Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 717 - Mẹ ơi, Đường Tăng sụp đổ mất

Không phải đã nói phật tâm như sắt, thất chết không sờn sao?
Đại Lôi âm tự, Như Lai thấy biểu hiện của Đường Tăng thì cũng nhịn không được muốn che mặt.
Quá mất mặt!
Nếu như Đường Tăng không phải người Thiên Đạo lựa chọn đi lấy kinh thì hắn rất muốn thay đổi, đổi thành Pháp Hải còn hơn!
Dọc theo đường đi, hiệu quả tuyên truyền Đại Uy Thiên Long, Đại La Pháp Chú, hàng yêu phục ma của Phật môn quá gập ghềnh!
Thái Bạch Kim Tinh thấy Đường Tăng có ý định muốn rút lui thì không khỏi vội lôi kéo Đường Tăng lại an ủi: “Đừng nóng vội, đừng sốt ruột, khí vận ngươi tràn ngập đều sẽ chuyển nguy thành an. Ngươi cứ yên tâm lên đường đi.”
Nói xong, hắn lôi lôi kéo kéo, đẩy Đường Tăng về phía tây.
Đường Tăng không còn cách nào khác, chỉ đành dắt ngựa, tiếp tục đi về phía tây.
Vẻ mặt khổ sở không nói nên lời.
Lúc này, khán giả đột nhiên phát hiện, bầu trời trong hình ảnh video đột nhiên chia đôi ra, một nửa tiếp tục phát hình của Đường Tăng, vượt núi lội đèo, đi về phía tây.
Nửa kia màn hình thì phát hình Thái Bạch Kim Tinh.
“Ôi, sao video lại thay đổi?”
“Lẽ nào sau này sẽ đồng thời phát trực tiếp Đường Tăng và Thái Bạch Kim Tinh sao?”
“...”
Mọi người ở đây nghi ngờ, đột nhiên mọi người lại mở to mắt ngạc nhiên xem.
Chỉ thấy ba Yêu vương trước đó bỏ trốn, Dần tướng quân, Hùng Quân Sơn, ẩn sĩ đặc biệt đột nhiên bay ra khỏi rừng cây, rơi xuống trước người Thái Bạch Kim Tinh.
Trên mặt ba Yêu vương lúc này đã không còn vẻ hung ác, trở nên ôn hòa hơn rất nhiều.
“Bái kiến lão gia.”
Ba yêu quái cung kính khom mình hành lễ với Thái Bạch Kim Tinh.
Rầm!
Nhất thời, tròng mắt và quai hàm người trong thành Trường An đều rớt đầy đất.
Mọi người trợn mắt há hốc mồm, nghẹn họng nhìn trân trối.
Trông cực kỳ khó tin.
“Con bà nó! Sao ba yêu quái này lại gọi Thái Bạch Kim Tinh là lão gia?”
“Lẽ nào yêu quái quen biết Thái Bạch Kim Tinh?”
“Nói như vậy, vừa rồi Đường Tăng bị yêu quái bắt đi thật ra là do Thái Bạch Kim Tinh cố ý an bài đúng không?”
“Lão nhân này thật âm hiểm, lại làm ra chuyện như vậy.”
“Rốt cuộc tại sao hắn lại làm như vậy? Chẳng lẽ là vì tám mươi mốt kiếp nạn vừa nói sao?”
“Đáng thương cho hai người Phương Hàn và Diệp Phàm, bị chết quá oan uổng.”
“...”
Thái Bạch Kim Tinh đang chuẩn bị đưa theo ba yêu quái trở về Thiên Đình thì sắc mặt lập tức thay đổi, chỉ thấy hắn thất thanh kêu lên: “Kỳ lạ, tín ngưỡng chi lực trong Khánh Vân của ta sao đột nhiên lại giảm xuống nghiêm trọng như vậy?
Những tín đồ này còn không bằng nữ nhân, thay lòng quá nhanh!
Thái Bạch Kim Tinh bất đắc dĩ.
“Lão gia, yêu quái Song Xoa Lĩnh đã thành tinh này đều đã giải quyết xong, Đường Tăng hẳn là sẽ không gặp nguy hiểm nữa.”
Thái Bạch Kim Tinh gật đầu, hắn nhịn xuống nỗi nghi ngờ nói: “Chúng ta trở về Thiên cung phục mệnh thôi!”
Sau đó, hình ảnh trong video lại biến thành Đường Tăng toàn màn hình, Thái Bạch Kim Tinh biến mất.
“Hóa ra là bởi vì giúp Đường Tăng giải quyết yêu quái Song Xoa Lĩnh!”
Khán giả trong thành Trường An bừng tỉnh đại ngộ.
“Nhưng vì giải quyết yêu quái mà ăn cả Phương Hàn, Diệp Phàm thì cũng quá tàn nhẫn rồi.”
“Thần tiên ở nơi này quả thực chẳng khác gì yêu ma cả.”
“...”
vốn không ít người đều cảm thấy thần tiên thành tâm quả dục, thoát tục, giữ gìn hòa bình.
Vừa hướng tới vừa kính nể thần tiên.
Nhưng khoảnh khắc này, có không ít người tan vỡ tín niệm.
Cảm thấy hình như thần tiên cũng không phải cao thượng vô tư như mình nghĩ.
Khách điếm.
Tiểu Tê Tử thấy hình ảnh xấu xa của Thái Bạch Kim Tinh được phát sóng thì không khỏi vỗ tay khen hay.
“Phụ thân làm tốt quá, như này đều khiến cho mọi người thấy bộ mặt thật của Thái Bạch Kim Tinh.”
Lý Nguyên cười nhạt.
Thái Bạch Kim Tinh trở lại Thiên Đình, khi phục mệnh với Ngọc Đế thì mới biết, cảnh mình gặp mặt với mấy người Dần tướng quân đã bị phát sóng trực tiếp.
Mẹ kiếp, thảo nào tín ngưỡng chi lực của mình lại bị tiêu trừ nghiêm trọng như vậy!
Sau khi chia tay với Thái Bạch Kim Tinh, Đường Tăng lẳng lặng lảo đảo đi trong núi nửa ngày, trước mặt không tìm thấy thôn, sau lưng không tìm thấy quán, đói bụng đến mức bụng sôi sùng sục, chỉ cảm thấy con đường phía trước xa vời.
Đang vào lúc Đường Tăng không còn chút sức lực nào, thì đột nhiên hắn thấy phía trước có hai mãnh hổ gầm thét, phía sau có mấy cự mãng vây quanh.
Làm cho hắn sợ đến hồn phi phách tán, xương cốt mềm nhũn, muốn tìm một chỗ trốn đi, nhưng không có chỗ nào ẩn thân cả.
Mà bạch mã cũng sợ đến mức khom lưng cúi, tiểu tiện ra ngoài, nằm liệt xuống đất.
Vào lúc Đường Tăng choáng váng sợ hãi thì bỗng nhiên thấy độc trùng bỏ chạy, yêu thú trốn đi, mãnh hổ trước mặt cũng nhanh chóng chạy mất, trường xà phía sau biến mất không thấy tung tích.
Đang vào lúc Đường Tăng ngạc nhiên thì chỉ thấy một nam nhân trung niên, tay cầm cương xoa, thắt lưng đeo cung tên, đi ra từ phía sau một sườn núi.
“Phụt!”
Dương Thiền thấy nam tử thì lập tức phun nước trái cây trong miệng ra.
Nàng hết hồn kêu lên: “Đây không phải ca ca của ta sao? Sao hắn lại mặc trang phục thợ săn?”
Tiểu Tê Tử gật đầu nói: “Đúng là cữu cữu, có hóa thành tro ta cũng nhận ra.”
Dương Thiền: “...”
Đây chính là Nhị Lang Thần Dương Tiễn.
Chẳng qua lúc này trang phục mà Dương Tiễn mặc cũng hoàn toàn khác với hình tượng của hắn.
Chỉ thấy trên đầu hắn đeo một mũ da báo hoa đốm lá ngải, trên người mặc áo len gấm có cổ, bên hông đeo thắt lưng sư tử, dưới chân đi đôi ủng da, râu đen cùng làn da ngăm đen bóng, hắn trông thô lỗ dũng cảm giống hệt thợ săn.
Nếu không phải Dương Thiền thì chỉ sợ người quen biết bình thường thấy cũng không nhận ra đây là Dương Tiễn.
Chẳng những Dương Thiền vô cùng bất ngờ rằng tại sao Dương Tiễn lại đột nhiên xuất hiện ở Song Xoa Lĩnh, đến cả Như Lai Tây Phương cũng rất ngạc nhiên.
“Sao hắn lại tới?”
“Chẳng lẽ là muốn ngăn cản Đường Tăng đi lấy kinh vì Huyền môn sao?”
“Không phải sau Phong Thần lượng kiếp, quan hệ của hắn với Huyền môn đã xa cách sao, sao có thể giúp Huyền môn ngăn cản Tây Phương đại hưng?”
Như Lai nhíu chặt chân mày.

Bạn cần đăng nhập để bình luận