Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 1982 - Uống máu ăn thề

Chúng Đại Đế làm sao chấp nhận nổi đây?
Ngoài ra, đám Võ Cực Đại Đế, Vĩnh Sinh Đại Đế còn nhìn ra chút manh mối.
Tu vi của Tô Trường Ly rõ ràng cũng là Đại Đế, tuy pháp lực thâm hậu hơn Thú Hoàng một chút, nhưng không chênh lệch quá nhiều với Quang Minh Đại Đế và Thương Thiên Đại Đế.
Theo lý thuyết, thực lực của Tô Trường Ly căn bản không đủ để áp chế ba Đại Đế cùng một lúc mới phải.
Sở dĩ Tô Trường Ly có sức mạnh biến thái như vậy, toàn bộ là nhờ công lao đến từ món tuyệt thế thần binh có thể đồng thời ngưng tụ chín loại pháp tắc và bộ Nghê Thường Liên Y toả ra huyền quang lóng lánh ánh bạc kia.
Uy lực của Thế Giới chi thụ hiển nhiên là không cần bàn cãi.
Bộ Nghê Thường Liên Y nọ có thể chịu đựng pháp tắc công kích từ Quang Minh, Thương Thiên, Thú Hoàng mà không bị nổ rách, đẳng cấp của nó e rằng không thua kém Thế Giới chi thụ trên tay Tô Trường Ly là bao.
Tô Trường Ly kia sao lại sở hữu nhiều chí bảo vậy nhỉ?
Rốt cuộc nàng đã bế quan ở đâu trong một ngàn năm qua?
Tu vi không những tăng vọt mà còn đột nhiên có thêm quá nhiều chí bảo
Chẳng lẽ nàng đã phát hiên kho tàng bảo vật từ thời thái cổ?
Đám Đại Đế vừa lẳng lặng quan sát cuộc chiến vừa động tâm suy ngẫm.
Nhưng bất kể Tô Trường Ly tìm ra bảo tàng thái cổ hay không, thì có một điều chắc chắn rằng Tô Trường Ly lúc này chính là một bảo tàng.
Tuyệt thế thần binh trong tay Tô Trường Ly, nghê thường phòng ngự trên người nàng làm các Đại Đế không khỏi thèm nhỏ dãi.
Vả lại, chúng Đại Đế cũng không mong có người sở hữu sức mạnh vượt xa họ quá nhiều, vậy sẽ khiến bọn hắn rơi vào thế bị động.
Nên là…
“Chư vị, Tô Trường Ly hoàn toàn chẳng thèm để ý tới an nguy của thế giới Tinh Hà, khiến thế giới Tinh Hà bị huỷ hoại tan nát, sinh linh đồ thán. Chúng ta không nên khoanh tay ngồi nhìn, chi bằng tất cả cùng nhau hợp sức trấn áp Tô nữ ma đầu trước đã, được không?”
Vô Kiếm Đại Đế truyền âm trao đổi cùng các Đại Đế còn lại.
Mặc Uyên Đại Đế: “Đề nghị này tốt thì tốt, nhưng phải nói trước điều này, nếu mọi người bắt tay áp chế được Tô nữ ma đầu thì đồ của nàng sẽ thuộc về ai? Chia thế nào?”
Vĩnh Sinh Đại Đế vội đáp: “Trên cây côn thần binh kia có ẩn chứa lực pháp tắc sinh mệnh, phù hợp với pháp tắc sinh mệnh mà ta tu luyện. Vì vậy ta muốn thần binh này. Chí bảo còn lại đều là của các ngươi.”
Trường Không Đại Đế phản đối: “Trên thần binh cũng ngưng tụ lực pháp tắc mê huyễn, thế nên ta cảm thấy nó hữu duyên với ta!”
Mặc Uyên Đại Đế nói bâng quơ: “Trên thần binh có cả pháp tắc huỷ diệt ta tu luyện, xem ra nó có duyên cùng ta đấy!”
Võ Cực Đại Đế lên tiếng: “Người sáng mắt không nói mấy lời ám chỉ. Tất cả mọi người đều muốn đoạt được thần binh kia, nhưng nó chỉ có một mà chúng ta lại đông, cơ bản không chia được. Ta thấy thế này, món thần binh ấy, mỗi người chúng ta đều được giữ năm trăm năm. Như vậy là công bằng cho tất thảy, đúng chứ?”
Vĩnh Sinh Đại Đế hiểu bản thân không thể độc chiếm chi bảo.
Hắn nghĩ một chốc rồi hỏi: “Ai giữ trước ai giữ sau? Nếu có người không chịu giao ra thì phải làm gì?”
Vô Kiếm Đại Đế đáp: “Đơn giản thôi, tất cả chúng ta cùng cắt máu ăn thề, cùng nhau giám sát, nếu có kẻ tính độc chiếm thần binh làm của riêng thì mọi người sẽ hợp lại tấn công!”
“Đề nghị hay lắm, cứ làm thế đi.”
Võ Cực Đại Đế gật đầu đồng tình.
“Chúng ta cũng nên bàn bạc với Quang Minh, Thương Thiên, Thú Hoàng một phen, xem bọn hắn đồng ý không.”
Trường Không Đại Đế nói.
“Bây giờ họ đang bị Tô Trường Ly quật túi bụi, không đồng ý mà được à?”
Mặc Uyên Đại Đế nói bằng giọng giễu cợt.
Hắn và Quang Minh Đại Đế không hợp nhau lắm, đương nhiên sẽ không ăn nói khách sáo.
“Nếu đã quyết thì chúng ta làm ngay thôi. Ba người Quang Minh sắp không trụ được nữa rồi.”
Vĩnh Sinh Đại Đế bắt đầu tỏ ra nghiêm túc.
Xoẹt xoẹt xoẹt!
Năm bóng người dẫn theo dị tượng khổng lồ gần như giáng xuống chiến trường cùng một lúc.
Năm bóng người đó chính là Võ Cực Đại Đế, Mặc Uyên Đại Đế, Vĩnh Sinh Đại Đế, Trường Không Đại Đế, Vô Kiếm Đại Đế!
Lúc này, chín Đại Đế của thế giới Tinh Hà đều đã tề tựu bên ngoài hư không.
Trông thấy cảnh này, các Tiên Vương, Thánh Vương đang âm thầm theo dõi trận chiến không khỏi chấn kinh, đầu muốn nứt ra.
Họ có cảm giác mình đang chứng kiến lịch sử!
Đối đầu với một Tô Trường Ly càng đánh càng hăng, Quang Minh Đại Đế đã để lộ vẻ bất lực.
Chính thời điểm đang không biết làm sao, hắn bỗng nhìn thấy năm Đại Đế còn lại kéo đến, trong lòng không thể kìm nén cơn mừng rỡ.
Hắn vội vàng cất tiếng nói với năm Đại Đế: “Các vị đạo hữu, Tô Trường Ly đã sa vào ma đạo, âm mưu huỷ diệt thế giới Tinh Hà, vì muôn dân Tinh Hà, kính xin chư vị cùng ra tay chung sức trấn áp ma đầu!”
Nghe mấy lời sặc mùi chính nghĩa của Quang Minh Đại Đế, trong lòng Mặc Uyên Đại Đế không khỏi ngậm ngùi.
Bởi lẽ thứ hắn tu luyện là pháp tắc hủy diệt. Mỗi khi giết chóc, hắn sẽ lĩnh ngộ được huỷ diệt chi lực, do đó hắn đã sát hại rất nhiều người.
Môn đồ mà hắn thống lĩnh cũng có tác phong làm việc giống hắn, sẽ không chừa thủ đoạn nào để đạt được mục đích.
Vì vậy, Mặc Uyên bị người đời xem là Ma Đế Chí Tôn.
Hiển nhiên không hợp với đại diện chính nghĩa là Quang Minh Đại Đế.
Hắn chưa bao giờ nghĩ rằng bản thân một Ma Đế như hắn lại có ngày hợp tác với Quang Minh Đại Đế để áp chế “ma đầu”.
Đúng là rất nực cười!
Vĩnh Sinh Đại Đế gật đầu: “Chúng ta tới là giúp các vị một tay, đến để trấn áp ma đầu.”
Trường Không Đại Đế: “Vì muôn dân Tinh Hà và trấn áp ma đầu, bọn ta không thể bàng quan đứng nhìn!”
Võ Cực Đại Đế trực tiếp hướng đến Tô Trường Ly mà quát to: “Tô Trường Ly, ngươi phá tung thế giới Tinh Hà, sinh linh đồ thán, tội ác khó có thể kể xiết, còn không mau mau bó tay chịu trói?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận