Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 684 - Dương Thiền trúng gió rồi!

Kinh Hà Long Vương lại không quan tâm đến lời chế nhạo của Dương Thiền.
Đối mặt với liên tiếp lời hỏi vặn lại của Lý Nguyên, Kinh Hà Long Vương mặc dù ngốc thật, nhưng cũng phát hiện trong đó thật sự vô cùng không bình thường.
Hắn lúc trước đã mơ hồ cảm thấy có chút không đúng, nhưng không có nghĩ nhiều.
Đến nay, hắn đem những lời hỏi vặn của Lý Nguyên toàn bộ nghĩ kĩ lại một lần, phát hiện tất cả những chuyện này, thật sự giống như là Viên Thủ Thành đang đào bẫy cho hắn nhảy vào.
“Nhưng hắn tại sao lại muốn tính kế ta, ta và hắn không oán không cừu a?”
Kinh Hà Long Vương nghĩ không ra.
Lý Nguyên thản nhiên nói: “Tính kế ngươi, cần gì phải có thù với ngươi? Chỉ cần có lợi với hăn là được rồi.”
Kinh Hà Long Vương nhìn Lý Nguyên: “Ta bị giết, thì có lợi gì với hắn chứ?”
Lý Nguyên: “Đối với Thiên Đình, đối với phật môn đều có ích. Về phần Viên Thủ Thành, chẳng qua chỉ là một nhân vật chạy vặt nhỏ bé mà thôi. Số lượng hạt mưa cũng không phải là hắn tính ra được, mà là hắn nói bao nhiêu, Trương Bách Nhẫn sẽ dựa vào số lượng hắn nói, hạ một đạo thánh chỉ cho ngươi mà thôi.”
Thiên Đình, phật môn!? Nhân vật nhỏ bé?
Kinh Hà Long Vương không khỏi há hốc mồm, hắn nằm mơ cũng không nghĩ được, chuyện này vậy mà còn liên quan đến hai thế lực cao nhất của Hồng Hoang.
Mắt của Dương Thiền cũng trợn tròn.
Rõ ràng, nàng cũng không ngờ được, chuyện này vậy mà còn liên quan đến Thiên Đình và phật môn.
Thật sự là càng ngày càng thú vị mà!
“Đợi chút”
Dương Thiền bỗng nhiên nghĩ đến điều gì đó, vội vội vàng vàng chạy lên lầu.
“Thùng thùng thùng”
Sàn nhà đều sắp bị nàng giẫm hỏng rồi.
Lý Nguyên và Kinh Hà Long Vương đồng thời nghi hoặc mà liếc mắt nhìn nhau.
Không hiểu sợi dây nào của Dương Thiền trúng gió rồi?
Rất nhanh, Dương Thiền liền chạy từ trên lầu xuống, trong tay còn cầm hạt dưa, khoai cắt lát và coca.
Nàng ngồi trên ghế đẩu, vừa cắn hạt dưa, vừa nói với Lý Nguyên: “Được rồi, ngươi có thể nói rồi. Chuyện này sao lại có liên quan đến Thiên Đình và phật môn?”
Quạc quạc!
Kinh Hà Long Vương liền cảm thấy có hai con quạ đen bay qua đỉnh đầu.
Ta sắp chết rồi, ngươi vẫn còn bày ra dáng vẻ xem kịch, thế này thực sự là được à? Lý Nguyên cũng không nhịn được khóe miệng co rút.
Hay lắm, vậy mà lại biến ta thành người kể chuyện!
Hắn bỏ cuốn tiểu thuyết trong tay xuống, tức giận đến bên cạnh Dương Thiền, cũng ngồi trên cùng một chiếc ghế đẩu, còn dùng mông chen chỗ với Dương Thiền: “Ngồi dịch sang một chút.”
Vậy mà một người đã ngồi chật cả cái ghế đẩu dài như vậy rồi.
Dương Thiền xê dịch sang bên cạnh.
Lý Nguyên cũng nắm lấy một nắm hạt dưa rồi bóc vỏ.
Kinh Hà Long Vương: “...”
Hắn sắp khóc đến nơi rồi.
“Hai vị, mạng người quan trọng a, có thể xem trọng chút không?”
Trong khi nói chuyện, hắn cũng ngồi xuống đối diện Lý Nguyên và Dương Thiền.
Sau đó chìa bàn tay ra, nói với Dương Thiền: “Cho ta chút hạt dưa đi, có thể hết ngày mai, sẽ mãi mãi không ăn được nữa.” Thấy Kinh Hà Long Vương nói đáng thương như vậy, Dương Thiền trực tiếp đổ hạt dưa lên trên mặt bàn.
“Ăn đi, cứ xem là cơm chém đầu của ngươi đi.”
Kinh Hà Long Vương cắn hạt dưa, cảm động đến mức nước mắt sắp chảy ra rồi.
“Ta thật sự là cảm ơn mười tám đời tổ tông nhà ngươi a!”
Cũng không biết nói chút lời may mắn nào.
Dương Thiền cắn hạt dưa, dùng khuỷu tay huých vào cánh tay Lý Nguyên, thúc giục nói: “Ngươi nhanh nói a, lão cá chạch này, toàn thân trên dưới, cũng chỉ có cái Tụ Bảo Bồn kia của hắn là đáng chút tiền, sao lại còn liên quan đến cả Thiên Đình và phật môn chứ?”
Lý Nguyên một bên bóc hạt dưa, một bên nói: “Bởi vì phật môn muốn mạnh mẽ, phải truyền pháp Đông Thổ, cho nên ý đồ để Đường Vương phái người đi Tây phương Linh sơn tìm lấy Chân Kinh, phát triển phật pháp. Muốn Đường Vương tin vào phật, còn chủ động phái người đi Tây phương cầu Kinh, đương nhiên không phải là chuyện mấy câu nói là được, phải trải qua một hồi tính toán, để Đường Vương ý thức được sự quan trọng của phật môn mới được. Mà Đường Vương có khí vận che phủ, long khí hộ thể, tu sĩ bình thường cho dù ở gần kề, cũng không thể thi pháp, càng đừng nói là tính kế.”
Hắn nhìn Kinh Hà Long Vương một cái.
“Vừa hay hắn là Long Vương, thực lực lại có thể cung cấp đủ long khí tiếp xúc Đường Vương, lại còn có thể sinh ra nhân quả với Đường Vương. Vậy nên, tính mạng của ngươi, sớm đã bị định đoạt rồi, cho dù ngươi làm cái gì, cũng không thể thay đổi được.”
Kinh Hà Long Vương và Dương Thiền há hốc mồm.
Lộ vẻ nghẹn họng nhìn trân trối không nói nên lời, khiếp sợ chấn động.
Bọn họ không ngờ được, phía sau chuyện này, vậy mà còn ẩn giấu bí mật to lớn như vậy.
Phật môn mạnh mẽ, tính kế Đường Vương, Thiên Đình phật môn hợp lại...mọi thứ, đều có thể khiến tu sĩ Tam giới, chư thiên yêu ma rơi vào khiếp sợ.
Dù sao, đây cũng là chuyện lớn làm thay đổi vận mệnh của Tam giới.
Qua một hồi lâu, Kinh Hà Long Vương lúc này mới lấy lại tinh thần.
Vẻ mặt hắn uể oải nói: “Không nghĩ đến chuyện này vậy mà lại liên quan đến Thiên Đình và phật môn, xem ra ta lần này thật sự là chết chắc rồi. Hồng Hoang Long tộc nhiều như vậy, bọn họ sao lại chọn trúng ta a?”
Lý Nguyên nói: “Bởi vì con trai ngươi quá nhiều, ngoài con trai út ra, những đứa khác toàn bộ đều giữ chức vị quan trọng. Xử lý ngươi, để tránh ngươi lại kiêu căng giống Đông Hải Long Vương.”
Kinh Hà Long Vương có chín đứa con trai, trưởng tử Hoàng Long quản lý Hoài Độc trong Cửu Châu Tứ Độc, lão nhị Ly Long quản lý Tế Độc trong Cửu Châu Tứ Độc, lão tam Thanh Bối Long quản lý Giang Độc trong Cửu Châu Tứ Độc, lão tứ Xích Nhiêm Long trấn giữ Hà Độc trong Cửu Châu Tứ Độc, lão ngũ Lao Long giúp Phật Tổ điều khiển chuông, lão lục Ổn Thú Long trấn áp nhân tộc hoàng cung.
Lão thất Kính Trọng Long trấn giữ Kình Thiên Hoa Biểu trên Thiên Đình, lão bát Thận Long trấn áp Thái Nhạc.
Chỉ có tiểu cửu Ngao Đà không có chuyện làm, đi theo bên người Kinh Hà Long.
Bạn cần đăng nhập để bình luận