Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 1421 - Ta thế mà lại uy hiếp cha của nữ hoàng bệ hạ!! (2)

Trái tim đập nhanh đến sắp nhảy ra khỏi lồng ngực.
Bởi vì ánh mắt này quả thực giống nhau như đúc với ánh mắt của nữ hoàng bệ hạ.
Hiện tại hắn có thể khẳng định, tiểu cô nương gọi cha nấu cơm ấy chính là nữ hoàng Tiên đường bệ hạ cửu cửu chí tôn.
Người thống trị cao nhất của hoàng thất Tiên đường.
Là sự tồn tại vô thường mà tất cả quan viên Tiên đường như Lý Tự Nhiên chỉ có thể ngưỡng mộ.
Bởi vì dung mạo thì có thể giống được, nhưng cái ánh mắt bễ nghễ thiên hạ kia không phải là một tiểu cô nương như nàng có thể có được.
Chihr là sự phát hiện này khiến Lý Tự Nhiên tràn đầy sợ hãi vô biên vô tận.
Mẹ ơi, ta thế mà lại uy hiếp cha của nữ hoàng bệ hạ!
Nhớ tới lời uy hiếp của mình đối với Lý Nguyên trước đó, Lý Tự Nhiên không khỏi cảm thấy sợ hãi và tuyệt vọng vô cùng, toàn thân không ngừng run rẩy, liên tục rùng mình.
Bất luận làm gì cũng không thể khống chế được.
Tại sao ta lại xui xẻo như vậy?
Sao lại đắc tội với Thái thượng hoàng thế?
Nỗi lòng Lý Tự Nhiên bị sự hối hận tràn đầy.
Hắn thật sự hy vọng mình có thể trở về quá khứ.
Như vậy thì hắn sẽ không đắc tội Lý Nguyên, mà là sẽ tiến hành quỳ liếm toàn phương vị không góc chết với Lý Nguyên.
Lúc này sự dị thường của Lý Tự Nhiên dẫn đến sự chú ý của mọi người.
Tất cả mọi người đều có vẻ mặt nghi hoặc nhìn Lý Tự Nhiên co quắp trên mặt đất, không rõ đối phương đang bị làm sao thế?
Sao lại nằm ra đó rồi?
Run rẩy cái gì chứ?
Tô Mạc Già càng khó hiểu hơn.
Không rõ tại sao Lý Tự Nhiên đột nhiên co quắp trên mặt đất rồi?
Hắn đang phát bệnh à?
Bất chấp suy nghĩ nhiều, Tô Mạc Già vội vã nâng Lý Tự Nhiên dậy, quan tâm hỏi: "Lý đại nhân, ngươi làm sao thế? Có nặng lắm không?"
Lúc này Lý Tự Nhiên bằng lòng vốn là nói không ra lời.
Thân thể vẫn như cũ không ngừng run rẩy.
Phía sau mồ hôi lạnh chảy ròng ròng.
Còn phải dựa vào Tô Mạc Già nâng dậy mới có thể đứng ổn.
Tô Mạc Già hơi thả lỏng ra một ít, cơ thể Lý Tự Nhiên lập tức chảy xuống đất.
Khiến cho Tô Mạc Già không thể không vẫn luôn dùng sức đở Lý Tự Nhiên.
Tô Mạc Già có chút nóng nảy, cao giọng nói với người hầu bên cạnh: "Lang trung đâu, mau đi gọi lang trung!"
"Đi lấy một cái ghế tới đây."
Hắn cảm thấy, có thể là Lý Tự Nhiên đã bị bệnh gì đó.
Có điều nghe nói Lý Tự Nhiên đã tăng tu vi của mình lên cảnh giới Địa Tiên thông qua việc dùng đan dược, bách độc bất xâm, bệnh không vào người, sao lại có thể bị bệnh được chứ?
Tô Mạc Già cảm thấy khó hiểu cực kỳ.
Một lát sau, cuối cùng Lý Tự Nhiên cũng khôi phục một chút khí lực.
Nỗi lòng loạn lạc cũng trở nên tỉnh táo hơn chút.
Được rồi, việc cấp bách là mau chóng cầu xin tha thứ với nữ hoàng bệ hạ và thái thượng hoàng mới đúng. Nếu thái độ của mình thành khẩn, nói không chừng nữ hoàng bệ hạ và thái thượng hoàng sẽ tha cho mình, không tính toán với mình.
Cho dù có xử phạt, cũng sẽ xử phạt nhẹ một tí.
Nghĩ tới đây, Lý Tự Nhiên giật mình, lập tức bắn dậy từ trên ghế.
Hắn vội vàng nhìn hướng phía Lý Nguyên và Tiểu Tê Tử.
May quá, hai người còn chưa đi xa, lúc này đuổi theo còn kịp.
"Xin chờ một chút!"
Hắn hô lên rồi muốn đuổi theo, nhưng mà đúng lúc này, hắn phát hiện tay của mình bị Tô Mạc Già kéo lại.
"Ngươi kéo ta làm gì?"
Tô Mạc Già thấy Lý Tự Nhiên đột nhiên tự đứng dậy, không khỏi vui mừng quá đỗi. Chỉ là hắn nghe Lý Tự Nhiên nói Lý Nguyên và Tiểu Tê Tử đừng đi, lo lắng Lý Tự Nhiên muốn gây bất lợi cho Lý Nguyên nên theo bản năng kéo tay Lý Tự Nhiên lại.
Vẻ mặt Tô Mạc Già nịnh nọt nói với Lý Tự Nhiên: "Để ta mang hai viên trân châu hồng đến cho Lý đại nhân thưởng thức luôn nhé. Lý đại nhân theo ta vào nhà, không cần phải chất nhặt với Lý Nguyên nữa đâu."
Lý Tự Nhiên nghe Tô Mạc Già muốn đưa trân châu hồng cho hắn, nhất thời nhảy dựng từ dưới đất giống như bị điện giật.
Chỉ thấy hắn vội vàng khoát tay nói: "Ta không thưởng thức hai viên trân châu hồng kia nữa. Chính ngươi giữ đi."
Nếu biết 'thân phận' của Lý Nguyên rồi, hắn làm gì dám lấy trân châu hồng của Tô Mạc Già kia chứ?
Đây không phải là ngại mạng mình quá lớn sao?
Tô Mạc Già thấy Lý Tự Nhiên thậm chí ngay cả trân châu hồng cũng không cần, cho rằng đối phương đã hạ quyết tâm muốn dạy dỗ Lý Nguyên, trong lòng nhất thời gấp đến độ không được.
Hắn vẫn kéo tay Lý Tự Nhiên không thả, nói: "Như vậy sao được? Hôm nay cho dù thế nào Lý đại nhân cũng phải nhận lấy nó."
Lý Tự Nhiên cũng sắp khóc.
Ta thật sự không thể nhận mà!
Hắn thấy nữ hoàng bệ hạ sắp đi xa, bất chấp việc lôi kéo dây dưa với Tô Mạc Già, nhanh chóng tránh thoát Tô Mạc Già vội vàng đuổi theo Lý Nguyên.
Tô Mạc Già thấy thế, gấp đến độ sắp nổi bọt nước bên miệng.
Xem ra, Lý lão đệ quả thực đã đắc tội Lý Tự Nhiên quác ác, thế cho nên khiến Lý Tự Nhiên vội vàng đi dạy dỗ Lý Nguyên như vậy.
Phải làm sao mới ổn đây?
Lý lão đệ tốt bụng tới tham gia hôn lễ, kết quả lại vì vậy mà chọc tai họa, sao ta có thể yên tâm được?
Tống Tân Dương ở bên cạnh yên lặng nhìn hết thảy.
Tuy hắn mới xuyên đến Hồng hoang chưa được vài ngày, nhưng hắn đã biết được sự khủng bố của vương triều Tiên đường.
Đây là một vương triều có thể trấn áp mãi mãi.
Đến nỗi Thần tiên đều thần phục.
Lý Tự Nhiên thân làm cao quản phủ Nội Vụ của vương triều Tiên đường, năng lượng mà hắn có có thể tưởng tượng được.
Lý Nguyên kia đắc tội người này, chỉ sợ là dữ nhiều lành ít!
Xem ra, chỉ sợ phải phải xem xét lại đối tượng giao dịch rồi!
Trong lòng Tống Tân Dương âm thầm hiện lên một tia tiếc nuối...
"Cái tên cẩu nô tài này đúng là đáng chết, cũng dám đắc tội cha."
Trên đường trở về, Tiểu Tê Tử rất tức tối nói với cha.
Bạn cần đăng nhập để bình luận