Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 593 - Heo sữa thương hiệu Thiên Bồng!

Muốn trong thời gian ngắn nhanh chóng nâng cao sức mạnh của mình, Tôn Ngộ Không chỉ nghĩ đến một biện pháp, đó chính là luyện hóa cấm chế của Kim Cô bổng.
Đến nay, hắn chỉ nắm giữ cấm chế tầng đầu tiên trong 81 tầng của Kim Cô bổng, mà Kim Cô bổng đã có sức mạnh của một đại thế giới, cho dù là tam tiêm lưỡng nhãn đao của Dương Tiễn, hay là Hỏa Tiêm thương của Na Tra, tất cả đều không thể địch lại.
Thật ra, nếu như chỉ so sức mạnh thân xác, Tôn Ngộ Không mặc dù bởi vì nguyên nhân công pháp, nên mạnh hơn một chút so với Dương Tiễn, nhưng chênh lệch giữa hai bên, thật ra cũng không tính là quá lớn, dù sao Dương Tiễn cũng là Đại La Kim Tiên trung kỳ.
Mà Tôn Ngộ Không sở dĩ có thể đè Dương Tiễn xuống đánh, chính là vì binh khí của hắn, lợi hại hơn nhiều so với binh khí của Dương Tiễn.
Nếu như Tôn Ngộ Không lại luyện hóa Kim Cô bổng thêm một tầng cấm chế nữa, uy lực của Kim Cô bổng sẽ càng lớn mạnh, mà thực lực của hắn, cũng sẽ trở nên mạnh mẽ hơn.
Có thể tìm Thiên Đình báo thù rồi!
Tôn Ngộ Không lặng lẽ luyện hóa Kim Cô bổng.
Sau khi từ Trường An trở về, hắn mặc dù cũng có tu luyện, nhưng phần lớn thời gian, hắn lại đang vui chơi nô đùa, giao bằng kết hữu.
Chuyện này khiến Tôn Ngộ Không hối hận vô cùng, nếu như, bản thân vẫn luôn tu luyện, Kim Cô bổng chỉ sợ từ sớm đã luyện hóa được tầng thứ hai rồi, Hoa Quả sơn cũng sẽ không tổn thất nặng nề như vậy!
Tu luyện càng nhiều, trong lòng Tôn Ngộ Không không nhịn được mà lóe lên chút nghi hoặc.
Hắn phát hiện, thời gian mà bản thân vui vẻ nhất, tự tại nhất, thật ra chính là đoạn thời gian trước khi đạo pháp vẫn chưa luyện thành.
Sau khi luyện thành Vô thượng thần thông, thực lực của hắn mặc dù trở nên mạnh mẽ vô cùng, nhưng đủ loại phiền não cũng vì thế mà đến.
Mà mục đích tu luyện lúc này của hắn, đã đi quá xa so với ước nguyện ban đầu của hắn rồi! Phục thù, trở nên mạnh mẽ, đã thế chỗ cho tiêu dao, tự tại.
“Aizz! Sư phụ bảo ta phải giữ vững ước nguyện ban đầu, mà ta lại cô phụ lại mong muốn của sư phụ!”
Một tiếng thở dài, từ đáy lòng Tôn Ngộ Không từ từ vang lên.
“Nhưng mà, đợi sau khi báo thù xong, ta sẽ một lần nữa đi tìm lại ước nguyện ban đầu của mình!”
...
Hoa Quả sơn sau trận chiến này, uy danh Tề Thiên Đại Thánh Tôn Ngộ Không, trong nháy mắt liền vang vọng khắp Hồng Hoang Tam giới, cửu u thập địa.
Hầu như tất cả tu sĩ, đều nghe nói đến vị tuyệt thế hung nhân này, lấy sức mạnh một người, đánh bại Nhị Lang Thần và vô số Thiên Đình chính thần, trấn giết gần mười vạn thiên binh Thiên Tướng.
Nhưng mà, có người bội phục lực chiến của Tề Thiên Đại Thánh, cũng có người nghi ngờ sự thật giả trong chuyện này.
Dù sao, một người đối chiến với mấy trăm chính thần, còn chiến thắng, chuyện này cũng quá khoa trương rồi.
Đương nhiên có người, có yêu không tin vào một chuyện vô lý đến vậy.
Nhưng cho dù thế nào, cái tên Tề Thiên Đại Thánh Tôn Ngộ Không, coi như là truyền ra ngoài rồi.
Tên Tôn Ngộ Không truyền khắp thiên hạ.
Ngọc Đế lại âm thầm không ngừng nổi trận lôi đình.
Không biết đập vỡ bao nhiêu chén ngọc lưu ly rồi.
Hoa Quả sơn sau khi đánh một trận, uy danh của Thiên Đình, xem như là đã đánh mất sạch sẽ rồi.
Uy danh của Ngọc Đế, hiển nhiên cũng chịu sự ảnh hưởng nghiêm trọng.
Hắn vốn hy vọng mượn tay của Tôn Ngộ Không, đến chèn ép chút thế lực của những kẻ Triệt giáo và Xiển giáo không nghe lời trong Thiên Đình, lại không nghĩ đến, trộm gà không được còn mất nắm gạo.
Lực chiến của Tôn Ngộ Không, vượt qua rất nhiều so với tưởng tượng của hắn!
“Như Lai trả lời như thế nào?”
Ngọc Đế nhịn xuống cơn giận dữ, hỏi Thái Bạch Kim Tinh.
Thái Bạch Kim Tinh nói: “Như Lai Phật Tổ nói, phật môn có thể ra tay hàng phục Tôn Ngộ Không, đệ tử phật môn cũng có thể tôn Thiên Đình làm tôn, nhưng mà chức vị của đệ tử phật môn ở Thiên Đình, nhất định phải tiếp tục sử dụng danh hiệu của phật môn. Thiên Đình nếu như có việc ra lệnh đệ tử phật môn, nhất định phải thương lượng trước với phật môn, nhận được sự đồng ý của phật môn mới được, nếu không đệ tử phật môn có quyền không chấp hành mệnh lệnh của Thiên Đình.”
Nghe đến đây, sắc mặt của Ngọc Đế đã đen sì như than, tức đến mức gân xanh ở huyệt thái dương nhảy cả lên.
Thái Bạch Kim Tinh tiếp tục nói: “Hơn nữa, đệ tử phật môn nếu như là phạm phải thiên quy, chỉ có thể do phật môn tự mình xử lý Ngọc Đế không thể nhúng tay.”
Ầm!
Ngọc Đế hung hăng vỗ xuống tay vịn của chiếc ghế, tức giận nói: “tiếp tục sử dụng danh hiệu của phật môn cũng thôi đi, nhưng ta không những không thể mệnh lệnh đệ tử phật môn, đệ tử phật môn phạm thiên quy, ta vậy mà vẫn không thể nhúng tay, vậy thì cái Thiên Đình này, rốt cuộc ta là Ngọc Đế, hay là Như Lai hắn là Ngọc Đế? Như Lai quả thật là được một tấc lại muốn tiến thêm một thước! Hắn còn thật sự cho là ta nhất định phải hợp tác với hắn hay sao!.”
Thái Bạch Kim Tinh an ủi nói: “Thiên Tôn bớt giận, Như Lai Phật Chủ công phu sư tử ngoạm, chúng ta từ từ cò kè mặc cả với hắn. Phật môn muốn truyền pháp Đông Thổ, huyền môn tự nhiên sẽ không ngồi nhìn không quan tâm, phật môn cũng chỉ có thể tìm chúng ta hợp tác, vì vậy vẫn còn có thể đàm phán.”
Ngọc Đế: “Nhưng Bật Mã Ôn nhất định phải nhanh chóng giải quyết, hắn phạm thiên quy, lại chém giết nhiều thiên binh Thiên Tướng như vậy, nếu như không đêm hắn ra trừng trị theo luật, Thiên Đình còn có mặt mũi nào mà thống lĩnh Tam giới? Nhưng hắn lại là người mà Bồ Đề lão tổ chỉ điểm, chúng ta không thể tự ra tay trấn áp được.”
Nói đến đây, hắn không khỏi oán trách một câu: “Cũng không biết Bồ Đề lão tổ làm sao lại dạy dỗ ra được con khỉ này nữa, ngắn ngủi vài năm thời gian, sao sức mạnh lại có thể tu luyện đến mạnh mẽ như vậy? Vậy mà đến Dương Tiễn cũng không phải đối thủ!”
Thái Bạch Kim Tinh nói: “thủ đoạn của Thánh Nhân, đương nhiên không giống người phàm.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận