhất của ngươi, chứ không phải là cách duy nhất của ta.”
Hồ Cơ để lộ vẻ mặt sững sờ: “Chẳng lẽ ngươi có cách rời khỏi đây?”
Đát Kỷ không thể sử dụng Hồng Mông Hồ trong thời gian dài được, thế nên nàng hoàn toàn không thể sử dụng Hồng Mông Hồ để phá vỡ sự giam cầm của Hồng Mông đại trận. Hồ Cơ thật sự không thể nghĩ ra cách mà Đát Kỷ thoát ra khỏi đây.
Bạn cần đăng nhập để bình luận