Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 780 - Hiên Viên kiếm của Nhân Hoàng

Tiểu Tê Tử nhìn thấy Nữ Bạt, chợt hét lên: “Bọn ta đã biết đầu đuôi của sự việc rồi, ngươi yên tâm, ta và cha sẽ ủng hộ ngươi.”
Hoàng Đế thấy con gái phủ nhận, cau mày nói: “Nếu không phải ngươi, thế khi đó lãnh thổ Cửu Châu xuất hiện không ít cương thi, là chuyện gì?”
Không đợi Nữ Bạt trả lời, Tiểu Tê Tử đã mở miệng nói: “Việc này còn không đơn giản sao, chắc chắn là người khác cảm nhiễm rồi.”
“Người khác?”
Hoàng Đế lắc đầu nói: “Ngoại trừ Nữ Bạt, trong Hồng Hoang, còn ai có năng lực này?”
Tiểu Tê Tử: “Tướng Thần, Hậu Khanh đều được mà, gia gia ta còn bị Hậu Khanh lây nhiễm thành cương thi nữa.”
Những cương thi Lý Uyên, Lý Kiến Thành này, đến nay vẫn còn ở trong Hoàng Lăng ngoại ô phía tây.
Biểu cảm của Hoàng Đế ngơ ngác.
Hắn không hề biết rằng trong Hồng Hoang, còn tồn tại ba thủy tổ cương thi Tướng Thần, Hậu Khanh, Doanh Câu này.
Hắn ngây ngốc hỏi Lý Nguyên: “Lý lão đệ, chuyện này là thật không? Khi đó Nhân tộc xảy ra loạn cương thi, thực sự không phải Nữ Bạt gây ra sao?”
Hắn biết Lý Nguyên tính toán không có gì sai sót, cho nên muốn có được sự chứng thực của Lý Nguyên…
Lý Nguyên gật đầu: “Là ba người Doanh Câu, Tướng Thần, Hậu Khanh sau khi bị Thi Hống Thú lây nhiễm thành cương thi thì gây ra động tĩnh, quả thật không liên quan đến Nữ Bạt.”
Hiên Viên thị nghe vậy thì sắc mặt càng đau khổ hơn, hắn áy náy nhìn Nữ Bạt, nói: “Không ngờ năm đó ta đã hiểu lầm ngươi, xin lỗi.”
Nữ Bạt lạnh lùng nói: “Nếu lúc trước ngươi đến xác nhận với ta một chút mà không trực tiếp phái bọn Ứng Long đến giết ta, ta cũng sẽ không hận ngươi như vậy. Bây giờ ta nghĩ ngươi đã chết, cũng hy vọng ngươi cho rằng ta đã chết, sau này đừng tới tìm ta nữa.”
Nói xong, Nữ Bạt xoay người biến mất ở hành lang.
Hiên Viên thị thấy thế thì miệng giật giật, dường như muốn nói gì đó nhưng cuối cùng không biết nên nói gì cho đúng.
Hắn hiểu, mình làm tổn thương nữ nhi quá sâu đậm, không có lý do gì cầu xin nữ nhi tha thứ.
“Lý lão đệ có rượu không?”
Tâm tình Hiên Viên thị tụt xuống nói với Lý Nguyên: “Có muốn uống cùng ta một chén không?”
“Được.”
Lý Nguyên lấy một bầu rượu từ kệ rượu sau quầy xuống, hay ly rượu cùng một gói đậu phộng.
Hắn rót cho mình một ly rồi đặt bầu rượu trước mặt Hiên Viên thị.
“Tự rót đi.”
Hiên Viên thị tự rót cho mình một ly, sau đó hắn nâng ly rượu lên, kính Lý Nguyên: “Chúng ta gặp lại lần nữa, cạn một chén.”
Nói xong hắn lập tức uống một hơi cạn sạch.
Lý Nguyên cũng uống cạn rượu trong ly.
“Ôi.” Hiên Viên thị ngạc nhiên nói: “Sao Thanh Phong Túy này còn uống ngon hơn trước đây vạn lần vậy? Hương vị càng thuần hơn, dư vị càng kéo dài hơn.”
Lý Nguyên thản nhiên nói: “Đây là ta tự mình điều chế.”
Rượu trước kia đa số đều là người hầu làm ra, mùi vị tự nhiên kém xa.
Bây giờ không có người hầu bên cạnh, Lý Nguyên chỉ đành tự mình làm.
Hiên Viên thị nói: “Thần Nông thị vẫn luôn muốn làm ra rượu ngon giống hệt Thanh Phong Túy, nếu hắn biết Thanh Phong Túy còn có thể ngon đến vậy, chỉ sợ sẽ hộc máu.”
Lúc nói chuyện, hắn chủ động rót cho Lý Nguyên một ly đầy, lại rót đầy cho mình, sau đó kính rượu Lý Nguyên: “Đa tạ Lý lão đệ giúp ta chăm sóc Nữ Bạt, ta mời ngươi một chén.”
Nói xong hắn lại uống một hơi cạn sạch.
Nhưng lúc này Lý Nguyên không uống cạn rượu với Hiên Viên thị, chỉ là nếm một ngụm.
Hắn thích uống rượu cùng đồ nhắm, không thích uống ừng ực khi bụng đói. Có thể uống cùng Hiên Viên thị một chén đã là nể mặt Hiên Viên thị rồi.
Hiên Viên thị thấy Lý Nguyên chỉ uống một hớp nhỏ thì cũng không nói gì nhiều, hắn lại rót cho mình một ly: “Đã lâu không được uống rượu ngon như vậy, vì lại được uống Thanh Phong Túy, kính Lý lão đệ một ly.”
Lý Nguyên lại không nâng chén, hắn thản nhiên nói: “Ngươi muốn uống say thì cứ tự uống, không cần kéo thêm ta.”
“Được.”
Hiên Viên thị nghe vậy thì uống cạn rượu ngon trong ly.
Quả thực hắn muốn say.
Sau khi uống mấy chén rượu sầu xuống bụng, vẻ mặt Hiên Viên thị đã có vài phần men say.
Ánh mắt hắn mê ly nhìn Lý Nguyên, hỏi:
“Lý lão đệ, ngươi có cảm thấy ta là một phụ thân không đủ tiêu chuẩn không?”
Lý Nguyên gật đầu nói: “Đúng là không đạt chuẩn.”
Đầu tiên Hiên Viên thị hơi ngẩn ra sau đó cười khổ uống một ly Thanh Phong Túy.
“Ta quả thực không đủ tiêu chuẩn, chẳng những không thể bảo hộ nữ nhi vào lúc nàng cần ta nhất, ngược lại còn trục xuất nàng ra khỏi gia môn, như vậy sao có thể đạt chuẩn chứ!”
Tiểu Tê Tử ở bên cạnh đột nhiên hỏi Lý Nguyên: “Phụ thân, nếu như ta biến thành cương thi thì ngươi cũng sẽ đuổi ta đi sao?”
Lý Nguyên cưng chiều véo mũi Tiểu Tê Tử: “Cho dù ngươi biến thành cương thi cũng là một tiểu cương thi đáng yêu, sao ta lại đuổi ngươi đi được?”
“Rộp!”
Tiểu Tê Tử vui sướng cắn một miếng dưa chuột: “Ta biết phụ thân sẽ không đuổi ta đi mà.”
Hiên Viên thị thấy Tiểu Tê Tử ngoan ngoãn đáng yêu như vậy, so sánh với tình cảnh mình bị nữ nhi oán hận thì càng thêm buồn bực.
Vẫn nên uống rượu cho quên đi.
Đang vào lúc Hiên Viên thị mượn rượu giải sầu chỉ nghe thấy Lý Nguyên nói với hắn một câu: “Nhưng mặc dù ngươi không đủ tư cách làm phụ thân nhưng làm đế vương vẫn đủ tư cách.”
Hoàng đế dẫn dầu bộ hạ đánh bại bộ lạc Vu tộc, quét sạch toàn bộ kẻ thù lớn nhất cho Nhân tộc, vì vậy hắn đóng góp công lao không thể xóa nhòa cho sự vùng lên của Nhân tộc, hắn quả thật đủ tư cách làm đế vương.
Hiên Viên thị có được sự tán thưởng của Lý Nguyên thì đột nhiên cảm thấy trong lòng dễ chịu hơn một ít.
Hắn hơi hưng phấn nói: “Chỉ với những lời này của Lý lão đệ, đã đủ cho ta uống ba chén.”
Nói xong, hắn một hơi uống hết ba chén rượu.
Hắn nhìn dáng vẻ Lý Nguyên cưng chiều Tiểu Tê Tử thì trong lòng không khỏi khẽ động.
Chỉ thấy hắn đột nhiên móc một tiểu đao tỉnh xảo trong ngực ra đưa cho Tiểu Tê Tử, nói: “Lần này ta tới đây cũng không mang theo lễ vật gì, thanh Minh Hồng đao này cho ngươi.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận