Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 380 - Tứ đại hộ pháp kim cang (2)

Nhưng mà sau khi tứ đại kim cang thi triển xong thì gặp ngăn cản, hỗn độn cũng lắng xuống theo, không gian xám xịt này không bị nghiền nát, vẫn hoàn hảo như ban đầu.
Tứ đại kim cang nhất thời ngẩn người.
“Đây là huyễn trận gì? sao nhận công kích lớn như vậy mà lại không lộ ra một kẽ hở nào vậy?” Một hòa thượng giật mình hỏi.
“Sao ta lại cảm giác đây mới là không gian Hỗn Độn thật thế?” Có một hòa thượng nghi ngờ nói.
Nhưng sự hoài nghi của hắn lập tức bị người khác phủ định: “Tại sao có thể là không gian Hỗn Độn thật được, Hỗn Độn vực ngoại không biết cách vũ trụ bao nhiêu, sao chỉ trong nháy mắt chúng ta có thể vượt được khoảng cách xa như vậy?”
“Đây nhất định là một huyễn trận cao minh bất thường.”
“...”
Binh sĩ xung quanh thấy tứ đại kim cang không có cách nào đánh vỡ không gian này, không thể thoát khỏi thì tia hy vọng vất vả lắm mới nảy sinh trong lòng lập tức bị đánh vỡ tan.
“Thậm chí ngay cả tứ đại kim cang không làm được.”
“Chúng ta phải sao mới có thể rời khỏi nơi này đây?”
“Chẳng lẽ chúng ta vĩnh viễn không rời khỏi được chứ?”
“...”
Một hòa thượng tướng mạo anh tuấn thấy mọi người mất lòng tin với tứ đại kim cang như vậy thì không khỏi vội vã chắp hai tay, an ủi mọi người: “Chư vị đừng lo lắng, lúc này quốc sư đang ở bên ngoài, quốc sư có pháp lực cao cường, hơn bọn ta cả nghìn vạn lần, nhất định có thể cứu mọi người ra ngoài.”
Binh sĩ xung quanh nghe vậy thì tâm trạng tuyệt vọng lúc này mới không chế được chút.
Một hòa thượng khác mở miệng nói theo: “Nếu chư vị có thể cùng chúng ta niệm Phật hiệu, thành tâm khẩn cầu phật chủ tây phương phù hộ thì nhất định có thể gặp dữ hóa lành, an toàn thoát nguy.”
Tứ đại kim cang đều là đệ tử thành tín của Tây Phương giáo, cho dù người đang ở hiểm cảnh không quên truyền bá Tây Phương giáo.
Binh sĩ xung quanh đối mặt với chuyện quỷ dị như này cũng vốn đã sắp tuyệt vọng, lúc này nghe hộ pháp của quốc sư nói, thành tâm tụng phật hiệu có thể gặp dữ hóa lành, muốn ngựa chết thành ngựa sống, không ít người thành tâm cầu chuyện, bắt đầu tụng phật hiệu.
tứ đại kim cang thấy thế thì trong lòng không khỏi mừng thầm, cũng bắt đầu niệm phật hiệu.
Trong lúc nhất thời, trong hư không hỗn độn này vang đầy tiếng phạm.
Ngoài sân.
Quốc sư thấy sau khi tứ đại kim cang bay vào thì lập tức mất đi khí tức của bốn người thì lòng hắn lập tức chìm xuống tận đáy.
Tứ đại kim cang vốn có tu vi Huyền Tiên hậu kỳ, hơn nữa bọn họ từng được Nhân Hoàng gia phong, có được khí vận Nhân tộc, thực lực có thể so với Thái Ất Kim Tiên.
Trận pháp gì mà thậm chí cả bốn Thái Ất Kim Tiên không thể phản kháng được?
Chuyện này quá quỷ dị!
Yêu phỉ trong viện rốt cuộc là tu sĩ phương nào?
Quốc sư suy nghĩ nát óc không nghĩ ra được kết quả.
n Phá Bại chờ đợi, thấy bên trong viện vẫn không có động tĩnh gì, hắn không khỏi cẩn thận hỏi quốc sư: “Quốc sư, sao bên trong sân vẫn không có động tĩnh gì vậy?”
Da mặt quốc sư run lên, hắn biết, nếu như không giải quyết hết yêu phỉ trong nhà này thì uy nghiêm vang danh lúc trước của hắn sẽ lập tức mất sạch.
Đây cũng sẽ gây ra một đòn phá hủy với danh tiếng của Tây Phương giáo.
Trong đầu hắn có vô số suy nghĩ lướt qua, nhưng mặt vẫn không lộ vẻ khác thường nói: “Yêu phỉ lợi hại, xem ra bổn tọa phải tự mình ra tay mới được.”
n Phá Bại cung kính nói: “Có quốc sự tự mình ra tay nhất định sẽ mã đáo thành công, bắt được tận tay.”
Quốc sư không để ý đến lời nịnh hót của n Phá Bại, thân hình hắn khẽ di chuyển, lập tức đạp hư không bay vào sân.
Mỗi một bước đi, chỉ thấy dưới chân hiện ra đóa liên hoa màu vàng, còn có phật quang tỏa ra từ người hắn, phạm âm vang lên trong hư không, mang vẻ nghiêm túc trang trọng khó diễn tả, thánh khiết vô cùng.
Người xung quanh thấy vậy thì không khỏi sợ hãi thốt lên.
“Quốc sư quả nhiên lợi hại.”
“Bộ bộ sinh liên, nhìn vậy là đủ rồi.”
“Xem ra Tây Phương giáo này không kém Huyền môn.”
“Đệ tử Tây Phương giáo được Trụ vương ngự phong làm quốc sư, Tây Phương giáo đương nhiên sẽ không kém.”
“...”
Quốc sư nghe những lời bàn tán của binh sĩ thì trong lòng thỏa mãn gật đầu.
Xem ra, khoảng thời gian này tuyên truyền đã khiến Tây Phương giáo xâm nhập vào lòng người.
Dựa vào vương quyền, dùng vương quyền mở đường, quả nhiên là cách đi đường tắt để truyền bá giáo nghĩa tốt nhất.
Trong lòng vừa nghĩ, quốc sư đã đạp kim liên đến bầu trời phía trên sân.
Chỉ thấy trong viện có tất cả bốn người.
Một ông lão mặc trang phục người hầu, trên người không hề có tu vi.
Ba người khác thì ngồi trong đình nghỉ mát.
Ba người này, một vị công tử trẻ tuổi tướng mạo tuấn lãng, nổi bật xuất chúng, dáng vẻ thong dong tự tại, nhưng tu vi chỉ là Đại Tiên sơ kỳ, quốc sư không để trong lòng.
Còn hai vị nữ tử còn lại da sáng như ngọc, diễm lệ thướt tha, đều khuynh quốc khuynh thành, phong hoa tuyệt đại, tuyệt thế giai nhân.
Một người là Thiên Tiên sơ kỳ, một người là Đại La Kim Tiên sơ kỳ.
Ánh mắt quốc sư đặt toàn bộ lên người nữ tử Đại La Kim Tiên sơ kỳ kia.
Thì ra là có một vị Đại La Kim Tiên ở bên trong, thảo nào tứ đại kim cang lại biến mất.
Nhưng Đại La Kim Tiên không lọt vào mắt bổn tọa.
Để ngươi biết danh tiếng Tây Phương giáo của ta!
Trong lòng quốc sư hơi động, vẻ mặt càng trở nên nghiêm túc trang trọng.
Chỉ thấy trên bầu trời đột nhiên phạm âm la hét.
Phật quang trên người hắn nở rộ giống như một vầng thái dương, tỏa ra kim quang lóng lánh. Tia sáng chói mắt, phá tan Cửu Thiên Thập Địa, chiếu sáng chư thiên hoàn vũ.
Uy áp kin khủng, thổi quét vạn cổ trường hà.
Khiến người ta nhịn không được muốn thần phục thờ phụng, quy y cửa phật.
“Yêu phỉ lớn mật, còn không… Á!”
Quốc sư đang chuẩn bị lớn tiếng quát, ra tay hàng yêu phục ma.
Nhưng hắn còn chưa nói xong thì đột nhiên công tử trẻ tuổi anh tuấn kia lại nhìn hắn một cái, sau đó hắn lập tức cảm thấy lòng bàn chân trống rỗng, cơ thể không thể kiểm soát được rồi rơi từ giữa không trung xuống.
Vì quá bất ngờ, hắn còn thét lên một tiếng chói tai đầy sợ hãi theo bản năng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận