Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 330 - Tùy Thị Thất Tiên rạn nứt (2)

Dáng múa đẹp đẽ, kèm theo ánh trăng sáng trong, còn có cánh hoa của cây Nguyệt Quế rơi, trông đẹp đẽ tráng lệ đến tuyệt vời.
Kể từ lần trước sau khi phát hiện Lý Nguyên cực kì thích vũ đạo của nàng, nàng liền ngày đêm say mê nghiên cứu kỹ thuật múa, để khi lần sau hạ giới, có thể lại một lần nữa múa với Lý Nguyên.
Chính vào lúc Hằng Nga múa lượn vòng, một cỗ xe ngọc bích Cửu Long Khản Dẫn đột nhiên xoẹt qua trời cao, bay về phía Thái âm tinh.
Cỗ xe ngọc bích với rường cột được trạm trổ, vàng son lộng lẫy, trong xa hoa vô cùng.
Ở xung quanh cỗ xe ngọc bích, còn có hai mỹ nữ mặc đồ cung điện đứng đó, cùng một đám võ sĩ Kim Giáp cưỡi thiên mã.
Mỹ nữ mặc trang phục cung điện cầm theo giỏ hoa, tay nâng bình ngọc.
Một người rắc hoa, một người vẩy rượu Cam Lộ, còn có người thổi Tiên nhạc, có vẻ thanh thế rất lớn, khí thế hùng hổ.
Rất mau, cỗ xe ngọc bích dừng lại trên bầu trời Nguyệt cung.
Một ông già râu tóc bạc phơ, bay ra từ trong cỗ xe ngọc bích, dừng ở trên bầu trời cung Quảng Hàn.
Ông già cao giọng nói: “Tiên tử Hằng Nga cung Quảng Hàn còn không ra đây cung nghênh ngự giá.”
Động tĩnh trên trời, sớm đã kinh động đến Hằng Nga.
Hằng Nga nhìn thấy cỗ xe ngọc bích, ngay tức khắc đã biết thân phận của đối phương.
Ở Thiên giới, có thể phô trương như vậy, có thể xưng là ngự giá, cũng chỉ có một mình Ngọc Đế thôi.
Nàng chần chừ một lát, vẫn là bay đến trước mặt ông già.
“Không biết đạo hữu xưng hô thế nào?”
Hằng Nga chắp tay hỏi ông già.
Ông già vuốt chòm râu của hắn, nói: “Ta là sứ giả của Ngọc Đế, cũng là Thái Bạch Kim Tinh, ngươi có thể gọi ta là Lý đạo hữu.”
Sau khi giới thiệu bản thân, Thái Bạch Kim Tinh liền thúc giục Hằng Nga: “Hằng Nga Tiên tử mau theo ta cùng đi yết kiến Ngọc Đế đi, đừng để Ngọc Đế đợi lâu.”
Hằng Nga đi theo Thái Bạch Kim Tinh đến trước cỗ xe ngọc bích, chỉ thấy một nam tử trung niên vẻ mặt uy nghiêm, ánh mắt sâu xa, đang ngồi trong cỗ xe ngọc bích.
Nam tử trung niên mặc một bộ trang phục Đế Vương màu vàng, đầu đội mũ có chuỗi ngọc, khí thế vừa cao vừa sâu, khiến cho Hằng Nga không khỏi muốn quỳ gối lạy.
Hằng Nga lập tức vận chuyển pháp lực, liều mạng chống lại cỗ uy áp này.
Nàng nhẫn lại sự khó chịu ở trong người, chắp tay hành lễ với Ngọc Đế một cách đúng mực: “Hằng Nga bái kiến Ngọc Đế.”
Ngọc Đế nhìn chằm chằm Hằng Nga một cách lạnh lùng, không nói gì.
Thái Bạch Kim Tinh thấy vậy, chợt nhỏ giọng nhắc nhở Hằng Nga: “Hằng Nga Tiên tử thấy Ngọc Đế, nên quỳ gối hành đại lễ mới đúng.”
Hằng Nga khẽ cau mày lại, nói: “Ta không phải là thuộc hạ của Thiên Đình, nào phải dùng lễ quỳ?”
Thái Bạch Kim Tinh lắc đầu nói: “Lời này của Hằng Nga Tiên tử sai lầm lớn rồi, phải biết chúng sinh Tam giới, quần tiên vạn quỷ, đều chịu sự quản thúc của Thiên Đình, nhìn thấy Ngọc Đế đều nên quỳ lễ mới đúng, nào có phải phân ra cái gì mà thuộc hạ hay không phải thuộc hạ?”
Hằng Nga giả vờ nghi hoăc nói: “Vậy môn đồ Tam Thanh, đệ tử Tây Phương nhìn thấy Ngọc Đế cũng nên quỳ lễ sao?”
“Cái này…”
Thái Bạch Kim Tinh nhất thời cạn lời, hắn nếu như dám nói có, chỉ sợ không bao lâu nữa, môn đồ Tam giáo sẽ chặt luôn cả cái đầu già này của hắn.
Ngọc Đế lúc này mở miệng nói: “Bỏ đi, không quỳ lễ thì không quỳ thôi.”
“Ngọc Đế khoan dung.”
Thái Bạch Kim Tinh vội vàng nịnh nọt.
“Không biết Ngọc Đế đích thân giá lâm Thái âm tinh, là vì chuyện gì?”
Hằng Nga hỏi Ngọc Đế.
Ngọc Đế nhìn Hằng Nga, bình tĩnh đáp: “Trẫm lần này giá lâm Thái âm tinh, là chuẩn bị sắc phong ngươi làm thượng cung Cung Chánh Ty, quản lý cung nữ của Thiên Đình cho trẫm.”
Hằng Nga nghe vậy, trong lòng nhất thời căng thẳng, Ngọc Đế lần này là muốn thuần phục ta về Thiên Đình sao! Chuyện vẫn luôn lo lắng, không ngờ rằng vẫn là xảy ra rồi.
Thái Bạch Kim Tinh cười rạng rỡ chúc mừng Hằng Nga: “Chúc mừng Hằng Nga Tiên tử, sau này chúng ta sẽ là vi thần cùng điện rồi. Còn không mau tạ ơn.”
Trong lòng Hằng Nga thấy bất an, nhưng trên mặt lại không có biểu cảm gì, nàng lắc đầu nói: “Ý tốt của Ngọc Đế trong lòng Hằng Nga đã nhận, chỉ là Hằng Nga ở Quảng Hàn cung thanh tịnh quen rồi, không biết quản lý cung nữ, vẫn mong Ngọc Đế tìm người khác tốt hơn.”
Thái Bạch Kim Tinh thấy Hằng Nga lại từ chối sắc phong của Ngọc Đế, vẻ mặt không vui, nói: “Ngươi sao lại có thể từ chối sắc phong của Ngọc Đế chứ? Đây là đại tội bất kính.”
Hằng Nga hỏi lại: “Lẽ nào ta đến cả quyền từ chối không có sao?”
Thái Bạch Kim Tinh lấy làm đương nhiên, gật đầu nói: “Thiên Đình phụng dụ lệnh của Đạo tổ, thành lập Tiên ban, phân phong chư thần, thống ngự Tam giới, Thái âm tinh cũng là đất của Thiên Đình, ngươi vốn dĩ nên thuộc về sự thống ngự của Ngọc Đế, bây giờ Ngọc Đế sắc phong ngươi làm nữ quan quản lý cung nữ, ngươi dĩ nhiên không thể từ chối.”
Hằng Nga tức giận nói: “Thái âm tinh hà trở thành địa bàn của Thiên Đình từ bao giờ?
Thái Bạch Kim Tinh nói: “Trong khắp thiên hạ, đều là Vương thổ, Thái âm tinh dĩ nhiên không ngoại lệ.”
Hằng Nga cười nhạo: “Vậy những nơi núi Côn Luân, Kim Ngao đảo, Thái Tố Thiên, Tu Di sơn này thì sao?”
Thái Bạch Kim Tinh nghe vậy, không khỏi tức giận đến nỗi khóe miệng co giật.
Đáng ghét, lại lấy Thánh Nhân ra để dọa ta! Ngọc Đế thấy Hằng Nga từ chối sắc phong của mình, còn có ý châm chọc Thiên Đình, trong lòng không khỏi tức giận.
Thật là rượu mời không uống muốn uống rượu phạt.
Chỉ thấy hắn cau mày lại, lạnh lùng nói: “Nếu như đã không biết quản lý cung nữ, vậy sau này ngươi cứ ở Thiên Đình làm một cung nữ đi.”
Hằng Nga thấy Ngọc Đế ngang ngược độc đoán, không nói lý lẽ như thế, trong lòng không khỏi vừa tức vừa giận, vừa sốt ruột vừa lo lắng.
Nàng trực tiếp chất vấn Ngọc Đế: “Ngọc Đế thân là Cửu Ngũ Chí Tôn, hà tất phải làm khó một nữ tử như thế?”
Ngọc Đế hờ hững nói: “Thiên Đình thống ngự quần tiên, đây vốn dĩ là chuyện đương nhiên, tại sao nói là làm khó?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận