Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 230 - Lục Áp đạo nhân gặp quỷ! (2)

Hắn chật vật bò dậy từ trên mặt đất, ra vẻ trấn định đi tới đình nghỉ mát, thử hỏi Lý Nguyên: “Không biết xưng hô với đạo hữu như thế nào? Làm sao biết ta là con của Đế Tuấn?”
Vừa nói chuyện hắn cũng âm thầm đánh giá Lý Nguyên.
Thế nhưng mặc kệ hắn đánh giá như thế nào, không nhìn ra tu vi ẩn tàng của Lý Nguyên.
Mặc dù Lý Nguyên có thân thể Tiên Thiên Đạo thai, lại là Chí Tôn Cốt, Chí Tôn Huyết khiến hắn thầm giật mình, nhưng ngộ tính tốt, lại căn bản không thể giải thích người này biết được thân phận chân thật của hắn như thế nào.
Đúng là tà môn!
Lý Nguyên sờ lỗ tai, bình tĩnh nói: “Ta họ Lý tên Nguyên, về phần làm sao biết thân phận của ngươi, bởi vì ta hơi biết thuật thôi toán xem tướng, vì vậy không khó biết thân phận của ngươi.”
Còn không khó! Da mặt Lục Áp run lên, có phần vô lực phỉ nhổ sự tự tin của Lý Nguyên.
Sau khi hắn nghe Lý Nguyên giải thích, trong lòng nghi ngờ không chỉ không giảm bớt, ngược lại trở nên càng nhiều.
Trước tiên không nói lượng kiếp hôm nay đã lên, cho dù Thánh Nhân cũng có thể đẩy diễn thiên cơ.
Mấu chốt ngươi là một tiên kỳ, cho dù thuật thôi diễn cao tới đâu, lại suy tính chuyện quái gở của Chuẩn Thánh như thế nào, quá kỳ quái.
Từ khi bắt đầu đi tới trang viên, Lục Áp cũng cảm giác rất kỳ quái.
Chỉ cảm thấy khắp nơi đều lộ ra chỗ quái dị.
Khiến tâm trạng hắn tâm mất linh.
Lục Áp thấy Lý Nguyên vẫn luôn thong dong bình tĩnh, tựa như là chuyện gì không thể khiến Lý Nguyên lộ vẻ xúc động, điều này khiến trong lòng hắn âm thầm có phần khó chịu.
Ngươi là một Địa Tiên kỳ, lại giả bộ cao nhân ở trước mặt ta.
Ngươi có giả bộ, chẳng lẽ ta không giả bộ? Không phải là thuật suy tính sao? Tựa như người nào vẫn không thể.
Lục Áp muốn có quyền chủ động nói chuyện, hơn nữa khiến Lý Nguyên cũng khiếp sợ một chút, cho nên ánh mắt của hắn chuyển động, lập tức nói với Lý Nguyên: “Thật ra, con có chút thuật suy tính, lại suy tính ra lai lịch sư thừa của Lý đạo hữu.
Lý Nguyên nghe vậy, giống như nghe thấy chuyện buồn cười nhất, trên mặt không khỏi lộ ra một dáng vẻ cười lớn.
Cả hồng mông không có người có thể suy tính ra lai lịch của Lý Nguyên, chứ đừng nói là Lục Áp.
Lý Nguyên muốn nghe xem Lục Áp nói như thế nào, cho nên hắn nhịn cười, ý nói với Lục Áp: “Xin lắng tai nghe.”
Ánh mắt Lục Áp nhìn chằm chằm Lý Nguyên, một giọng điệu khẳng định, nói: “Hẳn Lý đạo hữu là đệ tử của Nhân Hoàng Phục Hy?”
Cầm kỹ cao siêu, vừa giỏi về thuật thôi diễn, không phải là đệ tử của Phục Hy thì là ai? Lục Áp tự tin nghĩ.
“Ha ha ha ha…”
Rốt cuộc Lý Nguyên không nhịn được, hắn bật cười lớn.
“Vì sao Lý đạo hữu bật cười? Chẳng lẽ ta suy tính không đúng sao?”
Lục Áp nhíu mi, hỏi Lý Nguyên.
Lý Nguyên cười nói: “Đây không phải suy tính, chẳng qua là suy đoán lung tung mà thôi, hơn nữa còn đoán sai lớn.
Phục Hy ta biết, hắn muốn bái ta làm sư phụ, nhưng ta không đồng ý.”
Nghe thấy Phục Hy muốn bái Lý Nguyên làm sư phụ.
Da mặt Lục Áp không khỏi điên cuồng co giật, âm thầm trợn trắng mắt.
Phục Hy là huynh trưởng của Nữ Oa Thánh Nhân, có thể bái ngươi làm sư phụ á? Nói phét như này cũng quá mức đi! Hắn nhịn chửi bậy trong lòng, thử dò xét nói với Lý Nguyên.
“Nếu đạo hữu không phải là đệ tử của Phục Hy, không biết Lý đạo hữu sư thừa nơi nào?”
Lý Nguyên lắc đầu: “Không có sư thừa gì.”
Mày Lục Áp nhăn chặt nói: “Nếu đạo hữu không có sư thừa, vì sao có thể học thuật thôi diễn xuất thần nhập hóa như này.”
Lý Nguyên thật lòng thật dạ nói: “Biết một cách tự nhiên.”
Phụt! Lục Áp có xúc động muốn hộc máu.
Biết một cách tự nhiên.
Ngươi thật đúng là dám nói.
Coi như là Bàn Cổ, Hồng Quân, không có ghê gớm như ngươi! Dĩ nhiên Lục Áp sẽ không tin tưởng lời nói của Lý Nguyên, chỉ coi là Lý Nguyên không muốn nói thật.
Chỉ có điều, hắn lại không đoán ra mấu chốt trong đó.
Rốt cuộc người này phá được thuật ẩn thân của hắn, vừa liếc mắt một cái đã nhận ra thân phận chân thật của hắn.
Mắt Lục Áp đảo một vòng, lập tức nghĩ đến một phương pháp thử dò xét Lý Nguyên.
Hắn chắp tay nói với Lý Nguyên: “Thuật thôi tính của Lý đạo hữu đúng là khiến người ta xem đủ, không biết Lý đạo hữu có thể suy tính ra tại sao hôm nay ta tới đây không?”
Lý Nguyên nghe vậy, không khỏi lắc đầu cười cợt: “Xem ra ngươi vẫn nghi ngờ thuật thôi toán của ta.”
Lục Áp không giải thích, coi như là chấp nhận.
Lý Nguyên: “Chẳng qua vấn đề ngươi hỏi có chút đơn giản, cho dù ta không cần suy tính, cũng biết tại sao ngươi tới nơi này.”
“Ồ, xin lắng tai nghe.” Lục Áp tò mò nói.
Lý Nguyên: “Suối Trạc Cấu là một Kim Ô Thái tử Hậu Nghệ bắn rơi năm đó biến thành, ngươi tới nơi này, đương nhiên là tới nhớ lại huynh đệ của mình.”
Xoạch.
Cằm của Lục Áp trực tiếp cả kinh rơi trên mặt đất.
Hắn trợn mắt há mồm nhìn Lý Nguyên, giống như nhìn thấy quỷ, tràn đầy vẻ không thể tin nổi và khó có thể tin được.
Suối Trạc Cấu đúng là một con Kim Ô bị bắn rơi năm đó biến thành, mà hắn tới đây cũng đúng là vì tưởng nhớ huynh đệ Kim Ô của mình.
Hắn hoàn toàn không ngờ đến, Lý Nguyên lại thật sự biết mục đích hắn tới đây.
Rốt cuộc là loại năng lực gì, quá không thể tưởng tượng nổi.
Coi như là thuật thôi diễn bát quát của Hi Hoàng năm đó chỉ sợ không kịp! Trong lòng Lục Áp lập tức sinh ra một loại cảm giác sợ hãi bị Lý Nguyên nhìn thấu tất cả.
Cái cảm giác không dễ chịu.
Hắn có phần mềm chân ngồi trên ghế, đầu trống rỗng.
Bây giờ hắn không biết nên nói cái gì cho phải.
Đột nhiên, hắn nghĩ đến một chuyện đã xảy ra gần đây, chuyện này chỉ có ba người biết được, hơn nữa lại về Thánh Nhân, căn bản không thể suy tính.
Hắn chuẩn bị dò xét Lý Nguyên một chút, xem hắn thật sự suy tính nghịch thiên, hay là chẳng qua hắn vừa lúc biết được chuyện của mình, cố ý giả tạo ở trước mặt mình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận