Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 1441 - Giết người phóng hỏa thắt lưng vàng

Vu Tiểu Ngư vốn không vạch trần lời nói dối của Hồng Quân, hắn hỏi Hồng Quân: “Hiện giờ có mấy người có hệ thống ở Hồng Hoang? Bọn họ đều có tu vi gì? Hệ thống của họ có năng lực gì?”
Vẻ mặt Hồng Quân thành thật nói: “Ta biết có ba người. Một người tên là Lý Trường Sinh, cảnh giới Thiên Đạo đại viên mãn, hiện giờ làm thái giám trong Hoàng cung Ngạo Lai quốc, Đông Thắng Thần Châu.”
Vu Tiểu Ngư nghe vậy, khóe miệng không khỏi run rẩy.
Vậy mà lại làm thái giám.
Đúng là tàn nhẫn!
Hồng Quân tiếp tục nói: “Một người tên là Liễu Phàm, cảnh giới Thiên Đạo đại viên mãn, hiện giờ làm hòa thượng trong một ngôi miếu ở Bắc Câu Lô Châu.”
Con lừa hói và thái giám không có gì khác biệt cả.
Trong lòng Vu Tiểu Ngư chửi bới nói.
Hồng Quân: “Còn có một người tên là Lý Minh Đạt, Chuẩn Thánh đại viên mãn, nàng là Nữ hoàng của Vương triều Tiên Đường. Còn năng lực hệ thống của bọn họ thì ta không biết.”
Trả lời xong, Hồng Quân vội vàng xin lỗi Lý Nguyên ở trong lòng: Lý tiền bối, thật sự xin lỗi, vì thoát khốn, ta chỉ có thể dẫn người này đến Trường An.
Xin lỗi!
Dù sao thì hắn cũng không uy hiếp được Tiểu Tê Tử!
Hồng Quân nói Tiểu Tê Tử có hệ thống thật ra là cố ý muốn dẫn Vu Tiểu Ngư đến Trường An, muốn mượn tay Lý Nguyên đối phó với Vu Tiểu Ngư, từ đó thoát khốn.
Bởi vì Vu Tiểu Ngư biết Tiểu Tê Tử có hệ thống, chỉ có tu vi Chuẩn Thánh, nhất định sẽ đứng ngồi không yên.
Hồng Quân hiểu được, Vu Tiểu Ngư chắc chắn sẽ không để hắn rời đi, cho nên hắn chỉ có thể nghĩ ra kế mượn đao giết người này.
Nghe thấy Nữ hoàng Tiên Đường, ánh mắt Vu Tiểu Ngư không khỏi sáng ngời ba phần.
Hắn không ngờ Nữ hoàng Tiên Đường cũng là người có hệ thống.
Khó trách nàng có thể nhấc Thiên Cơ Thạch lên!
Khó trách hệ thống không thể suy đoán chuyện của nàng.
Thì ra nàng cũng có hệ thống.
Vu Tiểu Ngư chỉ cảm thấy nghi hoặc trong lòng đã sáng tỏ.
Đợi thời cơ chín muồi, nhất định phải đi gặp người có hệ thống này đôi chút.
Xem xem hệ thống của nàng có năng lực gì.
Nếu ta có thể lấy hệ thống của nàng làm của riêng, thì có thể sở hữu hai hệ thống cùng một lúc.
Đến lúc đó có phải năng lực của hệ thống càng mạnh hay không?
Chắc chắn rồi!
Nghĩ đến đây, trong lòng Vu Tiểu Ngư không khỏi kích động một trận.
Có chút gấp gáp muốn đi gặp Nữ hoàng Tiên Đường một lần.
Nhưng tính cách cẩn thận khiến hắn vốn không có xúc động hành sự.
Hắn không hiểu hỏi Hồng Quân: “Tu vi của Nữ hoàng Tiên Đường này chỉ Chuẩn Thánh, nếu ngươi biết nàng có hệ thống, tại sao lại không chiếm làm của riêng?”
Hồng Quân nói dối, không chút đỏ mặt, cực kỳ tự nhiên.
Chỉ thấy hắn cười khổ, tiếc nuối nói: “Thật ra ta từng nghĩ muốn chiếm làm của riêng, chỉ tiếc hệ thống đã trói buộc thành một thể với nguyên thần của nàng, hoàn toàn không cách nào thoát li. Một khi nàng tự bạo nguyên thần, hệ thống cũng hóa thành tro tàn, cho nên bất lực.”
Vu Tiểu Ngư nghe vậy, không khỏi nhíu mày.
Nếu như Hồng Quân nói là thật, chỉ sợ hắn cũng không cách nào mưu đoạt hệ thống của Nữ hoàng Tiên Đường.
Nhưng, đương nhiên hắn sẽ không vì vậy mà hết hy vọng.
Dù như thế nào, cũng phải thử mới được.
Hồng Quân thăm dò Vu Tiểu Ngư: “Những thứ biết được ta đều nói cho ngươi, hiện tại ngươi có thể thả ta ra chưa?”
“Thả ngươi ra?”
Vu Tiểu Ngư cười giễu nói: “Ta có nói sao?”
Tuy Hồng Quân đã sớm đoán được kết quả này, nhưng vẫn không khỏi thất vọng, hỏi hắn: “Vậy ngươi muốn làm gì ta?”
Vu Tiểu Ngư thản nhiên nói:
“Yên tâm, ta sẽ không giết. Chỉ là ngươi đã biết bí mật của ta, vậy thì chỉ có vĩnh viễn ở lại nơi này.”
Nói xong, hắn lập tức búng tay.
Chỉ thấy cơ thể của Hồng Quân cùng với Đại Đạo Thiết Liệm đột nhiên bắt đầu hóa đá.
Rất nhanh, thân thể Hồng Quân biến thành một pho tượng dang hai tay thành hình chữ thập.
Vu Tiểu Ngư vươn ngón trỏ ra điểm một cái trên pho tượng.
Bên trong pho tượng lập tức bay ra vô số linh quang rải rác trên quảng trường.
Những linh quang này đều là từng món Tiên thiên linh bảo.
Trong những linh quang này có ba linh quang có ánh sáng thịnh nhất, lượn lờ khí Hỗn Độn nồng đậm, Đại Đạo thần văn thần bí không ngừng lan ra, có vẻ cực kỳ bất phàm.
Ba linh quang này là một bảo tháp, một ngọc điệp, một bàn cờ.
Chính là ba món Hỗn độn linh bảo của Hồng Quân.
Vạn Giới tháp, Tạo Hóa Ngọc Điệp và bàn cờ Linh Lung.
Trong đó, bàn cờ Linh Lung là thứ hắn có được khi dùng Vạn Giới tháp kết nối dị giới mấy năm nay. Nhìn thấy những linh bảo rực rỡ muôn màu này, Vu Tiểu Ngư cười đến mức không khép miệng lại được, quả nhiên nói giết người phóng hỏa thắt lưng vàng.
Cướp bóc đúng là quá đã.
Đặc biệt là cướp của một vị Thiên Đạo chí cao, càng đã!
Nếu như tương lai cướp mấy người có hệ thống, chỉ sợ bảo vật thu được sẽ càng nhiều!
Vu Tiểu Ngư xoa tay kích động không ngừng.
Hắn kiểm tra tác dụng của những linh bảo này.
Khi hắn thấy bên trong Vạn Giới tháp khắc hơn một ngàn tọa độ dị giới, thì vui vẻ đến mức mũi sắp nổi bọt.
“Sau này, những thế giới này đều sẽ trở thành hoa viên của ta.”
Vu Tiểu Ngư hét lớn.
Vu Tiểu Ngư vui mừng, nhưng Hồng Quân giờ phút này lại hộc máu.
Tuy hắn bị phong ấn nhưng tư duy cảm giác vẫn còn, bởi vậy đều thấy rõ hành vi của Vu Tiểu Ngư.
Hắn thấy Vu Tiểu Ngư lấy bảo vật của mình làm của riêng, lập tức cảm thấy trong lòng đang nhỏ máu, đây là tích lũy cả đời của ta đó!
Lý tiền bối, lão nhân gia ngươi phải mau ra tay đó!
Qua một lúc lâu, lúc này Vu Tiểu Ngư mới ổn định lại tâm trạng kích động.
Hắn bắt đầu dời sự chú ý lên trên Thiên Cơ Thạch.
Chuẩn bị tiếp tục tạo Thiên bảng để có thêm điểm kinh ngạc.
Đợi thực lực tiến thêm một bước, hắn mới quyết định khởi hành đi tìm Nữ hoàng Tiên Đường.
Sau đó là Lý Trường Sinh và Liễu Phàm.
Hắn muốn chiếm những hệ thống này làm của riêng.
Trở thành nam nhân mạnh nhất vũ trụ Hồng Mông!
...
Bạn cần đăng nhập để bình luận