Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 1128 - Mãng hoang xảy ra chuyện lớn

Hắn không ngờ Thần Niệm lại bảo hắn dâng hiến Tiêu Vân Nhi.
Làm sao có thể được chứ?
Diệp Lăng Không không thèm suy nghĩ lập tức bỏ qua đề nghị của Thần Niệm.
Nhưng mà nhìn mẫu thân sắc mặt trắng như tờ giấy nằm trên giường không thể cứu chữa chỉ đành chờ chết.
Đệ tử trong tộc đều đang chuẩn bị cho cuộc thi sắp tới, mà hắn lại không thể làm gì.
Nghe nói, Tiêu Vân Nhi được trưởng lão trong Phần Hương cốc coi trọng, bồi dưỡng như đệ tử chân truyền, còn có vô số thiên chi kiêu tử trong Phần Hương cốc theo đuổi Tiêu Vân Nhi.
Con tim của Tiêu Vân Nhi không khỏi có chút động lòng.
Chẳng lẽ ta thật sự muốn cả đời đều âm thầm chịu uất ức, sau đó nhìn mẫu thân chờ chết, nhìn những kẻ thù kia ung dung tự tại, nhìn Tiêu Vân Nhi được đám thiên chi kiêu tử kia theo đuổi hay sao?
Bây giờ Tiêu Vân Nhi được trưởng lão Phần Hương cốc nhận làm đệ tử chân truyền, nàng thật sự chống lại được các mê hoặc, các áp lực để ở bên một phế vật như ta sao?
Điều này thật sự sao?
Diệp Lăng Không đang muốn tự thuyết phục chính mình.
Nhưng, hắn vẫn không thể thuyết phục bản thân mình được.
Thậm chí khi hắn nhận ra quyết tâm của mình lại có một chút dao động thì bắt đầu khinh bỉ bản thân mình không thôi.
Oán trách bản thân mình sao lại có suy nghĩ như thế với Tiêu Vân Nhi?
Diệp Lăng Không thầm chịu đựng sự dày vò ở trong lòng.
Mặc dù hắn vẫn giống như trước đây mỗi ngày vất vả tu luyện, chăm sóc mẫu thân, nhưng trong lòng hắn chưa yên ổn một khắc nào.
Trong đêm khuya tĩnh mịch, hắn từng triệu hồi Thần Niệm ra chất vấn Thần Niệm tại sao lại biến thái đến thế, muốn dùng Tiêu Vân Nhi để làm điều kiện trao đổi?
Thần Niệm thầm nói trong lòng đây không phải là điều kiện trao đổi mà ta đặt ra.
Nhưng mà hắn không dám chửi rủa Lý Nguyên, hắn chỉ không nghĩ như vậy mà hỏi lại Diệp Lăng Không: “Lẽ nào ta phải thực hiện điều ước của ngươi vô điều kiện sao? Làm chuyện gì cũng phải trả giá. Nếu như ngươi cảm thấy không chấp nhận nổi có thể xem như chưa phát hiện ra ta là được, không có ai cưỡng ép ngươi cả.”
Thần Niệm nói thì đơn giản, nhưng Diệp Lăng Không sao có thể xem như chưa từng phát hiện Hồng Mông Hồ được?
Hắn xác nhận với Thần Niệm: “Ngươi thật sự có thể thực hiện được bất cứ điều ước nào của ta sao?”
Thần Niệm thản nhiên nói: “Đương nhiên.”
Diệp Lăng Không mỉm cười lạnh lùng: “Nếu như nguyện vọng của ta là trở thành Chí Tôn thì sao?”
Trong truyền thuyết, trong thiên hạ vạn giới chư thiên, Chí Tôn mạnh nhất, có thể bất tử bất diệt, vạn kiếp không mất, không gì không làm được.
Hắn không tin Thần Niệm có thể thực hiện được điều ước này.
Nét mặt của Thần Niệm vẫn bình tĩnh như thường: “Để ngươi trở thành Chí Tôn không phải không làm được!”
Ơ!
Diệp Lăng Không nhìn thấy nét mặt nghiêm túc của Thần Niệm, nụ cười lạnh lùng trên mặt thoáng chốc cứng đờ.
Hắn vốn dĩ chỉ muốn làm khó Thần Niệm mà thôi, hắn tuyệt đối không ngờ rằng Thần Niệm lại đáp rằng có thể biến hắn trở thành Chí Tôn trong truyền thuyết.
Diệp Lăng Không khiếp sợ triệt để.
Hắn không rõ Thần Niệm đang khoác lác hay là hắn thật sự có bản lĩnh này.
Biến người trở thành Chí Tôn, Thần Niệm phải có thực lực mạnh cỡ nào mới làm được chứ?
Diệp Lăng Không không dám tưởng tượng.
Nhưng mà trong khoảng thời gian này, các năng lực mà Thần Niệm thể hiện khiến Diệp Lăng Không chẳng hề cảm thấy Thần Niệm đang khoác lác.
Hơn nữa, thời gian này còn xảy ra một chuyện khiến Diệp Lăng Không càng tin tưởng năng lực của Thần Niệm hơn.
Hắn từng nói với Thần Niệm cho dù hắn muốn dâng tế Tiêu Vân Nhi nhưng dựa vào thực lực của hắn cũng không làm được.
Dù sao hắn chỉ mới ở Luyện Khí kỳ, mà lúc Tiêu Vân Nhi gia nhập vào Phần Hương cốc đã luyện đến cảnh giới Luyện Tinh Hóa Khí, làm sao hắn có thể bắt Tiêu Vân Nhi ngoan ngoãn chịu hiến tế được?
Mà Thần Niệm lại nói với hắn chuyện này hắn không cần lo lắng, mẫu thân của hắn đã chuẩn bị cách cho hắn xong hết rồi.
Điều này khiến Diệp Lăng Không vô cùng khó hiểu.
Không rõ ý nghĩa trong lời của Thần Niệm.
Mẫu thân hắn sao lại chuẩn bị xong rồi?
Mãi cho đến đêm hôm sau, trong lúc Diệp Lăng Không chăm sóc mẫu thân, hắn cuối cùng cũng hiểu ra ý nghĩa trong lời nói của Thần Niệm.
Lúc đó mẫu thân của Diệp Lăng Không với cơ thể bệnh tật quấn thân lấy một bình sứ từ trong ngực ra, yếu ớt nói với hắn bên trong bình sứ có một viên mê hồn dược.
Có thể khiến cho tu sĩ Luyện Khí Hóa Thần hôn mê bất tỉnh.
Và dặn dò Diệp Lăng Không nhân lúc Tiêu Vân Nhi từ Phần Hương cốc trở về lén cho Tiêu Vân Nhi dùng tiện cho hắn và Tiêu Vân Nhi gạo nấu thành cơm.
Như vậy Tiêu Vân Nhi mãi mãi không thể rời khỏi Diệp Lăng Không được nữa.
Diệp Lăng Không nhìn mê hồn dược nhất thời kinh hãi.
Hắn khiếp sợ trước năng lực thôi toán của Thần Niệm lại khiếp sợ mẫu thân hắn lại có suy nghĩ ác độc như vậy.
Nhưng mà hắn không thể oán trách mẫu thân, bởi vì hắn biết rõ mọi thứ mà mẫu thân làm đều vì tốt cho hắn.
Để Tiêu Vân Nhi ở bên cạnh hắn.
Diệp Lăng Không cầm lấy mê hồn dược, trong lòng càng thêm phức tạp.
Nhưng mà Thần Niệm nhìn thấy Diệp Lăng Không không từ chối mê hồn dược trước mọi người thì đã biết được lựa chọn của Diệp Lăng Không.
Cho đến hiện tại, hắn đã gặp nhiều người như vậy nhưng chẳng có ai có thể chống lại sự mê hoặc của Hồng Mông Hồ.
Mà lựa chọn cuối cùng của Diệp Lăng Không không hề nằm ngoài dự đoán của Thần Niệm.
Mấy hôm sau, Tiêu Vân Nhi từ Phần Hương cốc quay trở về.
Bên cạnh nàng còn dẫn theo một nam tử trẻ trung phong lưu phóng khoáng.
Nghe nói nam tử này cũng là đệ tử chân truyền của Phần Hương cốc, tên là Lương Khâu Tỉ còn là cháu đích tôn của một vị trưởng lão nào đó ở Phần Hương cốc.
Bởi vì hắn thích Tiêu Vân Nhi, điên cuồng theo đuổi Tiêu Vân Nhi ở Phần Hương cốc, nhưng mà Tiêu Vân Nhi vẫn luôn từ chối lời theo đuổi của hắn.
Hơn nữa còn nói thẳng mình đã có vị hôn phu rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận