Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 796 - Trư Cương Liệp rất oan ức!

Trư Cương Liệp lấy lòng nói: “trước kia lão Trư Ta đây thật ra là Thiên Bồng nguyên soái ở bên trong Thiên cung, chấp trưởng mười vạn thuỷ binh Thiên Hà, khi ngươi là Bật Mã Ôn, ta đây đã từng gặp mặt ngươi vài lần.”
Tôn Ngộ Không nghe vậy, không khỏi càng ngoài ý muốn.
Hắn tỉ mỉ đánh giá Trư Cương Liệp từ trên xuống dưới một lần, nghi ngờ nói: “Ngươi là Thiên Bồng nguyên soái ư? Chẳng lẽ ngươi chỉnh dung nhan sao? Thay đổi như này cũng quá lớn đấy?”
Trư Cương Liệp hổ thẹn nói: “Chê cười, ban đầu ta đây phạm vào giới luật của trời, bị Ngọc Đế bóc đi tiên cốt, đánh vào luân hồi, không nghĩ tới đầu nhập vào thai lợn, kết quả là thành bộ dáng hiện tại.”
Tôn Ngộ Không thấy là người quen, nhân lúc thu lại Kim Cô bổng.
Hắn tò mò hỏi Trư Cương Liệp: “Ngươi nói chuyện với ta đây một chút, ngươi phạm giới luật gì của trời?”
Trư Cương Liệp càng xấu hổ nói: “Đều là say rượu hỏng việc, không đáng nhắc tới, không đáng nhắc tới.”
Đường Tăng đứng ở đàng xa thấy Tôn Ngộ Không lại trò chuyện với yêu quái, không khỏi im lặng một trận.
Cao Thái Công lại càng gấp đến độ giơ chân.
Vẫn không thể hàng phục Trư Yêu, kết quả lại thêm một con yêu hầu quen biết Trư Yêu, chẳng phải là Cao gia vĩnh viễn không có ngày yên ổn sao?
Nghĩ tới đây, Cao Thái Công suýt nữa tức hộc máu. Đường Tăng đi tới bên cạnh Tôn Ngộ Không, hắn nhắc nhở: “Không phải ngươi giúp Cao Thái Công đối phó yêu quái đấy sao? Coi như là người quen, cũng không thể tuẫn tư vũ tệ!”
Trư Cương Liệp nhìn thấy Đường Tăng, trên mặt lập tức lộ ra một vẻ mặt ngoài ý muốn.
Sau khi mới vừa nhìn rõ Tôn Ngộ Không, bởi vì quá bối rối, hắn cũng không chú ý tới Đường Tăng, lúc này mới là lần đầu tiên nhìn thấy hòa thượng nữa trong viện.
“Có phải ngươi là hòa thượng đi Tây Thiên lấy kinh không?” Hắn hỏi Đường Tăng.
Đường Tăng cũng ngoài ý muốn đáp: “Sao ngươi biết?”
Vẻ mặt Trư Cương Liệp thay đổi một trận, cuối cùng, hắn vẫn quỳ xuống, cung kính thi lễ một cái với Đường Tăng, nói: “Đệ tử Trư Cương Liệp, bái kiến sư phụ.”
Đường Tăng càng bất ngờ.
Trong mắt Tôn Ngộ Không hiện lên một chút tia sáng, sự hài hước ở khóe miệng cũng càng rõ ràng, hiển nhiên hắn đã đoán được gì đó.
“Tại sao ngươi gọi ta là sư phụ?” Đường Tăng tò mò hỏi Trư Cương Liệp.
Trư Cương Liệp giải thích: “Đệ tử vốn ở trên Phúc Lăng Sơn tu luyện, mấy năm trước, Quan Thế âm Bồ Tát đột nhiên giáng xuống, nói tương lai có một hòa thượng từ Đại Đường đi Tây Thiên lấy chân kinh, sai ta bái người lấy kinh làm sư phụ, đi theo người đến Tây Thiên bái Phật lấy kinh, lấy công chuộc tội, tu thành chính quả.”
Lúc nói chuyện, hắn chắp tay trước ngực, vẻ mặt kính cẩn nghe theo, diện mạo vốn dữ tợn lại thay đổi biết điều thuận mắt đi rất nhiều.
“Ngươi nói sự thật sao?” Đường Tăng vội vàng hỏi.
Trư Cương Liệp chỉ Kim Cô trên đầu mình, hắn nói: “Đương nhiên là thật, Kim Cô vẫn là Quan âm đeo lên cho ta đây này.”
Nói đến Kim Cô, Trư Cương Liệp không nhịn được sắp rơi lệ.
Ban đầu Quan âm vì kinh sợ hắn, niệm cho hắn một đoạn chú ngữ.
Chỉ có thể nói, mùi vị đó sống không bằng chết, đến nay rất khó quên.
Quan âm này, tương lai nếu như bắt được cơ hội, cũng nên báo thù lại.
Trong lòng Trư Cương Liệp điên cuồng chửi bậy, nhưng trên mặt lại lộ ra một dáng vẻ cực kỳ kính cẩn nghe lời.
Đường Tăng nhìn thấy Kim Cô, không khỏi tin hơn phân nửa.
Bởi vì Quan âm cũng từng cho hắn một vòng Kim Cô, chuẩn bị để Tôn Ngộ Không đeo lên. Đường Tăng có chút bất mãn nói với Trư Cương Liệp: “Nếu Quan âm tỷ tỷ để ngươi bái ta làm sư phụ, để ngươi chờ ta ở nơi này, vì sao ngươi cưỡng đoạt dân nữ ở nơi này, làm hại một vùng?”
“Oan uổng!”
Trư Cương Liệp nghe vậy, vẻ mặt lập tức tủi thân: “Ta đây không cưỡng đoạt dân nữ, là Cao lão nhi tự nguyện gả con gái cho ta đây.”
Đường Tăng lạnh lùng nói: “Ngươi, đó là lừa gạt Cao Thái Công, nếu như Cao Thái Công biết ngươi là yêu quái, làm sao tự nguyện gả con gái của mình cho yêu quái như ngươi?”
Trư Cương Liệp oan uổng nói: “Ta đây cũng không lừa gạt Cao lão nhi, hắn vẫn biết ta đây là yêu quái.”
Đường Tăng ngạc nhiên nói: “Hắn biết ngươi là yêu quái sao?”
Trư Cương Liệp thành khẩn gật đầu nói: “Ban đầu ta đã nói với cả nhà của hắn, ta không phải Nhân tộc, chính là ngoại tộc tu luyện thành đạo, bọn họ cũng không tỏ vẻ phản đối.”
Đường Tăng nghi ngờ: “tại sao Cao Thái Công phải đồng ý gả con gái cho một con yêu quái, hơn nữa ban đầu nếu hắn đồng ý, vậy tại sao bây giờ hắn lại không cần ngươi coi là con rể?”
Trư Cương Liệp nghe vậy, vừa thấy tủi thân, vừa tức giận đáp: “Ban đầu Cao gia chính là một nhà cùng khổ, đất cằn không đến hai phần, súc vật không có một con, trong nhà nghèo đến kêu leng keng. Cao Thái Công muốn chọn rể, nhưng không có tiền, người khác gần như chướng mắt, kết quả Thúy Lan hai mươi tuổi cũng chưa lập gia đình.”
“...Đệ tử muốn tương lai theo sư phụ xuất gia làm tăng sư, chuẩn bị lưu hương khói cho mình, lại thấy Thúy Lan rất xinh đẹp, nói chuyện với Cao lão đầu, bằng lòng cho hắn làm con rể.”
“...Hiện tại hắn có gia nghiệp lớn như vậy, có thể ở nhà cao như thế, tất cả đều là ta đây một mình kiếm tiền giúp bọn họ. Kết quả, bọn họ giàu rồi, lại bắt đầu ghét bỏ ta là yêu quái, cảm thấy ta làm mất mặt người nhà Cao gia, làm trở ngại bọn họ kết giao những thân hào nông thôn giàu có khác, thế nên đã nghĩ đuổi ta đi, còn tới chỗ tìm thuật sĩ đến thu phục ta đây. Mặc dù ta tức giận nhưng nể tình ngày trước, không làm khó một nhà Cao lão nhi, sư phụ cảm thấy đệ tử làm sai rồi sao? Ta thật sự quá oan uổng! Oa oa oa!”
Nói đến chỗ thương tâm, Trư Cương Liệt lại nhào vào trong ngực Đường Tăng, oa oa khóc lớn, tựa như đứa trẻ.
“Cái này…”
Đường Tăng thấy Trư Cương Liệp là yêu quái lớn như vậy lại oa oa khóc lớn, lập tức không biết nên nói cái gì cho phải.
Bạn cần đăng nhập để bình luận