Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 1092 - Ta chỉ là khiêm tốn một chút mà thôi!!

Nàng có cảm giác rằng, một nhóm người bọn họ ở trước mặt Hổ yêu này cứ như là không mặc quần áo vậy.
Những phép ngụy trang được sử dụng, đều bị nhìn thấu hết tất cả.
Loại cảm giác này, rất rất không tốt!
Không chỉ thế mà hắn còn dám nói công pháp tu luyện của mình là không phải chính đạo, có biết đây đều là huyết thống và tu vi được trao đổi trực tiếp ở trong không gian Chủ thần không hả?
Quá chính đạo đi chứ.
“Cái này, Thiên Đế và Đông Hoàng chính là bậc cường giả từ thời viễn cổ, làm thế nào lại gia nhập vương triều Tiên Đường?”
Lão đạo sĩ vội vã ngắt lời rồi hỏi Hổ yêu.
Hổ yêu: “Chuyện này ai biết được? Có lẽ là vì nữ hoàng Tiên Đường so với bọn họ còn lợi hại hơn! Chuyện của bậc cường giả cấp thánh là chuyện mà tu sĩ cấp thấp chúng ta có thể biết được sao?”
Lão đạo sĩ cũng gật đầu. Tuy rằng hắn còn rất nhiều câu hỏi nhưng cũng không dám hỏi Hổ yêu quá nhiều, sợ hỏi nhiều lại lộ ra sơ hở chỗ nào thì không hay.
Mọi người kết bạn với Hổ yêu rồi cùng đi đến thành Trường An.
Trên đường đi, bọn họ mở miệng rất ít, đa phần toàn là nghe Hổ yêu nói.
Nhưng cũng nghe được khá nhiều tin tức có ích.
Ví dụ như thành Trường An này rất phồn hoa, ở bên trong có rất nhiều người và Yêu tộc sinh sống.
Còn có Hổ yêu này, hóa ra mở một cái cửa hàng đan dược nho nhỏ, cư ngụ ở trong thành Trường An.
Chờ tới khi đến được thành Trường An, mọi người phát hiện được thành Trường An thực sự rất náo nhiệt. Ở cổng thành, xe cộ qua lại không ngừng như mắc cửi, còn có đủ loại âm thanh rao hàng không dứt bên tai.
Nhìn ra phía xa, có thể thấy rất nhiều con người và Yêu tộc đi lại thoải mái trên đường phố, hoàn toàn không xảy ra xích mích giữa hai bên.
Những con người và Yêu tộc này mặc quần áo khác nhau, ngoại hình kỳ lạ, có mình người đầu thú, cũng có mình thú đầu người, một số người có cánh, còn có mấy người trên cơ thể mọc đầy vảy hoặc lông dài.
Bọn họ nhận ra rằng, ngay cả khi bọn họ không ngụy trang mà đi lại ở nơi này, cũng không có người nào cảm thấy kỳ quái.
Bọn họ rút cục hiểu ra tại sao lúc trước cho dù Hổ yêu nhìn thấu lớp ngụy trang của bọn họ cũng không hỏi thêm gì nhiều….
Bởi vì căn bản chuyện này chẳng có gì lạ cả.
Bên trong thành Trường An còn có nhiều người và yêu quái có ngoại hình cùng cách ăn mặc thậm chí kỳ quái hơn cả bọn họ. Sau khi vào thành Trường An, nhóm người lão đạo sĩ viện cớ chia tay Hổ yêu, bọn họ không có ý định đi cùng Hổ yêu trong thời gian dài, tránh khơi dậy sự hoài nghi.
Sau khi tách ra với Hổ yêu, đoàn người đi lại trên phố thêm một lúc định hỏi thăm một ít tin tức hữu dụng về thế giới này.
Nhưng mà bọn họ đi dạo trên phố một thời gian cũng không thể nghe thêm tin tức có ích gì.
Rốt cuộc thì, ai sẽ rảnh rỗi mà nói những chuyện đã xảy ra ở Hồng Hoang giữa đường phố chứ?
Nghĩ một lúc, mấy người họ quyết định trước tiên tìm một khách điếm để thu xếp ổn định mọi việc rồi sẽ từ từ tìm hiểu sau.
Bởi vì muốn che giấu tung tích nên không thể tìm khách điếm nào quá sang trọng, càng yên tĩnh càng tốt.
Vì thế, một cách tình cờ, mọi người tìm được Có căn khách điếm.
“Có căn khách điếm? Cái tên này còn rất hiện đại nha! Giữa chốn náo nhiệt còn yên bình tĩnh lặng, rất được, chúng ta hãy ở lại đây đi!”
Thiếu nữ mặc áo da nói với mọi người.
Với một việc nhỏ như này, mọi người đều không có ý phản đối.
Vì vậy, thiếu nữ mặc áo da tiến lên trước vén rèm cửa, bước vào.
Thời gian quay lại nửa canh giờ trước.
Nữ Oa đi vào khách điếm.
Nàng còn chưa kịp đi vào phòng đã nhìn thấy bóng dáng đáng ghét của Hậu Thổ cũng xuất hiện ở bên cạnh.
“Sao ngươi lại tới đây?”
Nữ Oa khó chịu hỏi Hậu Thổ.
Hậu Thổ lạnh nhạt nói: “Ngươi có thể đến còn ta thì không thể?”
Nữ Oa hỏi một cách nghi ngờ: “Hay là ngươi thấy ta đến liền bám theo? Sao ngươi cái người này lại giống như con trùng bám đuôi đi tới đâu cũng thấy vậy?”
Hậu Thổ nghe vậy thì lập tức trợn to mắt xem thường: “Ngươi cũng coi trọng bản thân quá rồi đấy? Ta là vì thấy Tam Thanh và Tây Phương Nhị Thánh cùng nhau tới nơi này, không biết bọn họ tìm Lý Nguyên có chuyện gì nên mới theo tới đây có được không?”
Nữ Oa hỏi với vẻ ngoài ý muốn: “Làm sao? Tam Thanh cùng với Tây Phương Nhị Thánh cũng tới? Chẳng lẽ bọn họ cũng phát hiện điều bất thường sao?”
Hậu Thổ: “Bất thường? Cái gì bất thường?”
Nữ Oa đương nhiên sẽ không nói cho Hậu Thổ, nàng đắc ý nói: “Ngươi đoán đi?”
Hậu Thổ cười lạnh đáp: “Ta không thèm đoán.”
Nữ Oa: “Bởi vì căn bản là ngươi không đoán ra được.”
“Ken két, ken két…”
Nữ Oa chợt nghe thấy âm thanh nghiến răng phát ra từ trong miệng Hậu Thổ.
Rõ ràng, Hậu Thổ đang rất tức giận.
Chẳng qua, Nữ Oa lại càng đắc ý hơn.
Khiến Hậu Thổ không vui, nàng rất vui vẻ.
Ngay vào lúc hai người đang cãi nhau, đột nhiên, rèm cửa bị vén lên từ bên trong.
Nhìn thấy hai người Chuẩn Đề và Tiếp Dẫn đang đứng ở sau cửa với vẻ mặt tươi cười.
Tuy nhiên cách ăn mặc của hai người có hơi kỳ lạ.
Họ đều mặc áo vải thô cùng quần ngắn, trên tay còn quấn một cái khăn lông, nhìn thế nào cũng giống như vẻ ngoài của mấy người phục vụ vậy?
“Hai vị đạo hữu, đã nghe thấy tiếng hai người ở cửa một lúc lâu rồi, sao hai người còn không đi vào?”
Chuẩn Đề đạo nhân tươi cười thân thiết nói với hai người.
Nữ Oa ngạc nhiên hỏi: “Làm sao mà các ngươi lại biến thành như thế này?”
Tiếp Dẫn đạo nhân cười cười giải thích: “Trước kia không phải chúng ta đã từng nói là phải làm chân phục vụ cho Lý tiền bối sao? Tiếc rằng sự vụ trong môn phái quá nhiều nên vẫn luôn không có thời gian. Mãi đến lúc này mới có thì giờ nên ta cùng sư đệ lập tức sửa soạn tới làm chân phục vụ cho Lý tiền bối một thời gian.”
Bởi vì hắn cười vô cùng rạng rỡ nên tất cả biểu cảm đau khổ trên mặt hắn dường như đều không có.
Bạn cần đăng nhập để bình luận