Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 1602 - Người thành Thánh mới! (2)

Thấy Đại tư tế của bộ lạc Đại Hoang đã bắt đầu nghi thức hiến tế, Mã Lục cảm thấy vô cùng sốt ruột.
“Ting.”
Đúng lúc này, đột nhiên Mã Lục nghe thấy một âm thanh máy móc vang lên trong đầu.
“Hệ thống [Trở nên mạnh hơn khi chửi người khác] được kích hoạt.”
Nghe thấy hai chữ hệ thống, Mã Lục cảm thấy hết sức vui mừng, cũng sinh ra một loại cảm xúc mừng như điên khi tìm được đường sống từ trong chỗ chết.
Rất nhanh, hắn đã hiểu rõ được năng lực của hệ thống.
Thực ra cũng khá đơn giản, chỉ cần chửi mắng người khác thì có thể được khen thưởng.
Mà cái người bị chửi thân phận càng cao, thực lực càng mạnh, càng bị chửi một cách tàn nhẫn thì phần thưởng đạt được càng phong phú hơn.
Mã Lục không thể không quá mức vui sướng khi phát hiện ra năng lực của hệ thống. Thân là người chơi ở khu vực “Tổ An”* và anh hùng bàn phím, chửi người chính là việc hắn thạo nhất đó!
*Người chơi khu vực Zuan (
祖安人

): Là một ngôn ngữ mạng ở Trung Quốc, liên quan đến những người chơi ở khu vực thứ hai trong game ‘Liên Minh Huyền Thoại’ - Tổ An (Zuan). Những người chơi đến màn này thường hay nói tục, mắng người trên mạng.
Cái hệ thống này, quả thực chính là làm riêng cho bản thân hắn mà.
Điều duy nhất làm Mã Lục thấy tiếc nuối là hệ thống này không có quà dành cho tân thủ.
Cho một sao…
Nhìn thấy Đại tư tế nhảy Đại Thần ở đằng đó, miệng thì niệm chú ngữ gì đó không nghe hiểu được, ngay lập tức Mã Lục đã tìm được đối tượng bị mắng.
Hắn ngay tức khắc lớn tiếng quát lên với Đại tư tế: “Tát Mãn!”
Đây là tên của Đại tư tế.
“Cái đồ già khọm nhà ngươi, con trai ngươi sinh ra sẽ không có lỗ đít, vợ của ngươi sẽ bị cướp, con gái ngươi thì đi làm kỹ nữ.”
Hắn thấy Tát Mãn nhìn hắn, lại tiếp tục tức giận nói.
“Đúng thế, chính là nói ngươi đó, ngươi nhảy với cây gậy đó nhìn chẳng khác gì bị động kinh cả, làm ô nhiễm hai mắt của tổ tông ta đây. Muốn nhảy thì gọi vợ với con gái ngươi ra đây nhảy, nhảy đến khi nào gia thấy vui, gia sẽ thưởng cho ngươi một cái nón xanh trên đầu!”
Ha!
Thật thoải mái!
Sau khi Mã Lục đem tất cả bất mãn ở trong lòng phát tiết ra ngoài, hắn cảm thấy cả người nhẹ hẳn.
Hắn phát hiện ra, trực tiếp mắng người so với chửi người khác qua bàn phím còn vui vẻ hơn gấp vạn lần!
Cái hệ thống này, ta thích nha!
Mã Lục vui vẻ còn những người khác ở hiện trường đều ngây người.
Vốn dĩ Tát Mãn đang chuẩn bị hiến tế cũng ngay lập tức bất động.
Thân thể cứng đờ ở một chỗ, đón từng ngọn gió lành lạnh thổi qua.
Giống như không thể tin được vào lỗ tai của chính mình.
Mà tất cả tộc nhân đang vây xem ở xung quanh cũng đều vô cùng sửng sốt.
Một đám người há hốc mồm kinh ngạc nhìn Mã Lục.
Giống như là mới quen biết cái người này vậy.
Những thiếu nam, thiếu nữ bị hiến tế khác ở xung quanh cũng quên mất phải khóc, chỉ im lặng ngây ngẩn nhìn chằm chằm Mã Lục.
Toàn bộ hiện trường lập tức đều rơi vào trạng thái yên lặng.
Ngay cả những con hổ dữ, chim ưng, gấu đen đã bị thuần phục… và các yêu thú khác cũng gần như ngừng hô hấp.
Giống như không dám tin được rằng, cái tên nhóc con đen nhẻm luôn nhút nhát này lại dám nhục mạ Đại tư tế - người có địa vị tối cao trong bộ lạc.
Ở bộ lạc Đại Hoang, đây vẫn là lần đầu tiên có sự việc kinh hãi thế tục như vậy xảy ra.
Cũng là lần đầu tiên mọi người thấy có người miệng phun “châu ngọc” mà lại đầy vẻ vui sướng như thế.
Tất cả đều bị làm cho kinh ngạc.
Không khí tại hiện trường có vẻ yên lặng bất thường.
Mà giờ phút này trong lòng Mã Lục lại vui đến mức nở hoa.
Bởi vì hệ thống đã tặng phần thưởng cho hành vi mắng chửi Đại tư tế của hắn.
“Ting, ký chủ mắng người mang lại hiệu quả cực tốt, đạt tới hiệu quả cấp Bạch Ngân, phần thưởng là tu vi của ký chủ sẽ trực tiếp tăng thêm ba đại cảnh giới, tặng thưởng ký chủ một quyển công pháp cấp Thần, tặng thưởng một Hậu thiên linh bảo Hạ phẩm - cây giáo của Lôi Thần.”
(Cấp bậc hiệu quả mắng người: cấp Thanh Đồng, cấp Hắc Thiết, cấp Bạch Ngân, cấp Hoàng Kim, cấp Kim Cương, cấp Vương Giả)
Tại thời điểm Mã Lục đang nhận phần thưởng, rốt cuộc Đại tư tế cũng lấy lại tinh thần sau cơn sốc.
“Ngươi, ngươi, ngươi…”
Chỉ thấy hắn chỉ vào Mã Lục, miệng run rẩy, thân thể lung lay, chòm râu cũng rung rung, tức giận đến mức không biết phải nói cái gì.
Thật ra hắn cũng muốn mắng chửi lại như vậy.
Nhưng thân là Đại tư tế của bộ lạc, thường ngày đều ra vẻ uy nghiêm với người khác nên không thể nào có được tài năng như của Mã Lục!
Nghẹn nửa ngày, rốt cuộc Đại tư tế cũng phun ra một câu: “Ngươi, ngươi dám phá rối nghi thức hiến tế, mạo phạm Hắc Nham chân quân. Nếu như khiến Hắc Nham chân quân tức giận để bộ lạc Đại Hoang chúng ta phải bị liên lụy vậy thì ngươi đáng tội chết vạn lần.”
Giờ phút này, tộc nhân chung quanh cũng tỉnh táo lại, bọn họ nghe thấy Đại tư tế nói Hắc Nham chân quân tức giận, tất cả mọi người sắp phải bị liên lụy, trên mặt mỗi người đều hiện ra vẻ sợ hãi cực độ.
Tất cả mọi người đều phẫn nộ nhìn Mã Lục, lửa giận ở trong mắt họ cơ hồ sắp thiêu chết Mã Lục.
“Cũng dám phá hỏng buổi hiến tế, cần phải giết hắn.”
“Đúng vậy, chỉ có giết hắn mới có thể làm dịu lửa giận của Hắc Nham chân quân.”
“Chắc chắn là Mã Lục đã bị ma quỷ dụ hoặc nên lúc nãy mới tự nhiên phát điên!”
“Chúng ta hẳn là nên thiêu chết hắn ngay lập tức, sau lại đổi một vị tế phẩm khác. Nói không chừng Hắc Nham chân quân sẽ không trách tội chúng ta.”
“Đúng vậy, thiêu chết hắn! Thiêu chết hắn!”
Mã Lục nhận đủ phần thưởng từ hệ thống, vô cùng tự tin, đối với sự kêu gào của mọi người xung quanh hoàn toàn không để bụng.
Vẻ mặt hắn đầy khinh bỉ nhìn Đại tư tế, tiếp tục giận dữ hét: “Cái lão già bất nam bất nữ này!”
Phụt!
Đại tư tế trực tiếp phun ra ba lít máu bầm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận