Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 1738 - Tiên Vương khiêng quan tài, Nữ Đế khóc tang!

Dương Hiển Văn không hề cử động giống như bị ghim lại rồi vậy.
Miệng hắn há rất to, gần như có thể nhét được hai quả trứng ngỗng.
Thật ra, lúc nghe Triệu Tri Dịch nói đến Nữ Đế sẽ khóc tang với thân phận góa phụ, cằm hắn trực tiếp trật khớp rồi, miệng há rất to, thậm chí có thể thấy được họng của hắn. Khi nghe thấy Tiên Đế hành lễ hiếu tử hiếu tôn, cả người hắn đã hoàn toàn chết máy, da đầu rách thành bốn mảnh.
Bà nó, người này bị bệnh đúng không?
Chỉ một trăm vạn lượng bạc, sao Tiên Vương chuyên quyền vạn cổ có thể khiêng quan tài cho ta?
Sao Nữ Đế quân lâm Cửu Thiên lại khóc tang cho ta vì một nghìn lượng bạc?
Một vạn lượng bác đã có thể khiến Tiên Đế khinh thường hồng hoang hành lễ hiếu tử hiếu tôn cho ta?
Cho dù là kẻ điên cũng không nói ra được lời vô lý như vậy nhỉ?
Nói cho cùng Tiên Vương, Nữ Đế, Tiên Đế không phải tiểu dân phố phường, sao lại làm ra chuyện mất thân phận như vậy vì mấy lượng bạc được?
Người ta là chú ý thể diện nhất đấy.
Biểu cảm Dương Hiển Văn ngơ ngác nhìn Triệu Tri Dịch, ánh mắt hắn giống như đang nhìn một kẻ bị thần kinh vậy.
Triệu Tri Dịch đợi hồi lâu vẫn không thấy Dương Hiển Văn bày tỏ thái độ, hắn không khỏi giơ tay vẫy trước mắt Dương Hiển Văn: “Này, hoàn hồn đi.”
Dương Hiển Văn giật mình, cuối cùng đã ép buộc lấy lại chút tinh thần.
“Ngươi có muốn suy nghĩ cho bản thân một tang lễ nở mày nở mặt chút không? Đừng để cuộc đời của mình để lại tiếc nuối cuối cùng?”
Thấy Dương Hiển Văn lấy lại tinh thần, Triệu Tri Dịch lại hỏi một câu.
Dương Hiển Văn giật mí mắt, hỏi: “Đạo trưởng, ngươi đừng nói đùa lung tung, sao Tiên Vương có thể khiêng quan tài cho ta? Điều này hoàn toàn là chuyện không có khả năng, còn suy nghĩ cái khỉ gì?”
Triệu Tri Dịch nghiêm túc nói: “Ta không nói đùa, nếu ngươi không tin, chúng ta có thể làm một khế ước. Nếu như sau khi ngươi chết, ta không thể làm được chuyện ta đồng ý với ngươi, ta sẽ đền bù gấp mười số bạc ngươi trả, thấy thế nào?”
Dương Hiển Văn bĩu môi, cạn lời hỏi: “Ngươi coi ta già lẩm cẩm thật à? Đến lúc đó ta chết cũng chết rồi, còn đòi ngươi đền bù kiểu gì?”
Triệu Tri Dịch nói: “Ngươi chết rồi, ngươi còn thế hệ sau mà, ta có thể đền bù cho thế hệ sau của ngươi, đây cũng coi như để lại của cải cho thế hệ sau của ngươi. Nếu như ngươi lo ta không đền, ta có thể lập lời thề. Ngươi biết thế giới này đạo pháp hiển linh, thề thốt tất ứng, ta chắc chắn sẽ không làm trái lời thề vì chút bạc này của ngươi, cho nên ngươi cứ yên tâm.”
Thấy Triệu Tri Dịch nói rất chân thành, Dương Hiển Văn không khỏi bắt đầu do dự.
Hắn xác nhận với Triệu Tri Dịch, hỏi: “Ngươi nói là thật ư?”
Triệu Tri Dịch gật đầu nói: “Còn thật hơn vàng.”
Dương Hiển Văn: “Ngươi thật sự có thể mời Tiên Vương đến khiêng quan tài cho ta? Nữ Đế khóc than cho ta?”
Triệu Tri Dịch tiếp tục gật đầu nói: “Trăm phần trăm có thể, không thể thì ngươi coi đầu ta như bóng mà đá.”
Triệu Tri Dịch càng nói nghiêm túc, Dương Hiển Văn lại càng lăn tăn.
Hắn khó hiểu hỏi: “Tại sao chút bạc này đã có thể khiến Tiên Vương, Nữ Đế làm ra chuyện tổn thất tôn nghiêm cỡ này?”
Triệu Tri Dịch giải thích: “Sở dĩ rẻ như vậy là vì ngươi là khách hàng đầu tiên của ta, ta chuẩn bị mượn tang lễ của ngươi đánh vang danh tiếng nghiệp vụ đưa tang của ta, cho nên báo giá cho ngươi coi như là ưu đãi nhất rồi! Ngươi là gặp đúng dịp mới có vinh hạnh này, nếu không đợi nghiệp vụ của ta bắt đầu mở rộng, ngươi muốn tìm ta đưa tang đều không có tư cách tới cửa.”
Giọng điệu ngươi đã chiếm lợi lớn.
Thấy Triệu Tri Dịch nói hắn chiếm lợi, Dương Hiển Văn lập tức cạn lời, trợn trắng mắt, lời này nói cứ như ông sắp chết rồi lại còn là chiếm lời.
Nhưng mà hắn không nói ra lời cằn nhằn trong lòng.
Nói thật, sau khi nghe lời giải thích này của Triệu Tri Dịch, Dương Hiển Văn thật sự động lòng rồi.
Hắn nhớ lại cả đời này của hắn không hề có thành tựu, vô cùng bất lực, trước giờ chưa từng được người chú ý đến một lần.
Bạn bè họ hàng, hương thân láng giềng thậm chí là con trai của hắn, không có một ai coi trọng hắn.
Nếu như sau khi hắn chết thật sự có thể khiến Tiên Vương khiêng quan tài, Nữ Đế khóc tang, Tiên Đế khấu đầu, vậy sẽ là cảnh nở mày nở mặt vô hạn cỡ nào!
Đến lúc đó, những bạn bè họ hàng, hương thân láng giềng chưa từng nhìn thẳng vào ta sẽ chấn động tới mức nào.
Chắc chắn bọn họ sẽ cho rằng, ta có quá khứ khó lường gì đó nhỉ?
Ta, cũng sẽ trở thành truyền thuyết trong miệng bọn họ!
Nghĩ đến đây, Dương Hiển Văn lập tức hạ quyết tâm, sau khi hắn chết muốn để đạo sĩ kỳ quái này cử hành tang lễ cho hắn…
Nếu đạo sĩ kỳ quái này đã dám lập lời thề với Thiên Đạo, dám viết khế ước với ta, vậy thì không sợ hắn nuốt lời.
Đến lúc đó cho dù đạo sĩ kỳ quái không làm được, không mời được Tiên Vương, Tiên Đế, vậy con trai của ta còn có thể có được một khoản đền bù lớn vì điều này.
Không chừng Dương Chí sẽ có thể khơi thông quan hệ, trở thành người trong quan gia nhờ chỗ đền bù này.
Vụ mua bán này không thiệt.
Niệm tình điều này, Dương Hiển Văn lập tức hạ quyết tâm, nói với Triệu Tri Dịch: “Được, ta để ngươi cử hành tang lễ, nhưng mà ngươi phải lập khế ước, đồng thời thề với Thiên Đạo.”
Thấy Dương Hiển Văn cuối cùng đã bị thuyết phục, Triệu Tri Dịch không khỏi vui mừng khôn xiết.
Vụ mua bán đầu tiên cuối cùng đã thành công rồi!
Không dễ dàng nha!
Hắn không nhịn được ý cười trong lòng, cố gắng để bản thân trông bình tĩnh chút.
Sau đó hắn trả lời Dương Hiển Văn: “Đương nhiên có thể lập khế ước, lập lời thề. Đúng rồi, ngươi chuẩn bị cử hành tang lễ cấp bậc nào?”
Dương Hiển Văn hơi xấu hổ đỏ mặt nói: “Toàn bộ gia sản của ta chỉ có năm nghìn lượng bạc, nên đặt quy cách năm nghìn lượng đi.”
Năm nghìn lượng bạc này là tất cả tích góp hắn thắt lưng buộc bụng những năm này, vốn là chuẩn bị để lại cho con trai.
Bạn cần đăng nhập để bình luận