Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 1561 - Mông của Nguyên Thủy Thiên Tôn cũng dám đánh?

Nhưng mà, con mèo này, so với người có hệ thống khác, lại tỏ ra cực kỳ vô hại.
Trách không được cha mặc nàng ở trong khách điếm.
Sau khi Đát Kỷ ở tộc Giao Nhân chơi vài ngày, bèn điều khiển Mai Hoa Lộc lại tới Đào Chỉ sơn U Minh giới, tìm Tam Tiêu ôn chuyện.
Tam Tiêu thấy Đát Kỷ, tỏ vẻ cực kỳ ngoài ý muốn.
Bích Tiêu quan sát xe ngựa Mai Hoa Lộc, tò mò hỏi Đát Kỷ: “Đát Kỷ, sao ngươi tìm được toạ giá này thế? Mai Hoa Lộc kéo xe ngựa, cảm giác không quá hài hoà.”
Quỳnh Tiêu cười nói: “Vừa rồi thần thức cảm nhận được con Mai Hoa Lộc này, còn tưởng rằng là Nam Cực Tiên Ông tới nữa chứ.”
Đát Kỷ giải thích: “Lúc trước trong lúc vô tình gặp được con Mai Hoa Lộc này, phát hiện tốc độ của nó còn rất nhanh, cho nên bèn dùng thay đi bộ.”
“Bạch bạch!”
Bích Tiêu đột nhiên vỗ vào mông Mai Hoa Lộc, xem thường nói: “Con Mai Hoa Lộc này chỉ mới có tu vi Thái Ất Kim Tiên, tốc độ có thể nhanh được bao nhiêu?”
Nguyên Thủy Thiên Tôn: “...”
Bây giờ hắn ký sinh trong cơ thể Mai Hoa Lộc, cảm nhận của Mai Hoa Lộc, chính là cảm nhận của hắn.
Cho nên Bích Tiêu đánh mông Mai Hoa Lộc, cũng như là đang đánh mông hắn.
Cảm nhận được bàn tay trên mông, biểu cảm của Nguyên Thủy Thiên Tôn thoáng chốc ngây ngẩn.
Tâm trạng muốn phức tạp bao nhiêu, thì phức tạp bấy nhiêu.
Còn có loại xúc động muốn hộc máu mãnh liệt.
Đã lớn đến nhường này, hắn còn chưa từng bị người khác đánh mông đâu.
Cũng không có ai dám đánh mông hắn.
Đặc biệt, Bích Tiêu vẫn chỉ là đệ tử của Thông Thiên, một cái tiểu bối mà thôi, lại dám đánh mông hắn, thật sự là trí thức quét rác, không còn thể thống! Quá không ra gì!
Hắn thật muốn tát một cái đánh Bích Tiêu thành bột mịn.
Xem nàng còn dám mục vô tôn trưởng, bất kính với hắn hay không.
Mông Thánh Nhân cũng dám đánh.
Song, nghĩ đến Đát Kỷ bên cạnh, Nguyên Thủy Thiên Tôn vẫn cố nén xúc động trong lòng.
Đánh chết Bích Tiêu là việc nhỏ, nhưng nếu vì vậy mà đắc tội Đát Kỷ, thì sẽ mất nhiều hơn được.
Dù sao, đắc tội với Đát Kỷ, chính là đắc tội với Lý tiền bối.
Bỏ đi, nể mặt Lý tiền bối, ta nhịn!
“Bốp!”
Đúng lúc này, Bích Tiêu lại vỗ lên đầu Mai Hoa Lộc.
Nguyên Thủy Thiên Tôn: “... Ta, ta, ta vẫn nhịn!”
Chỉ là, mọi người cũng không biết nghẹn khuất trong lòng Nguyên Thủy Thiên Tôn.
Đát Kỷ thấy Bích Tiêu nghi ngờ tốc độ của Mai Hoa Lộc, vội vàng cãi lại: “Nó thực sự rất nhanh, Chuẩn Thánh bình thường cũng không sánh nổi, nếu không, ta đã sớm thả nó.”
Nguyên Thủy Thiên Tôn: “...”
Hắn nghe thấy lời của Đát Kỷ, lập tức có xúc động muốn khóc.
Nếu như, hắn sớm biết ý nghĩ của Đát Kỷ, thì hắn sẽ không bay nhanh như vậy.
Nhưng mấu chốt là, rõ ràng ta cũng bay không nhanh mà?
Ngược lại còn liên tục tiêu cực biếng nhác.
Haiz, Thánh Nhân làm lâu, đều không biết tốc độ của tu sĩ bình thường!
Sơ suất, sơ suất quá!
Tam Tiêu nghe nói tốc độ của Mai Hoa Lộc, vậy mà còn nhanh hơn Chuẩn Thánh, đều tỏ vẻ vô cùng kinh ngạc.
Vân Tiêu xem xét cẩn thận Mai Hoa Lộc, ngờ vực hỏi: “Thật hay giả? Tốc độ của con Mai Hoa Lộc này nhanh như vậy à? Phải biết rằng Đại La Kim Tiên có thể dễ dàng vượt qua không gian, còn chưa nói đến Chuẩn Thánh, một yêu thú Thái Ất Kim Tiên, làm sao có thể so được?”
Quỳnh Tiêu cũng gật đầu nói: “Đúng vậy, con Mai Hoa Lộc này, thoạt nhìn đần độn, bình thường, cũng không phải dị thú hung trùng gì, làm sao tốc độ có thể nhanh như vậy?”
Nguyên Thủy Thiên Tôn: “...”
Nàng không phải đang nói ta, nàng không phải đang nói ta, ta mới không phải đần độn đâu.
Nguyên Thủy Thiên Tôn ở trong lòng tự mình thôi miên.
Đát Kỷ: “Nó nhanh như vậy thật mà. Nếu các ngươi không tin, có thể ngồi lên xe ngựa đi thử là biết ta có nói ngoa không.”
Nguyên Thủy Thiên Tôn nghe thấy Đát Kỷ để Tam Tiêu đi thử xe ngựa, trong lòng cực kỳ không nguyện ý.
Vì vậy vội vàng cầu nguyện.
Tuyệt đối đừng đồng ý, tuyệt đối đừng đồng ý.
Kéo Đát Kỷ, tuy rằng hắn cảm thấy vô cùng khó chịu, nhưng dù sao Đát Kỷ cũng là muội muội của Lý tiền bối, vì vậy tuy hắn không thể tiếp nhận, nhưng không phải hoàn toàn không thể tiếp nhận.
Dù sao, ngay cả Thiên Đạo cũng muốn làm tùy tùng cho Lý tiền bối, ta kéo xe cho muội muội Lý tiền bối, so ra, không tính là quá mất mặt nhỉ?
Nhưng Tam Tiêu có tài đức gì?
Làm sao có thể xứng để ta kéo xe?
Chuyện này hoàn toàn không thể tiếp nhận.
Quá mất mặt!
Nếu như bị truyền đi, tương lai còn mặt mũi nào đối mặt với Thông Thiên?
Há chẳng phải sẽ bị Thông Thiên chế nhạo cả đời sao?
Nghĩ tới đây, Nguyên Thủy Thiên Tôn chợt cảm thấy sợ hãi không thôi.
Nhưng mà, Tam Tiêu lại không biết ý nghĩ của Nguyên Thủy Thiên Tôn.
Bọn họ cũng tò mò, con Mai Hoa Lộc chỉ có tu vi Thái Ất Kim Tiên này, có phải tốc độ thực sự như lời Đát Kỷ nói, có thể so với Chuẩn Thánh?
Vì vậy, ba người vội vàng ngồi lên xe ngựa, muốn thể nghiệm tốc độ của Mai Hoa Lộc.
Đát Kỷ cũng ngồi lên.
Chỉ là, Bích Tiêu giành ngồi vị trí đánh xe, chuẩn bị tự mình điều khiển xe ngựa, không đúng, phải gọi xe lộc.
“Giá!”
Bích Tiêu hô lên một tiếng với Mai Hoa Lộc.
Chỉ có điều, Mai Hoa Lộc hoàn toàn không di chuyển.
Hừ, muốn để ta kéo mấy tiểu bối các ngươi, không có cửa đâu!
Nguyên Thủy Thiên Tôn kiên cường nghĩ.
“Ụa, sao con Mai Hoa Lộc này lại không đi?”
Bích Tiêu nghi hoặc nói.
Quỳnh Tiêu suy đoán nói: “Ngươi nói ‘giá’, là từ đánh xe ngựa mới dùng, mà chúng ta ngồi xe lộc, cho nên nó nghe không hiểu?”
Bích Tiêu trợn trắng mắt: “Con Mai Hoa Lộc này dù sao cũng là yêu thú Thái Ất Kim Tiên, sẽ không đần như vậy chứ?”
Quỳnh Tiêu: “Tu vi của nó, lại không thể đại biểu cho sự thông minh của nó.”
Bích Tiêu cảm thấy lời nhị tỷ có chút đạo lý.
Bích tuyết bất đắc dĩ nói: “Đánh xe ngựa nói ‘giá’, vậy đánh xe lộc xe nên nói gì?”
Quỳnh, thử dò xét nói: “Xuỳ?”
Đát Kỷ: “...”
Thực sự là hai kẻ dở hơi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận