Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 1566 - Giang Lan sụp đổ!

Nữ Oa: “Ở chỗ này đoán làm gì, trực tiếp đi hỏi hỏi Lý Nguyên, chẳng phải sẽ biết sao?”
Nói xong, nàng đã dẫn trước đi vào sân sau.
Hậu Thổ không cam lòng yếu thế, theo sát phía sau.
Đảo mắt, trong đại sảnh cũng chỉ còn lại có một con mèo Giang Lan.
Nàng vốn dĩ cũng muốn về phía sau viện, xem thân phận đám người kia một chút.
Chẳng qua, nàng vừa mới chuyển người rời đi, chỉ nghe thấy cửa lại truyền tới một loạt động tĩnh.
Nàng xoay người nhìn lại, chỉ thấy một con Mai Hoa Lộc, kéo một chiếc xe ngựa nào đó, trực tiếp bay vào khách điếm.
Bên trong xe ngựa, bốn nữ tử trang điểm xinh đẹp, mặt mày như trăng ngồi đó.
Trong đó dung mạo một nữ tử, không hề thua kém hai nữ tử trước.
Tuy dung mạo ba nữ tử khác thiếu chút xíu nữa, nhưng cũng là mỹ nhân tuyệt thế thế gian vạn năm khó gặp.
Mỗi một người lớn lên phong tình vạn chủng, dáng vẻ thướt tha mềm mại, mỗi người mỗi vẻ.
Đám người kia là ai?
Giang Lan âm thầm suy đoán nói ở trong lòng.
“Ôi, sao khách điếm có thêm một con con mèo nhỏ?”
Ðát Kỷ nhảy xuống từ trên xe ngựa, nhìn thấy mèo trắng trên mặt đất, không khỏi tò mò nói.
Bích Tiêu liếc mắt đánh giá con mèo nhỏ, đưa ánh mắt rời đi: “Đừng động tới con mèo nhỏ, chúng ta vẫn nên đi vào tìm ca ngươi nhanh một chút.”
Đát Kỷ trêu ghẹo nói: “Bình thường cũng không thấy ngươi làm việc tích cực như vậy.”
Gương mặt Bích Tiêu đỏ lên, vội vàng giải thích: “Đây là ta muốn biết lai lịch những thứ thi thể, cũng không phải là muốn gặp ca ngươi.”
“Phải… không?”
Giọng điệu Đát Kỷ tràn đầy nghiền ngẫm.
Hiển nhiên không tin.
Bích Tiêu có phần thẹn quá thành giận nói: “Ngươi dám giễu cợt ta, nhìn ta trị ngươi.”
Vừa nói, nàng vừa cù Đát Kỷ.
Đát Kỷ nhanh chóng tránh qua.
Mấy người cười nói đi tới sân sau.
Còn bao gồm con Mai Hoa Lộc.
Nguyên Thủy Thiên Tôn trăm triệu không nghĩ tới, ở chỗ này, lại gặp được cái con mèo trắng sở hữu hệ thống.
Chẳng lẽ, mèo trắng là thú cưng Lý tiền bối nuôi?
Nghĩ đến khả năng này, Nguyên Thủy Thiên Tôn suýt nữa bị hù dọa ra ngoài.
Hắn không khỏi âm thầm may mắn, may là ban đầu bị Đát Kỷ bắt làm chân chạy, nếu không nếu thật sự đắc tội thú cưng của Lý tiền bối, vậy không thể lột mấy tầng da?
Nói đến đây, hắn đột nhiên phát hiện, trong khoảng thời gian làm chân chạy, cũng không khó như vậy!
Cái này gọi là có mất ắt có được!
Nghĩ đến lập tức có thể nhìn thấy Lý tiền bối, tâm trạng Nguyên Thủy Thiên Tôn chưa từng kích động như thế.
Chỉ cần có thể nhìn thấy Lý tiền bối, là có thể len lén thỉnh cầu Lý tiền bối lấy dây cương trên người xuống.
Trong khoảng thời gian làm trâu làm ngựa, thật sự là quá bi ai.
Nguyên Thủy Thiên Tôn cùng đi vào sân sau, hắn bất ngờ phát hiện, Lão Tử và Tây Phương Nhị Thánh lại ở nơi đây.
Điều này, xem ra ta phải giấu diếm tốt thân phận của ta, không thể để cho những người này nhìn ra sơ hở, nếu không tất cả những điều xảy ra trong khoảng thời gian này bị mấy người này biết hết.
Ta đây còn thể diện nào đối mặt với bọn họ?
Kể từ bây giờ, ta chính là một con Mai Hoa Lộc, ta không còn là Nguyên Thủy Thiên Tôn.
Nguyên Thủy Thiên Tôn tự thôi miên nói.
“Ôi, Nữ Oa tỷ tỷ, Hậu Thổ tỷ tỷ, tại sao các ngươi lại ở chỗ này?”
Ðát Kỷ nhìn thấy Nữ Oa Hậu Thổ, có vẻ vô cùng vui mừng, lập tức ngưng đùa giỡn với Bích Tiêu. Bích Tiêu nhìn thấy sư phụ và mấy thánh nhân cũng ở đây, lập tức thu hồi vẻ chơi đùa, thay đổi một mực cung kính, cao quý đứng lên.
mèo trắng theo ở phía sau, sau khi nàng nghe thấy Đát Kỷ gọi hai nữ tử thánh khiết cao quý, cả meo meo bối rối.
Hoàn toàn không thể tin lỗ tai của mình.
Nữ Oa, Hậu Thổ, đây không phải là hai Thánh Nhân trong truyền thuyết sao?
Là trường tồn mãi mãi, tồn tại chí cao coi vạn vật là chó.
Loại nhân vật lớn tuyệt thế vô song, sao tới chỗ ông chủ đẹp trai?
Điều này không phù hợp lẽ thường?
Có phải là trùng tên hay không?
Ngay vào lúc này, Giang Lan lại nghe thấy Tam Tiêu và Thông Thiên giáo chủ, Lão Tử, Tây Phương Nhị Thánh, Nữ Oa Hậu Thổ hành lễ.
Sau khi Giang Lan nghe thấy Tam Tiêu xưng hô với mọi người, cả mèo cũng sắp sụp đổ.
Ôi trời ơi, tên của những người này, sao toàn bộ trùng tên với Thánh Nhân?
Đây là đang sắm vai nhân vật sao?
Chẳng lẽ không sợ mạo phạm Thánh Nhân?
Sao Giang Lan không thể tiếp nhận, những người trước mắt này, chính là Thánh Nhân được chúng sinh cả hồng hoang kính ngưỡng, kính sợ.
Suy cho cùng, điều này không thể tưởng tượng nổi.
Hơn nữa, nếu như những người này thật sự là Thánh Nhân, sao cung kính với ông chủ đẹp trai như vậy?
Còn gọi ông chủ đẹp trai là “tiền bối”?
Dù sao ông chủ đẹp trai không thể lợi hại hơn Thánh Nhân?
Nhưng rõ ràng ông chủ đẹp trai nói, hắn không phải Thánh Nhân.
Nghĩ tới đây, Giang Lan càng cảm thấy, những người này đang đóng giả Thánh Nhân!
Đúng, nhất định là như vậy!
Nữ Oa và Hậu Thổ mới vừa nói chuyện với Lý Nguyên, chỉ nghe thấy âm thanh Đát Kỷ vang lên. Nữ Oa nghe thấy nghi vấn của Đát Kỷ, vẻ mặt lập tức im lặng, nói: “Chúng ta tới đây, còn không phải bởi vì ngươi.”
“Bởi vì ta?”
Ðát Kỷ có phần nghi ngờ: “Ta làm sao?”
Hậu Thổ nhắc nhở nói: “Trước đó ngươi thả vài thi thể, kinh động cả hồng hoang, chúng ta tới đây là muốn hỏi ca ngươi một chút lai lịch của mấy thi thể.”
Đát Kỷ chợt nói: “Thì ra là vì vài thi thể…”
Nàng có phần ngượng ngùng nói: “Ta không nghĩ tới sẽ gây động tĩnh lớn như vậy.”
Giang Lan cũng có chút bừng tỉnh hiểu ra.
Thì ra, khí tức kinh khủng lúc trước, là do nữ tử tên Đát Kỷ làm ra.
Thì ra, lúc trước ông chủ đẹp trai nói “thi thể” là có chuyện như vậy.
Chỉ có điều, sau khi nghe mấy người nói chuyện, Giang Lan không khỏi càng hoài nghi với thân phận mấy Thánh Nhân.
Nếu như mấy người này thật sự là Thánh Nhân, sao lại tìm đến Lý Nguyên hỏi thăm lai lịch “thi thể”?
Bạn cần đăng nhập để bình luận