Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 1283 - Chủ Thần đây là muốn chúng ta làm loạn! (2)

Xem xem rốt cuộc loài thực vật này rốt cuộc cất dấu huyền cơ gì, thế nhưng dưới ánh mắt sử dụng pháp thuật của hắn lại tràn ngập khí tức hỗn độn.
Hắn ta kéo mạnh, vậy mà chẳng thể kéo được lá xuống.
Ngược lại, phiến lá lục la kia bất thình lình tỏa ra huyền quang hoa mỹ.
Huyền quang này hợp lại từ vô số đạo ấn tạo thành, nơi chúng tỏa sáng, không gian chấn động, thời gian sụp đổ, luân hồi vỡ vụn, còn khủng bố hơn vũ trụ bị hủy diệt gấp vạn lần.
Pháp tắc chi lực mạnh mẽ theo huyền quang đánh đến chỗ Trịnh Hiên.
Sắc mặt Trịnh Hiên trầm xuống, trên tay lập tức phát ra kim quang chói mắt.
Lúc đó, đêm ngày tiêu tan, vô số pháp tắc huyền ảo trong bàn tay hắn, lấy tốc độ ánh sáng một chưởng đánh tan pháp tắc chi lực của lá lục la.
Cùng lúc đó, tay trái hắn ra một chưởng, khí thể không gì địch nổi, mạnh mẽ chém về hướng lá lục la.
Đây là lưỡi pháp tắc.
Lấy thân thể của mình làm kiếm, khắc chế vô số pháp tắc chi lực.
Có thể chém rách thời không, trảm phá Hồng Mông.
Đây chính là một trong những thủ đoạn công kích cực mạnh của Trịnh hiên.
Lưỡi pháp tắc chém toàn bộ huyền quang lục la thành hai nửa, cuối cùng chém lên phiến lá lục la.
Chiếc lá lục la rốt cuộc cũng đã rụng khỏi cuống và rơi xuống.
Biến thành một chiếc đấu lạp màu xanh, rơi vào trong tay của Trịnh Hiên.
Tất cả sự việc, nói thì có vẻ chậm, kinh qua hết biết bao nguy hiểm như vậy, thực tế nó chỉ diễn ra như một ánh chớp lướt qua.
Nếu như là ở trong mắt của một người bình thường, có thể nhìn thấy là cảnh Trịnh Hiên thuận tay ngắt chiếc lá lục la đó, sau đó chiếc lá rơi xuống, hóa thành một chiếc đấu lạp màu xanh.
Căn bản không thể nhìn thấy được hung hiểm tiềm ẩn.
Trịnh Hiên nhìn chiếc đấu lạp ở trong tay, biểu cảm kinh ngạc không nói nên lời.
Rõ ràng chỉ là một chiếc lá, vì sao lại có thể biến thành đấu lạp rồi?
Này cũng quá thần kỳ rồi đi?
Ngay tại lúc này, một tin nhắn được gửi tới từ Hồng Mông, đột nhiên truyền vào tâm trí của hắn.
Hỗn Nguyên Đấu Lạp, Tiên thiên linh bảo cực phẩm.
Có thể che giấu khí tức, phản hồi tất cả các đòn tấn công, do một chiếc lá của Hỗn độn linh căn hóa thành.
Trịnh Hiên xem xong đoạn tin nhắn, thêm sự trấn định phi phàm, mới có thể nhịn không há hốc mồm, lộ ra vẻ kinh ngạc không thôi.
Một chiếc lá, vậy mà có thể biến thành một Tiên thiên linh bảo cực phẩm!
Chậu lục la này, ấy vậy mà là Hỗn độn linh căn!
Tuy trước đây hắn đã cảm thấy chậu lục la này không hề bình thường, nhưng cũng không ngờ rằng, cây lục la này lại có thể đỉnh cao như vậy!
Một số thành viên luân hồi khác của tiểu đội Thiên Thần, nhìn thấy chiếc lá biến thành Hỗn Nguyên Đấu Lạp, cũng đều tràn đầy sự ngạc nhiên.
Phải nói thêm bọn họ đã trải qua vô số thế giới luân hồi, cũng không có nghĩ tới sẽ gặp được một việc thần kỳ như vậy.
“Này là chuyện gì vậy? Vì sao chiếc lá lục la này lại biến thành đấu lạp rồi?
Mộc Vi Anh nhanh chóng truyền âm hỏi Trịnh Hiên.
Trịnh Hiên yếu ớt nói: “Rốt cuộc, ngươi mà biết tác dụng của cái đấu lạp này, ngươi sẽ càng ngạc nhiên hơn.”
“Cái đấu lạp này có tác dụng gì?”
Chử Hồng Thiên hỏi.
Trịnh Hiên lập tức nói cấp bậc và tác dụng của Hỗn Nguyên Đấu Lạp cho các thành viên trong đội biết.
Sau khi tất cả mọi người biết được đấu lạp này vậy mà lại là Tiên thiên linh bảo cực phẩm, toàn bộ đều kinh ngạc không nói nên lời.
Điều này nằm ngoài sự hiểu biết của bọn họ.
Qua một lúc, Từ Hoa Hữu mới định thần lại.
Chỉ thấy ánh mắt của hắn sáng quắt nhìn chằm chằm vào chậu lục la đang treo trên vách tường, giọng nói có chút run rẩy mất kiểm soát: “Cái, cái này vậy mà là Hỗn độn linh căn!”
Những người khác nhìn vào cây lục la, hưng phấn đến nổi quên luôn cả thở.
Một chiếc lá, lại có thể biến thành Tiên thiên linh bảo cực phẩm, chậu lục la này có khoản một trăm chiếc lá đổ lại, vậy chẳng phải là một trăm món Tiên thiên linh bảo cực phẩm sao?
Phát tài rồi!
khách điếm này rốt cuộc ẩn chứa bí mật gì vậy?
Vậy mà đem Hỗn độn linh căn trang trí như cây cảnh?
Nếu chậu lục la này đã là Hỗn độn linh căn, vậy những cây cối khác trong khách điếm này, có phải cũng là Hỗn độn linh căn hay không?
Những suy nghĩ khác nhau lóe lên trong đầu của những thành viên tiểu đội Thiên Thần, khiến cho một vài người lâu thật lâu cũng không thể bình tĩnh lại được, cũng đã sử dụng hết toàn bộ nghị lực của bản thân, mới khống chế được bản thân, không lập tức lao đến trước cây lục la, vặt trụi lủi lá của cái cây.
Trịnh Hiên và những người khác đã khôi phục lại tâm trạng kích động vừa rồi, lại tiếp tục đi về hướng phòng lớn.
Trước tiên vẫn nên tìm hiểu chi tiết về tình hình của căn khách điếm này, mới quyết định giải quyết chậu lục la kia như thế nào!
Đi tới phòng lớn, các thành viên của tiểu đội Thiên Thần nhìn thấy một nữ tử trẻ tuổi mặc cung trang ở trong quầy rượu, ánh mắt sáng quắt đang nhìn họ chăm chú.
Các thành viên tiểu đội cùng nhìn nhau.
Nữ tử này biết bọn họ sao?
Tại sao vẻ mặt lại lộ ra vẻ kích động như vậy?
Nhưng chúng ta là lần đầu tiên tới Hồng Hoang mà, sao có thể có người biết chúng ta được?
Nữ tử này, đích thị là Dương Thiền Tam Thánh Mẫu rồi.
Khoảng thời gian này Lý Nguyên không có ở đây, luôn là nàng trông coi khách điếm.
Vừa rồi, nàng nghe thấy tiếng chuông gió, trong lòng bất giác mà trở nên kích động.
Trong coi khách điếm lâu như vậy, cuối cùng cũng có người tới rồi.
Nhìn thấy cách ăn mặc của những người này, trong mắt Dương Thiền bất giác lộ ra một tia bất ngờ.
Đeo mắt kính, mặc đồ Trung Sơn, áo giáp sát người… tạo hình của nhóm người này, có chút kì dị nha.
Có điều, mặc dù trong lòng ngạc nhiên, nhưng Dương Thiền không có một chút do dự, nhanh chóng nhiệt tình chào hỏi nói: “Các vị, ở trọ sao?”
Lúc Dương Chân quan sát những người này, người của tiểu đội Thiên Thần cũng đang quan sát Dương Thiền.
Bọn họ đột nhiên phát hiện ra tu vi của Dương Thiền.
Bạn cần đăng nhập để bình luận