Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 2016 - Tiểu Long Nữ cũng uống say!!

Chẳng lẽ đây chính là điều Quá Nhi thường hay nói, phải “lao động” mới cảm nhận được thành quả mỹ vị sao?
Dương Quá: “...”
Cô cô, ngươi đang lao động à? Chứ không phải ăn cắp sao?
Sau khi ăn cắp một vài miếng khoai tây chiên và bánh quy, Tiểu Long Nữ tò mò chất lỏng màu đỏ trong chai thủy tinh là gì?
Thỉnh thoảng sẽ thấy Lý Nguyên nhấp một ngụm.
Nó có phải là Quỳnh Tương Ngọc Dịch không?
Không biết có uống được không?
Sau khi suy nghĩ một lúc, Tiểu Long Nữ lập tức sử dụng một sức mạnh ma thuật khác, điều khiển một ít chất lỏng màu đỏ bay vào miệng nàng.
Cảm nhận được hương vị phức tạp trong miệng, Tiểu Long Nữ nhíu mày.
Trước đây nàng chưa bao giờ uống rượu, chứ đừng nói đến rượu Bồ Đào.
Vì vậy, nàng không biết làm thế nào để mô tả hương vị trong miệng.
Tuy mùi vị kỳ lạ, nhưng không khó chịu.
Ban đầu có cảm giác khó tả, như vô số bọt khí đang vui sướng nhảy nhót trên đầu lưỡi, chỉ cảm thấy cả khoang miệng giòn tan tê dại, đó là một cảm giác kích thích.
Ngay sau đó, Tiểu Long Nữ cảm thấy có chút ngọt ngào trên đầu lưỡi, vị ngọt này rất đặc biệt, hoàn toàn khác với vị ngọt của kẹo đường, mà là một vị ngọt kích thích.
Ngoài vị ngọt kích thích còn có hương nho đọng lại trong lòng người thưởng thức.
Nó khiến nàng cảm thấy rất thoải mái và mang lại cho nàng cảm giác vui vẻ.
Nhưng lúc đó, Tiểu Long Nữ cũng cảm thấy hơi chóng mặt!
Giống như đang ở trên mây, dưới chân thì đạp lên bông gòn, thân thể không còn chút sức lực.
Đây là cảm giác Tiểu Long Nữ chưa từng trải qua, hoàn toàn khác với cảm giác được ăn đồ ngon.
Cũng đều là sự tận hưởng, nhưng cảm giác này hoàn toàn khác.
Kiểu thưởng thức này có hại hơn việc thưởng thức đồ ăn ngon, thậm chí còn gây nghiện và tràn đầy kích thích.
Không thể nhịn được nữa, nên Tiểu Long Nữ lại thi pháp uống thêm một ngụm rượu Bồ Đào.
Lần này, nàng còn chóng mặt hơn và cơ thể nàng dường như nhẹ hơn.
Hơn nữa, nàng còn cảm thấy mặt mình rất nóng.
Tuy nhiên, nó vẫn rất thoải mái.
Tiểu Long Nữ lại nhịn không được uống thêm một hớp rượu Bồ Đào, cuối cùng không kìm được tò mò hỏi Lý Nguyên: “Đây, đây là thứ gì? Là mùi vị gì.”
Nàng nghiêng đầu suy nghĩ một chút.
“Mùi vị này thật lạ, uống rất ngon!”
Nàng không nhận ra rằng lời nói của mình đã trở nên hơi rối loạn và phát âm của nàng cũng trở nên lộn xộn.
Dường như nàng cũng đã quên mình đang lén lút uống rượu Bồ Đào của Lý Nguyên sau lưng hắn, khi nàng hỏi Lý Nguyên, không phải đang khai thật cho hắn biết là nàng đã lén lút uống sao?
Lý Nguyên nghe thấy lời nói không rõ ràng của Tiểu Long Nữ, ngay lập tức mở đôi mắt đang lim dim nhìn Tiểu Long Nữ.
Khi nhìn thấy bộ dạng của Tiểu Long Nữ vào lúc này, hắn không khỏi giật mình.
Nhìn thấy hai gò má trắng như tuyết của nàng đã trở nên ửng hồng, như được nhuộm một tầng mây hồng, đôi mắt cũng trở nên mơ hồ, khóe miệng vẫn vô thức mỉm cười, hoàn toàn không giống với vẻ lạnh lùng, thoát tục thường ngày. Bộ dạng này hoàn toàn khác, giống như một người lạ.
Đương nhiên vẫn là vẻ đẹp khuynh nước khuynh thành đó.
Không phải nàng chỉ vừa uống vài hớp rượu Bồ Đào sao?
Tại sao lại say đến vậy?
Chẳng lẽ cơ thể nàng vừa uống liền say ngay?
Lý Nguyên kinh ngạc nghĩ.
“Là rượu.”
Lý Nguyên vẫn giải thích cho Tiểu Long Nữ.
“Rượu?”
Đôi mắt mờ mịt của Tiểu Long Nữ đột nhiên có vẻ kinh ngạc:
“Đây là rượu sao? Thì ra là ngon như vậy, khó trách trước kia sư phụ của nàng thường xuyên uống, nhưng đáng tiếc là chưa bao giờ cho nàng và sư tỷ uống!”
Lý Nguyên: “Nàng ấy là mượn rượu giải sầu.”
Tiểu Long Nữ liên tục gật đầu: “Ta biết, ta biết, sư phụ rất sầu não, không cần ngươi nói.”
Như một cuộc nói chuyện phiếm, nàng bắt đầu huyên thuyên: “Sư phụ ta rất yêu Vương Trọng Dương, nhưng Vương Trọng Dương, hắn ta lại vì phái Toàn Chân và vì danh lợi của chính mình, mà phản bội sư phụ ta.”
Nói đến đây, giọng nói của nàng đột nhiên rõ ràng trở lại,
“Ta không biết Vương Trọng Dương có gì tốt. Mà sư phụ ta, một nhân vật tuyệt thế như vậy lại say mê hắn……hức hức hức.”
Đang nói, Tiểu Long Nữ lại đột nhiên òa khóc, nước mắt nàng không tự chủ được chảy dài trên khuôn mặt đỏ bừng, Lý Nguyên nhìn thấy cũng ngẩn người.
Tiểu Long Nữ không dính bụi trần, bây giờ lại đang khóc sao?
Điều này thực sự không giống với tính cách của nàng?
Sự lạnh lùng của nàng đâu rồi?
Nàng dũng mãnh lên đi chứ!
“Hức hức hức”
Trong lúc đau buồn, Tiểu Long Nữ nói tiếp: “Tội nghiệp sư phụ ta, tên đạo tặc đó rõ ràng là đến đối phó với Vương Trọng Dương, không liên quan gì đến bọn ta, nhưng nàng thấy Vương Trọng Dương thất thủ, nên nàng không thể không ra tay giúp đỡ. Lại không ngờ bị đạo tặc giết chết cùng Vương Trọng Dương, hức hức hức.”
Càng nói, Tiểu Long Nữ càng buồn và nàng không thể ngăn được nước mắt.
“Hức hức, sư phụ thường nói với bọn ta rằng nàng hận Vương Trọng Dương nhiều như thế nào, còn nói nam nhân trong thiên hạ không cói ai tốt, đều là lòng lang dạ sói, phụ bạc, Lý Nguyên bất giác run lên: “......”
Nàng nói như vậy trước mặt đàn ông, có phải là bất lịch sự không?
Tuy nhiên, khi nhìn vào đôi mắt mờ mịt của Tiểu Long Nữ, Lý Nguyên không có phản bác.
Không lẽ cùng tranh luận với một kẻ say rượu sao?
Tiểu Long Nữ tiếp tục khóc và nói: “Sư phụ còn đặt ra môn quy, muốn tay ta và sư tỷ tuyệt tình, không được có tình cảm với đàn ông. Không ngờ khi sư phụ nhìn thấy Vương Trọng Dương bị thương, vẫn không đành lòng mà ra tay giúp đỡ Vương Trọng Dương. Đến nỗi mất mạng… cầu xin.”
“Ta không hiểu được, Vương Trọng Dương đã làm sư phụ thất vọng nhiều như vậy, nhưng vào thời khắc sinh tử, tại sao sư phụ lại giúp hắn? Đến mức mất mạng? Bỏ lại ta và sư tỷ một mình, ngươi nói xem.”
Tiểu Long Nữ đột nhiên nhìn chằm chằm vào Lý Nguyên và hỏi: “Nói cho ta biết, tại sao sư phụ lại ngốc như vậy? Nếu nàng đã tàn nhẫn với Vương Trọng Dương, tại sao nàng vẫn giúp Vương Trọng Dương? Ngay cả khi phải trả giá bằng mạng sống của mình?”
Lý Nguyên nhấp một ngụm rượu đỏ, ngửa mặt lên trời một góc 45 độ, từ tốn nói:”Hỡi thế gian tình là chi, mà đôi lứa hẹn thề sống chết.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận