Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 1278 - Đát Kỷ, Tiểu Tê Tử đến thăm!

Tiểu Tê Tử cười nói: “Cũng không nên quá sùng bái tỷ tỷ nha.”
Tô Trường Ly ở một bên không chịu chấp nhận sự thật là tiểu hài tử trước mắt là Nữ hoàng Tiên Đường.
Tiểu Tê Tử đột nhiên lấy ra từ trong ngực một cái túi thơm, đưa cho Hoàng Vĩ Kỳ: “Đây là tỷ tỷ đưa cho ngươi lễ gặp mặt.”
Ðát Kỷ thấy thế, nàng cũng móc ra từ trong ngực một khuyên tai bằng ngọc, đưa cho Hoàng Vĩ Kỳ: “Đây là lễ gặp mặt của cô cô.”
Trông thấy túi thơm cùng khuyên tai bằng ngọc, Hoàng Vĩ Kỳ còn có Tô Trường Ly ở một bên cũng không khỏi mở to hai mắt, há hốc miệng.
Vẻ mặt giật mình không thôi.
Thì ra, túi thơm và khuyên tai ngọc này vậy mà tản ra hỗn độn huyền quang, đạo văn pháp tắc quanh quẩn, tràn ngập khí tức kinh khủng.
Nhìn đã biết thần thánh bất phàm.
Thậm chí, Tô Trường Ly phát hiện, hai kiện vật phẩm tán ra đạo vận cùng khí tức này còn khổng lồ, còn huyền ảo, còn sâu không lường được hơn chí bảo cấp bậc truyền thuyết - Diệt Thế Tử Liên mà nàng từng có.
Tức là, túi thơm và khuyên tai ngọc này còn cao cấp hơn Diệt Thế Tử Liên!
Tô Trường Ly có chút không dám nhận.
Lại đem bảo vật còn lợi hại hơn chí bảo cấp bậc truyền thuyết để làm lễ gặp mặt, chuyện này cũng quá ngang tàng rồi!
“Cô cô, tỷ tỷ, đây là cái gì vậy, sao lại tản ra linh quang?”
Hoàng Vĩ Kỳ tò mò hỏi Ðát Kỷ và Tiểu Tê Tử.
Kỷ tỷ giải thích nói:
“Cái túi thơm mà tỷ của ngươi cho ngươi, tên là Tử Kim Bách Hoa Túi, là một kiện Tiên thiên chí bảo...”
Tiên thiên chí bảo?
Tô Trường Ly cau mày.
Là ta nghe nhầm rồi sao?
Tiên thiên chí bảo là bảo vật đẳng cấp cao nhất Hồng Hoang, cho dù Thánh Nhân cũng không nhất định có được, cái túi thơm này sao có thể là Tiên thiên chí bảo?
Đúng, nhất định là ta nghe lầm!
Đát Kỷ tiếp tục giới thiệu nói: “Cái túi này có thể dung nạp thiên địa càn khôn, mùi thơm nó tản ra còn có thể ngưng thần tĩnh khí, bảo trì bản tâm, giúp ngươi không bị tâm ma mê hoặc.”
“Khuyên tai ngọc ta cho ngươi tên là Chu Thiên Tinh Thần Ấn. Cũng là một Tiên thiên chí bảo...”
Khóe miệng Tô Trường Ly run rẩy.
Lần này nàng nghe được rõ ràng.
Ðát Kỷ xác thực nói là Tiên thiên chí bảo.
Hai kiện đều là Tiên thiên chí bảo, điều này sao có thể?
Nếu thật sự là Tiên thiên chí bảo, ai sẽ cam lòng lấy ra tặng người?
“... Đừng nhìn nó rất nhỏ, sau khi thi pháp, nó có thể to lớn bằng Chu Thiên Tinh Thần, tặng cho ngươi để đập hạch đào.”
Tĩnh!
Yên tĩnh vô cùng!
Hoàng Vĩ Kỳ trực tiếp nghe đến ngốc.
Nàng không thể tin nhìn chằm chằm túi thơm cùng khuyên tai ngọc, làm sao cũng không nghĩ ra, hai kiện vật phẩm này thế nhưng lại là Tiên thiên chí bảo trong truyền thuyết.
Không phải nói ngay cả Thánh Nhân cũng không nhất định có thể có Tiên thiên chí bảo sao?
Vì cái gì cô cô và tỷ tỷ đưa tới chính là hai kiện?
Hơn nữa còn để ta dùng Tiên thiên chí bảo đập hạch đào!
Hạch đào nào có thể quý như vậy?
Về phần Tô Trường Ly, nàng cảm thấy Đát Kỷ đang khoác lác.
Căn bản là không tin lời Ðát Kỷ.
Mặc dù hai pháp bảo kia có vẻ ngoài cực kì không bình thường, nhưng tuyệt đối không phải Tiên thiên chí bảo gì!
Dỗ tiểu hài tử chơi à!
Trẫm không là tiểu hài tử!
Hoàng Vĩ Kỳ lấy lại tinh thần, vội vàng từ chối nói: “Hai món bảo vật này quý giá như vậy, ta không thể nhận được.”
Ðát Kỷ và Tiểu Tê Tử lại cưỡng ép nhét túi thơm cùng ngọc bội vào trong tay Hoàng Vĩ Kỳ. Ðát Kỷ nói: “Nếu là lễ gặp mặt, ngươi nhận lấy là được.”
Tiểu Tê Tử gật đầu nói: “Kỳ thật cái này cũng không coi là quá quý, dùng để trang trí quần áo cũng không tệ lắm.”
“Nhưng...”
Hoàng Vĩ Kỳ còn muốn nói điều gì.
Ðát Kỷ lại có chút tức giận: “Nếu ngươi không nhận, cô cô sẽ tức giận đó!”
Hoàng Vĩ Kỳ thấy thế, đành phải nhận lấy túi thơm và khuyên tai ngọc.
Tô Trường Ly ở một bên thấy thế, lập tức hâm mộ không thôi.
Mặc dù, nàng không tin túi thơm và khuyên tai ngọc là Tiên thiên chí bảo, nhưng chỉ bằng khí tức bọn chúng tán ra còn khổng lồ hơn chí bảo cấp bậc truyền thuyết - Diệt Thế Tử Liên, giá trị của túi thơm và khuyên tai ngọc này đã khác biệt hẳn.
Bảo vật như vậy hiển nhiên nàng cũng muốn!
Nếu là lễ gặp mặt, hẳn là ta cũng có phần đi?
Tô Trường Ly lập tức nhìn không rời mắt nhìn xem Đát Dĩ và Tiểu Tê Tử.
Các ngươi sẽ hiểu ánh mắt của trẫm chứ?
Ðát Kỷ nhìn Tô Trường Ly hai mắt trông mong, nói: “Về phần lễ gặp mặt của ngươi, chờ bao giờ ngươi gọi cô cô, ta mới cho ngươi.”
“Cô cô.”
“Tỷ tỷ.”
Không chút do dự, Tô Trường Ly trực tiếp mở miệng kêu lên, còn hành lễ vạn phúc một cái, thái độ đặc biệt thành khẩn.
Chỉ cần có thể có được đến chí bảo, đừng nói gọi cô cô, tỷ tỷ, chính là gọi tổ tông cũng không phải là không thể được!
Ðát Kỷ thấy bộ dáng của Tô Trường Ly dứt khoát như vậy, cũng không khỏi ngây ngốc một chút.
Mới vừa rồi còn nói mình là nữ đế của Nhân tộc, không quen cho người khác hành lễ.
Không nghĩ tới đảo mắt đã tự mình nuốt lời.
Nguyên tắc của ngươi đâu?
Cháu gái này, còn rất thú vị.
Ðát Kỷ và Tiểu Tê Tử không có nuốt lời, cũng mỗi người cho Tô Trường Ly một kiện Tiên thiên chí bảo làm lễ gặp mặt.
Tô Trường Ly được đến Tiên thiên chí bảo, trong lòng kích động không thôi.
Phát, phát!
“Cữu cữu của các ngươi đâu? Hắn đang làm gì?”
Ðát Kỷ hỏi hai vị cháu gái.
Tô Trường Ly chính là đang hết sức tập trung đánh giá chí bảo, không rảnh trả lời cô cô.
Hoàng Vĩ Kỳ hồi đáp: “Cữu cữu đánh cờ cùng một vị ông lão ở trong đình nghỉ mát.”
“Ông lão? Ông lão nào vậy?”
Đát Kỷ hơi nghi ngờ một chút.
Hoàng Vĩ Kỳ: “Không biết, ông lão này thỉnh thoảng đến tìm cữu cữu đánh cờ, có điều ta nghi ngờ hắn là đến ăn chực. Mỗi lần đều là sắp đến giờ cơm, hắn đã đến, ăn uống đều nhiều hơn ai khác, đến cả đồ ăn tráng miệng hắn cũng không tha.”
Ðát Kỷ nghĩ nghĩ, suy đoán nói: “Rất có thể là Dương Mi lão tổ. Chỉ có hắn da mặt dày như vậy.”
“Đúng.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận