Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 1824 - Hoan hỉ oan gia

Trong khách điếm, Hoàng Dung đánh cờ với Bao Tích Nhược, đồng thời buôn chuyện với Bao Tích Nhược.
Trong khoảng thời gian này, Bao Tích Nhược ở lại khách điếm, Hoàng Dung coi như là quen biết Bao Tích Nhược, lúc hai người buồn chán thì cùng nhau chơi cờ, nói chuyện phiếm.
Đương nhiên, nữ nhân ở cùng nhau, hiển nhiên không thể thiếu hỏi một số vấn đề bát quái.
Ánh mắt Bao Tích Nhược nhìn chằm chằm bàn cờ, nàng nghe Hoàng Dung nói, lập tức vội vàng lắc đầu: “Hoàng cô nương không nên suy nghĩ nhiều, ta chỉ coi Quách đại ca như ca ca, đối với hắn chỉ có tôn kính, tuyệt đối không có tâm tư khác.”
Hoàng Dung hạ cờ xuống, khuyên nhủ Bao Tích Nhược: “Thật ra, ta cảm thấy Quách Tĩnh này cũng không tệ lắm, tuy dáng dấp hắn bình bình thường thường, đầu óc dường như cũng hơi không ổn lắm, nhưng thắng ở tính tình trung hậu, bây giờ còn thi vào Ngọc Chương học viện, tương lai tiền đồ vô lượng, kỳ thực ngươi có thể cân nhắc một chút.”
Bao Tích Nhược nói: “Quách đại ca rất tốt, chỉ là, lòng ta đã có người thương.”
Hoàng Dung: “Chính là Dương Khang mà Quách Tĩnh nói? Nghe nói nhân phẩm Dương Khang không tốt, nhận giặc làm cha, sao ngươi lại thích người như thế?”
Bao Tích Nhược vì Dương Khang giải thích: “Đáy lòng Dương Khang vẫn thiện lương, chỉ là bởi vì từ nhỏ hắn sống ở Vương phủ, cho nên hành sự khó tránh khỏi có chút kiêu ngạo ương ngạnh. Nhưng mà, hắn đối xử với ta rất tốt, không bởi vì gia thế ta bần hàn mà khinh thường ta.”
“Hơn nữa, hắn cũng không phải nhận giặc làm cha, Hoàn Nhan Hồng Liệt thật sự coi hắn như con đẻ, hắn coi Hoàn Nhan Hồng Liệt như phụ thân, điều này ngược lại nói rõ tâm hắn có thiện lương.”
Hoàng Dung: “Nếu như Hoàn Nhan Hồng Liệt không phải Vương gia Kim quốc, mà là một lão đầu bình thường, Dương Khang chấp nhận hắn làm phụ thân, ta tin tâm hắn có thiện lương. Hơn nữa, Hoàn Nhan Hồng Liệt, dù sao cũng là người hại hắn cửa nát nhà tan, người bình thường làm sao có thể không hề khúc mắc tiếp tục gọi hắn là phụ thân?”
Bao Tích Nhược:
“Phẩm hạnh của Dương Khang đúng là có chút không tốt, nhưng chỉ cần khuyên bảo tử tế, ta tin hắn sẽ sửa.”
Hoàng Dung lắc đầu nói: “Nữ nhân, không nên đánh giá cao lực ảnh hưởng của mình trong lòng nam nhân, cần biết, giang sơn dễ đổi, đánh chết cái nết không chừa.”
Bao Tích Nhược: “Không nói ta, ngươi đã cảm thấy con người Quách đại ca không tệ, nếu không ngươi và Quách đại ca ở bên nhau đi, ta làm mai mối cho các ngươi.”
“Phụt!”
Hoàng Dung nghe thấy ý tưởng của Bao Tích Nhược, trực tiếp phun ra một ngụm nước ga.
Sau đó bị sặc phải ho khan không ngừng.
“Khụ khụ khụ, ha ha ha “
Nàng vừa ho khan, vừa cười nói với Bao Tích Nhược: “Ha ha ha, ngươi muốn ta cười chết sao? Ta và Quách Tĩnh? Điều này sao có thể?”
“Ta với hắn chả có cảm giác gì cả.”
Bao Tích Nhược thấy dáng vẻ vừa ho khan, vừa cười to không ngừng của Hoàng Dung, bất đắc dĩ nói: “Chuyện này buồn cười như vậy sao? Không phải ngươi nói Quách đại ca người không tệ sao?”
Hoàng Dung cuối cùng cũng ngừng ho khan, nói: “Con người Quách Tĩnh không tệ, nhưng hắn không phải kiểu mà ta yêu thích.”
Bao Tích Nhược thuận miệng hỏi “Vậy ngươi thích kiểu gì?”
Hoàng Dung buột miệng nói ra: “Đương nhiên là kiểu như ông chủ ta.”
Nói xong, Hoàng Dung đột nhiên phản ứng lại.
Không xong, bí mật trong lòng, sao lại nói ra rồi!
Bao Tích Nhược kỳ quái nói: “Mấy ngày nay, ta nghe thấy ngươi phàn nàn ông chủ ngươi không ít, nói hắn là Hoàng Thế Nhân, đại tư bản gia, quỷ hút máu, sao ngươi còn thích hắn? Chẳng lẽ đây chính là hoan hỉ oan gia trong truyền thuyết?”
Hoàng Dung đỏ mặt che giấu nói: “Hoan hỉ oan gia gì chứ? Ta không có thích hắn, chỉ là thích kiểu người như hắn mà thôi.”
Bao Tích Nhược: “Ặc...”
Dáng vẻ che giấu này, ngay cả tiểu hài tử cũng không lừa được.
“Leng keng!”
Đúng lúc này, tiếng chuông gió vang lên.
Hoàng Dung vội vàng nhìn về phía cửa, sau khi nàng thấy rõ người tiến vào, vẻ mặt nhất thời hưng phấn từ trên ghế nhảy dựng lên.
“Ông chủ, ngươi rốt cuộc đã trở về.”
Bao Tích Nhược thấy dáng vẻ kích động của Hoàng Dung, không khỏi âm thầm liếc mắt.
Như vậy còn nói không phải thích?
Khẩu thị tâm phi điển hình.
Nàng tò mò nhìn về phía trước cửa, muốn nhìn xem người mà Hoàng Dung yêu thích, rốt cuộc trông như thế nào?
Sau đó, vẻ mặt Bao Tích Nhược sững sờ.
Đôi mắt trừng to hơn gấp đôi.
Nàng thoáng cái liền hiểu, vì sao Hoàng Dung sẽ thích Hoàng Thế Nhân, quỷ hút máu mà nàng nói.
Hoàng Thế Nhân, quỷ hút máu đẹp trai như vậy, đổi thành bất luận nữ tử nào, cũng sẽ nghĩa vô phản cố thích.
Trước đây Bao Tích Nhược theo Dương Thiết Tâm vào nam ra bắc, coi như là gặp qua không ít phong lưu tài tuấn, đệ tử thế gia.
Nhưng xét về ngoại hình, xét về khí chất, không có một phong lưu tài tuấn, đệ tử thế gia nào có thể so với vị nam tử trước mắt này.
Ngay cả Dương Khang làm cho Bao Tích Nhược vừa gặp đã thương, cũng kém mấy phần.
Nếu như, người ta gặp trước là hắn mà không phải Dương Khang, sợ rằng, ta cũng sẽ không kìm hãm được mà sinh lòng mến mộ với hắn!
Bao Tích Nhược không nhịn được âm thầm cảm khái trong lòng.
Đây thật là một kẻ giết nữ nhân!
Lý Nguyên hỏi Hoàng Dung: “Trong khoảng thời gian này ngươi có lười biếng không?”
Hoàng Dung nghe vậy, không khỏi trợn trắng mắt: “Cái tiệm to như vậy chỉ có một mình ta canh giữ, ngươi nói ta làm sao có thể lười biếng?”
Lý Nguyên nhìn sau quầy bar, giá hàng rỗng tuếch, nói đùa: “Sao ở trên giá hàng trống không rồi? Là kẻ trộm, hay là bị chuột ăn?”
“Chuột gì, là ta ăn.”
Hoàng Dung đỏ mặt, tức giận bất bình nói: “Chính ngươi đi ăn ngon, uống say, để ta một mình trông coi cửa tiệm, ta ăn một chút thì làm sao? Hoàng Thế Nhân cũng phải quản cơm!”
Lý Nguyên ung dung nói: “Nếu Hoàng Thế Nhân quản cơm, thì không phải là Hoàng Thế Nhân.”
Hoàng Dung hiếu kỳ nói: “Ta nghe nói, lần này hôn lễ của Tô gia rất náo nhiệt, được cho là hôn lễ được tổ chức long trọng nhất chưa từng có từ trước tới nay, không biết đã có tiết mục gì?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận