Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 2142 - Đã vừa ý với ngoại hình đẹp trai của ta rồi!!

Chuẩn Đề đạo nhân nghe thấy Lưu Niệm gọi mình là lừa trọc, mặt mày sưng sỉa, lập tức biến ra vài cọng tóc lưa thưa trên mái đầu đỏ của mình, giận đến run cả người.
Nếu như là người bình thường, hắn đã sớm vả cho một cái rồi.
Có điều, nghĩ đến người này có hệ thống. bản thân đến là để nhận đồ đệ, chắc chắn không thể để tình hình trở nên quá căng thẳng được.
Tránh cho lát nữa ảnh hưởng không tốt đến việc nhận đồ đệ.
Ha, thật không ngờ, bây giờ Thánh Nhân thu nhận đệ tử, cũng phải xem sắc mặt của đệ tử như thế nào.
Thế đạo thật sự đã thay đổi rồi!
Chuẩn Đề đạo nhân âm thầm thở ra một hơi, nét mặt trở lại vẻ hiền từ như lúc đầu.
Hắn nhìn Lưu Niệm, ôn hòa nói: “Bạn nhỏ không cần phải căng thẳng, bọn ta không hề có ác ý. Để ta giới thiệu một chút, lão phu là Chuẩn Đề.”
Sau đó hắn chỉ vào Tiếp Dẫn ở bên cạnh nói: “Đây là sư huynh của ta, Tiếp Dẫn đạo nhân.”
Vẻ mặt Tiếp Dẫn đạo nhân vốn dĩ khắc khổ, ngay lập tức nở một nụ cười với Lưu Niệm, để đuổi kịp Nhân giáo, vì hệ thống , hắn không thể không buông xuống tư thái của mình.
Lưu Niệm chớp chớp mắt hoài nghi.
“Chuẩn Đề? Tiếp Dẫn? Tên của các ngươi, sao lại giống với Tây Phương Nhị Thánh vậy?”
Chuẩn Đề đạo nhân ngay lập tức chắp tay sau lưng, khẽ hếch cằm lên, không nhanh không chậm nói: “Bọn ta chính là Tây Phương Nhị Thánh.”
Hả!
Lưu Niệm mở to hai mắt, một mặt không thể tin được nhìn chằm chằm hai người trước mặt.
Biểu cảm vô cùng kinh hãi.
Hắn không dám tin, hai lão hói đầu này vậy mà lại là Thánh Nhân tiếng tăm lẫy lừng.
Nếu đã là Thánh Nhân không có gì là không làm được, bọn họ sao lại không thể chữa được chứng rụng tóc của bản thân chứ?
“Ừng ực.”
Lưu Niệm kìm lòng không nổi nuốt nước bọt, sốc lại tinh thần.
Hắn không dám tin hai người này bèn hỏi: “Các ngươi thật sự là Tây Phương Nhị Thánh trong truyền thuyết sao?”
Chuẩn Đề đạo nhân: “Hoàn toàn chính xác.”
Tiếp Dẫn đạo nhân bình thản đáp: “Trên thế giới này, chắc hẳn không có người nào dám giả mạo thánh nhân đâu.”
Lý tiền bối đương nhiên dám, nhưng người dám làm, tự nhiên sẽ khinh thường việc giả mạo.
Lưu Niệm cũng cảm thấy đây là đạo lý.
Giả mạo Thánh Nhân, phải có lá gan lớn như thế nào chứ.
Nói như vậy là, hai người này đích thị là Tây Phương Nhị Thánh rồi.
Nhưng ta vừa rồi mới mắng bọn họ là lừa trọc, vừa nghỉ tới đây Lưu Niệm chỉ hận không thể vả cho mình hai bạt tai thật đau.
Ta vừa mở miệng, sao lại có thể thối như vậy chứ!
Đây là vừa mới được mãn hạn tù, vậy mà lại đắc tội với Thánh Nhân, thật không muốn cho ta sống mà.
Ta chỉ muốn livestream thật tốt, sao lại khó đến như vậy chứ!
Lưu Niệm kìm nén sự chột dạ, nhanh chóng tươi cười rạng rỡ chắp tay nịnh hót hai vị Thánh Nhân: “Thì ra là Thánh Nhân đại giá quang lâm, xin lỗi vì đã không nghênh đón từ xa, thái độ vô lễ, vẫn mong hai vị Thánh Nhân lượng thứ.”
Trước đây bị nữ hoàng Đại Đường thu phục, hắn đã biết rõ Thánh Nhân lợi hại như thế nào.
Do đó không dám mảy may thất lễ.
Tiếp Dẫn và Chuẩn Đề thấy Lưu Niệm nhún nhường, bất giác thầm hài lòng mà gật đầu. Bọn họ trước đây vẫn có chút lo lắng, Lưu Niệm bởi vì sở hữu hệ thống, từ đó kiêu căng tự phụ, không xem ai ra gì hay không.
Bây giờ nhận thấy Lưu Niệm đối với Thánh Nhân vẫn có sự kính nể, bọn họ mới yên tâm về việc thu nhận đệ tử, có hi vọng rồi!
Chuẩn Đề đạo nhân cười tít mắt nói với Lưu Niệm: “Ngươi có thể đã biết, mục đích bọn ta tới đây tìm ngươi là gì rồi phải không?”
Lưu Niệm thật thà lắc đầu nói: “Vẫn mong Thánh Nhân nói rõ.”
Hắn thật sự không biết, vì sao hai vị Thánh Nhân chưa từng gặp qua trước đây, lại đột nhiên tìm tới tận cửa.
Chuẩn Đề đạo nhân không hề che giấu mục đích tới đây của hắn, trực tiếp nói rõ nguyên nhân: “Bọn ta có ý nhận ngươi làm đồ đệ, không biết ngươi có nguyện ý không?”
Nói rồi, Chuẩn Đề và Tiếp Dẫn, ánh mắt sáng quắt nhìn Lưu Niệm.
Chỉ lo Lưu Niệm không đồng ý.
Gặp được một đồ đệ sở hữu hệ thống, không dễ dàng gì!
A ha!
Lưu Niệm biết được tâm tư của hai vị Thánh Nhân này, há hốc mồm kinh ngạc.
Hắn có thế nào cũng không nghĩ ra, hai vị Thánh Nhân này đến đây, vậy mà lại là muốn nhận hắn làm đệ tử.
Hắn có một loại cảm giác như trúng số độc đắc, muốn ngửa lên trời cười to.
Bởi vì, có thể trở thành đệ tử của Thánh Nhân, Lưu Niệm đương nhiên động lòng rồi.
Hắn tuy sở hữu hệ thống, có điều dựa vào nhân khí hiện tại mà phòng livestream của hắn có được, hắn cũng không chắc, bản thân rốt cuộc phải đợi đến ngày tháng năm nào mới có thể ở nơi Hồng Hoang đáng sợ này có khả năng tự bảo vệ mình.
Do đó, trước khi hắn có đủ sức mạnh để tự bảo vệ mình, vẫn là trốn dưới gốc đại thụ để hưởng bóng râm vậy.
Thánh Nhân, có thể là cây đại thụ to nhất rồi!
Hơn nữa, đây lại là hai cây đại thụ.
Có hai vị Thánh Nhân bảo hộ, sau này ở Hồng Hoang còn sợ không thể phát huy sao?
Chỉ cần không quá đáng là được!
Có điều, Lưu Niệm tuy động lòng không thôi, nhưng chút lý trí còn sót lại, khiến hắn khống chế việc bản thân kích động muốn ngay lập tức gật đầu đồng ý.
Bởi vì, hắn đối với mục đích Chuẩn Đề và Tiếp Dẫn bất ngờ muốn nhận hắn làm đồ đệ, cũng có chút hoài nghi.
Hắn không hiểu lắm, hai người này và hắn hắn trước đây chưa từng gặp mặt, vì sao đột nhiên lại muốn nhận hắn làm đồ đệ?
Bọn họ có phải là còn có mục đích mờ ám gì đó chưa nói ra hay không?
Là nhìn trúng vẻ ngoài đẹp trai của ta, hay là nhìn thấy tài năng ẩn giấu bên trong của ta rồi?
Hoặc là, bọn họ không có ý tốt gì, biết được ta sở hữu hệ thống, muốn đến để chiếm đoạt?
Nghĩ đến ở Hồng Hoang, lưu truyền về Tây Phương Nhị Thánh có câu danh ngôn ‘vật này có duyên với ta’, Lưu Niệm bất giác cảm thấy có chút chột dạ.
Danh tiếng của hai vị Thánh Nhân này không được tốt cho lắm!
Bạn cần đăng nhập để bình luận