Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 419 - Một cái búng tay của Lý Nguyên!

Tổ Long hồn bay phách lạc nói: “Ma Lung là, là Thủy Chi Hỗn Độn Ma Thần trong ba ngàn Hỗn Độn Ma Thần trong truyền thuyết.
Khi Bàn Cổ đại thần khai thiên, hắn bị Bàn Cổ đại thần chém chết, hơn nữa, Bàn Cổ đại thần còn rút bản nguyên Đại Đạo của hắn, dùng nguyên tố Thủy bổ sung lúc hồng hoang khai thiên, do đó ổn định Hoả, Phong, Thủy.
Nhưng bản nguyên của hắn không phải biến thành hồng hoang, sao còn sống được vậy?”
Thế mà lại là Hỗn Độn Ma Thần!
Nhóm người Ðát Kỷ, Bạch Ngọc Tảo nghe Tổ Long giải thích, tất cả đều bị kinh ngạc quá mức.
Ba ngàn Hỗn Độn Ma Thần, mỗi người tu chân đều nghe qua truyền thuyết này.
Đây là sinh linh nguyên thủy sinh ra trong Hỗn Độn, sinh ra đã có tu vi Thánh Nhân.
Các nàng không nghĩ ra, hôm nay lại gặp bản tôn! Ðát Kỷ nghe thấy Ma Lung chẳng những muốn nàng giao Thủy Linh châu, còn muốn nàng giao y phục ra, đương nhiên không đồng ý.
“Chẳng lẽ Hỗn Độn Ma Thần cũng muốn cướp đoạt đồ của người khác?”
Ðát Kỷ tức giận bất bình chế nhạo nói.
Ma Lung lạnh lùng nói: “Nếu không giao ra, vậy thì vĩnh viễn ở đây đi.”
Ðát Kỷ nghe vậy, thân hình khẽ động, lập tức dẫn mẹ con Bạch Ngọc Tảo nhanh chóng chạy về phía lối ra của Hải Nhãn.
Nàng chuẩn bị chạy khỏi nơi này.
“Hừ.”
Ma Lung chỉ hừ lạnh một tiếng, cả thời gian trong không gian lại dừng trực tiếp.
Ba người Tổ Long, Chúc Long, Ứng Long đột nhiên biến thành điêu khắc, vòng quanh cột đá thông thiên, không nhúc nhích.
Ðát Kỷ đột nhiên phát hiện mình đang chạy trốn thoáng cái ngừng lại.
Không nhúc nhích chút nào.
Điều duy nhất khiến nàng dễ chịu chút chính là, nàng và ba mẹ con Bạch Ngọc Tảo vẫn ở bên trong lồng phòng ngự, vẫn có thể hoạt động.
Bên trong lồng phòng ngự không bị dòng sông thời gian ảnh hưởng.
Ma Lung thấy thế, không khỏi càng động lòng với Hỗn độn chí bảo cực phẩm trên người Ðát Kỷ.
Bộ Hỗn độn chí bảo cực phẩm, chỉ có ở trong tay mình mới có thể phát huy tác dụng lớn nhất, rơi vào trong tay nữ oa kia thì như minh châu phủ bụi trần.
Ðát Kỷ thấy không thể chạy trốn, nàng lập tức giả bộ trấn định nói với Ma Lung: “Ngươi đừng làm loạn, ca ca của ta rất lợi hại, ngay cả quản gia Dương bá của bọn ta không yếu hơn ngươi, nếu ngươi dám làm tổn thương ta, chắc chắn ca ca của ta sẽ không ngồi yên không xử.”
Ma Lung thản nhiên nói: “Dương Hòe, ta biết hắn, thật ra thì ta cũng muốn gặp lại hắn, xem Sát phạt chi đạo của hắn lợi hại hay Thủy chi Đại Đạo của ta cao thâm.”
Ðát Kỷ thấy Ma Lung lại biết Dương Hòe, hơn nữa không sợ hắn, trong lòng lập tức có phần luống cuống.
Xong rồi, vậy phải sao bây giờ? Chẳng lẽ ta bị định chết ở nơi quỷ quái này sao?
Hai người Bạch Ngọc Tảo và Bạch Lăng lại càng hoang mang lo sợ.
Đối với Ma Lung, chút thực lực của các nàng không bằng cả con kiến.
Chẳng lẽ bọn ta phải chết ư? Nghĩ tới thu thâp tất cả Thủy Linh châu nhiều như vậy, nhưng không có phúc tiêu thụ! Lòng hai người Bạch Ngọc Tảo và Bạch Lăng lập tức chìm vào nơi sâu thẳm...
Triều Ca.
Phủ đệ Thành Nam.
Lý Nguyên đang ở trong viện vừa đánh đàn, vừa thưởng thức điệu múa của Hằng Nga.
Ở bên cạnh hắn đặt hộp lưu giữ âm thanh của hắn lần trước.
Tượng người Hằng Nga bên trong hộp lưu giữ âm thanh đang bắt chước tư thế của Hằng Nga.
Đột nhiên, ting, chỉ thấy Lý Nguyên ngưng gảy đàn.
Hằng Nga lập tức từ dừng lại điệu múa.
Nàng mờ mịt dừng vũ đạo, có chút khẩn trương hỏi Lý Nguyên: “Công tử, nô tỳ múa chỗ nào không đúng sao?”
Lý Nguyên bình tĩnh lắc đầu nói: “Không phải do ngươi, Ðát Kỷ xảy ra chút vấn đề.”
Nghe thấy Lý Nguyên nói không phải do nàng, lúc này Hằng Nga mới thở phào nhẹ nhõm.
Về phần Ðát Kỷ, có Lý Nguyên ở đây, nàng không cảm thấy Ðát Kỷ có thể xảy ra vấn đề gì lớn.
Chẳng qua, Hằng Nga vẫn quan tâm hỏi: “Tiểu thư không gấp sao?”
Lý Nguyên cười nhạt: “Không sao, chuyện nhỏ.”
Hằng Nga lại hỏi: “Công tử muốn đi tìm nàng không? Có cần nô tỳ thu thập hành lý không?”
Lý Nguyên lắc đầu nói: “Không cần.”
Vừa nói, hắn đột nhiên búng tay.
“Tách!”
Chỉ nghe một tiếng giòn vang vang lên.
Ngay sau đó, Hằng Nga đột nhiên phát hiện, không khí trong viện bỗng dưng rung động như sóng gợn.
Rất nhanh, sóng gợn biến mất không thấy gì nữa, một hư không xa lạ xuất hiện ở trước mặt Hằng Nga.
Hư không giống như hoàn toàn tĩnh tại, yên lặng đến nỗi ngay cả thời gian cũng ngưng chảy.
Ở trong hư không tĩnh tại, có một người khổng lồ màu xanh vô cùng to lớn, đứng ngạo nghễ chọc trời.
Thần thức của Hằng Nga đều không thể đo được, rốt cuộc người khổng lồ màu xanh lớn bao nhiêu?
Ngoài người khổng lồ màu xanh, còn có ba cột đá chồng chất đứng sửng ở bên trong không gian, trên mỗi một cột đá có ba con cự long hoàng kim hùng vĩ thần thánh quấn quanh.
Cuối cùng, ánh mắt Hằng Nga rơi vào trong hư không, trên một huyền quang hình tròn nho nhỏ.
Huyền quang như một bọt khí, trong bọt khí, Ðát Kỷ cùng một người mỹ phụ trung niên và một thiếu nữ thuần khiết đang đứng ở trong đó.
Trong lòng Hằng Nga âm thầm kinh ngạc không thôi, nàng không nghĩ tới, Lý Nguyên chỉ là búng tay một cái, viện và không gian xa lạ hợp lại với nhau.
Thì ra không cần đi tìm lại là ý tứ này!
Hồng Quân và Dương Mi lão tổ nhìn thấy Lý Nguyên búng tay một cái là dễ dàng phá không gian bên trong Hải Nhãn, rung động trong lòng kịch liệt gấp vạn lần so với Hằng Nga.
Bởi vì bọn họ càng rõ ràng khó khăn trong đó.
Phải biết rằng, Hải Nhãn là bản nguyên duy trì hồng hoang, Hoả, Phong, Thủy, thuộc sự tồn tại quan trọng nhất trong lưới pháp tắc Thiên Đạo, đừng bảo là phá vỡ không gian bên trong Hải Nhãn, cho dù trực tiếp xuyên qua Hải Nhãn, mặc dù là Dương Mi lão tổ có pháp tắc Đại Đạo không gian cũng không thể làm được.
Bởi vì, một khi Dương Mi lão tổ cố gắng phá vỡ không gian Hải Nhãn, sẽ đánh vỡ trung tâm hồng hoang, do đó khiến lưới Thiên Đạo phản phệ toàn lực.
Thiên Đạo của hồng hoang đã là Thiên Đạo chí cao, kém một bước là có thể đi vào cảnh giới Đại Đạo, Dương Mi lão tổ không muốn nếm thử cứng chọi cứng với lưới Thiên Đạo.
Bạn cần đăng nhập để bình luận