Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 847 - Ta coi ngươi như huynh đệ, ngươi lại biến ta thành rùa lông xanh

Tôn Ngộ Không lúng túng nhìn thoáng qua Ngưu Ma Vương tỏa ra lục quang, muốn rút tay về nhưng Thiết Phiến công chúa lại ôm chặt lấy, không cho Tôn Ngộ Không rút lại.
Hơn nữa, không chỉ như vậy, nàng còn không ngại lớn chuyện mà nói với Tôn Ngộ Không: “Trước đây không phải ngươi gọi ta là Tiểu Điềm Điềm sao? Sao bây giờ lại gọi tẩu tẩu rồi?”
“Phụt!”
Ngưu Ma Vương không nhịn được nữa, trực tiếp phun ra ba lít máu.
“Thực sự tức chết ta rồi, ta nhất định giết chết đôi cẩu nam nữ các ngươi.”
Nói xong, hắn lập tức giơ Hỗn Thiết côn đập về phía Tôn Ngộ Không.
“Đại ca, ngươi có thể nghe ta giải thích một chút không?” Tôn Ngộ Không vừa úng phó với công kích của Ngưu Ma Vương vừa bất đắc dĩ nói.
Ngưu Ma Vương vừa công kích vừa gầm hét:
“Đại con ngựa nhà ngươi, tên cầm thú này, ngươi xuống Địa phủ giải thích đi! Không những mưu đồ quấy rối đại tẩu ngươi mà còn lén thả Tử Hà của ta. Thật sự khinh người quá đáng, nếu không giết ngươi, ta không phải ngưu.”
Tôn Ngộ Không thấy Ngưu Ma Vương không nghe giải thích, trong lúc công kích cũng không hề nương tay mà còn đánh về chỗ yếu của hắn, Kim Cô bổng của hắn cũng không ở bên người, ứng phó có hơi quá sức. Vì vậy Tôn Ngộ Không cũng không giải thích nữa, bắt đầu tập trung đối phó với công kích của Ngưu Ma Vương.
Tu vi của Ngưu Ma Vương ở Đại La Kim Tiên trung kỳ, tu vi của Tôn Ngộ Không chỉ là Đại La Kim Tien éow kỳ, nhưng Tôn Ngộ Không lại không sợ hãi, cùng đánh nhau với Ngưu Ma Vương, chẳng những không có dấu hiệu thất bại mà còn càng đánh càng hăng.
Hắn tu luyện lực chi Đại Đạo chính tông nhất, cơ bắp xương cốt đã sớm đạt đến trình độ kim cương bất hoại, thời, thời gian bất diệt.
Sức mạnh nhục thân bên ngoài chỉ có hơn chứ không hề kém Tiên thiên linh bảo.
Hơn nữa tốc độ của Tôn Ngộ Không nhanh không gì sánh bằng, Ngưu Ma Vương căn bản không theo kịp.
Vì vậy Ngưu Ma Vương mặc dù có tu vi mạnh hơn Tôn Ngộ Không, trong tay còn có binh khí như Hỗn Thiết côn nhưng hắn vẫn không thể chiến thắng được Tôn Ngộ Không.
Thậm chí, nắm tay khủng bố của Tôn Ngộ Không, tốc độ xuất quỷ nhập thần, ngược lại có thế khiến cho Ngưu Ma Vương luống cuống tay chân, có cảm thấy khó có thể chống đỡ.
Dãy núi, tòa nhà xung quanh đã sớm hóa thành hư vô dưới trận chiến của hai người.
Thời không bị chấn nổ, pháp tắc bị cắt nát, hai người đánh đến càn khôn điên đảo, sơn hà vỡ tung, thế giới tan rã. Vạn dặm không gian quanh người đều biến thành vùng Hỗn Độn.
Thiết Phiến công chúa và Thanh Hà thấy hai vị cao thủ tuyệt thế chân chính này liều mạng đấu pháp thì không khỏi trợn tròn mắt.
Công kích long trời lở đất như vậy, quả thực vượt ra khỏi tưởng tượng của các nàng.
Tôn Ngộ Không đang đánh nhau với Ngưu Ma Vương, đồng thời còn cố gắng lấy được ngọc bội của Ngưu Ma Vương.
Nhưng công kích của Ngưu Ma Vương làm cho Tôn Ngộ Không căn bản không ra tay lấy ngọc bội được.
Hai bên giằng co, đánh đến khó phân thắng bại.
Ngưu Ma Vương thấy Tôn Ngộ Không khó chơi thì thân hình biến đổi, đột nhiên hiện ra chân thân Khuê Ngưu của hắn.
Một độc cước Thần Ngưu bá thiên tuyệt địa, kim giác đồng thân, cả người tỏa pháp tắc khí tức yên diệt, lập tức xuất hiện ở trước mặt Tôn Ngộ Không.
Thân hình độc cước Thần Ngưu xông ra, chỉ thấy thân hình hắn bay cao lên, dùng tốc độ thuấn di trực tiếp đạp vào Tôn Ngộ Không.
Tôn Ngộ Không không cam lòng yếu thế, thân thể mạnh mẽ biến lớn, sau đó tung một quyền như độc cước Khuê Ngưu.
Rầm!
Nắm đấm và độc cước va chạm, chỉ thấy pháp tắc yên diệt trên chân Khuê Ngưu đột nhiên phát ra tử quang sáng lạn. Quyền kính của Tôn Ngộ Không, phòng ngự nhục thân lập tức bị tử quang làm tan vỡ ra trong nháy mắt.
Thân thể Tôn Ngộ Không bị đập ngã bay ra ngoài.
“A!”
Thiết Phiến công chúa thấy vậy, thì sợ đến che miệng hét lên.
Khuê Ngưu chú ý đến Thiết Phiến công chúa lo lắng cho Tôn Ngộ Không thì khó chịu giống như nuốt phải ruồi, phổi bị chọc giận muốn nổ tung.
“Rầm!”
Không đợi Tôn Ngộ Không ổn định lại thân hình, thân thể Khuê Ngưu lại lần nữa bắn cao lên, tư thế áp đảo càn khôn, tiếp tục đạp về phía Tôn Ngộ Không.
Chỉ thấy lòng bàn tay hắn quấn quanh pháp tắc yên diệt, tỏa ra năng lượng cực kỳ kinh khủng, đi qua chỗ nào đến khiến hư vô bị vỡ nát.
Tôn Ngộ Không đã cảm nhận được điểm kinh khủng của pháp tắc yên diệt, vì vậy không còn dám liều mạng với Ngưu Ma Vương nữa, thân hình hắn lóe lên, lập tức sử dụng thuật Hóa Hồng bay ra ngoài, đồng thời trong miệng cũng phun ra Tử Vi Thiên Hỏa, quét về phía Ngưu Ma Vương.
Vù!
Nhưng đang vào lúc Tử Vi Thiên Hỏa sắp đến gần Ngưu Ma Vương thì chỉ thấy tử quang trên người hắn nở rộ, pháp tắc yên diệt và Tử Vi Thiên Hỏa đụng vào nhau, Tử Vi Thiên Hỏa lập tức hóa thành hư vô.
Giải quyết xong Tử Vi Thiên Hỏa, thân hình Ngưu Ma Vương không chần chừ mà lập tức giẫm đạp về phía Tôn Ngộ Không.
Thề phải chém tên gian phu này thành vạn mảnh.
“Thần thông bản mệnh của con Khuê Ngưu này rất lợi hại. Không hổ là tọa kỵ của sư phụ.” Đát Kỷ thấy Khuê Ngưu đuổi Tôn Ngộ Không trốn đông trốn tây thì không khỏi gật đầu tấm tắc khen ngợi.
Lý Nguyên thản nhiên nói: “Đây chỉ là Tôn Ngộ Không không muốn đả thương mà thôi, với sức mạnh nhục thân của Tôn Ngộ Không thì cho dù bị pháp tắc yên diệt đánh trúng cũng có thể chữa trị rất nhanh, mà sẽ không tổn thương đến tính mạng.”
Tôn Ngộ Không sau một hồi tránh né thì đã triệt để thăm dò được uy lực pháp tắc yên diệt của Ngưu Ma Vương.
Hắn lập tức không tránh né nữa, chỉ thấy trên da và lông khỉ của hắn toàn bộ đều biến thành màu vàng, sau đó nghênh ngang ở đối diện Ngưu Ma Vương.
Nắm đấm kinh khủng giống như lưu tinh đập về phía quanh thân Ngưu Ma Vương, lập tức có tiếng va chạm kim loại chấn động vang lên, còn tóe lửa khắp nơi.
Pháp tắc yên diệt của Ngưu Ma Vương điên cuồng chém giết thân thể Tôn Ngộ Không, một đôi sừng trâu như kiếm sắc đâm về phía Tôn Ngộ Không.
Bạn cần đăng nhập để bình luận