Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 2063 - Phát hiện khiếp người của Hùng Bá! (2)

Con gái, ngươi nhất định phải tranh giành một chút, nắm lấy cơ hội này đó!
Hùng Bá thầm nghĩ.
Sau khi tiến vào trong quán trọ vắng vẻ, U Nhược chỉ cảm thấy như đi đến một thế giới khác.
Tiếng ồn ào bên ngoài lại không truyền đến được đây.
Đây chính là nơi ở của đại năng tuyệt thế sao?
Tuy được xem là tao nhã, nhưng cũng quá bình thường rồi đúng không?
Nếu như không phải trước đó phụ thân nhắc nhở, đánh chết U Nhược cũng không tin ở nơi bình thường này lại có đại năng tuyệt thế ở.
Đi đến đại sảnh.
U Nhược nhìn thấy một nam một nữ đang chơi cờ trên chiếc bàn ở trong đại sảnh.
Sau khi nàng thấy rõ dáng vẻ của hai người họ, U Nhược bất giác há to miệng, trợn to hai mắt.
Mấy sư huynh Nhiếp Phong, Bộ Kinh Vân, Đoạn Lãng của nàng, không ai không nổi bật bất phàm, đẹp trai tiêu sái.
Là tồn tại như con cưng của trời.
Nhưng sánh với nam tử đang chơi cờ trước mắt, thì mấy người Nhiếp Phong, Bộ Kinh Vân, Đoạn Lãng trở nên ảm đạm không chút ánh sáng.
Song phương quả thực khác nhau một trời một vực.
Nam tử này, trong nho nhã lại mang theo cương nghị, bề ngoài lạnh lùng, lại ẩn giấu một tia hiền hòa.
Cho dù chỉ là cái nháy mắt bình thường, nhưng trên người này lại có vẻ đẹp trai bức người, khiến cho người ta mê luyến say mê.
Tóm lại, đối phương có vẻ hoàn hảo không tỳ vết!
Còn có nữ tử lãnh diễm đối diện nam tử đó, cũng khuynh quốc khuynh thành, xuất băng phù dung.
U Nhược tự cho rằng bản thân cũng được xem là quốc sắc thiên hương, nếu không, Hùng Bá cũng sẽ không bảo nàng thi triển mỹ nhân kế.
Nhưng U Nhược không khỏi sinh ra tự ti trước mặt nữ tử lãnh diễm này.
Bởi vì, dù là dáng người, dung mạo, hay làn da, nàng đều không tìm được chút khuyết điểm ở trên người đối phương.
Một nam một nữ yên tĩnh ngồi chơi cờ trong đại sảnh, trong bình trà bên cạnh ấm trà còn bốc lên hơi nóng, ánh mặt trời chiếu lên người hai người họ trông giống như là một bức tranh, duy mỹ như vậy, hợp lại còn bổ sung cho nhau...
Hai người này ở cùng nhau giống như là ông trời tác hợp vậy.
Nhìn thế nào thì thuận mắt thế đó, thoải mái thế đó.
Sao trên thế giới này lại có người hoàn hảo như vậy?
Bọn họ là ai?
Nam tử tuyệt mỹ vô song này có phải là Lý Nguyên mà phụ thân nói hay không?
Lý Nguyên tuấn mỹ như vậy à?
Nếu đây thật sự là Lý Nguyên, cho dù đối phương là lão yêu quái sống vô số năm tháng, cũng không có nữ nhân nào có thể từ chối đúng không?
Nhưng mỹ nữ lãnh diễm bên cạnh lại là ai?
Nàng với hắn có quan hệ gì?
Nếu hắn thật sự là Lý Nguyên, phụ thân bảo ta đến mê hoặc hắn, có phải phụ thân quá coi trọng ta rồi hay không?
Nam nhi tuyệt thế này đâu phải là người ta có thể mê hoặc được?
Trong lúc nhất thời, trong đầu U Nhược hiện lên vô số ý niệm.
Ngay lúc U Nhược ngẩn người thì mỹ nữ lãnh diễm đó ngẩng đầu nhìn U Nhược.
Sau đó, nàng nói với nam tử: “Lý Nguyên, hình như có khách đến.”
Lý Nguyên?
Thì ra hắn thật sự là đại năng tuyệt thế mà phụ thân nói!
Khó trách phụ thân nói chỉ cần nhìn thấy người này, ta sẽ trở nên cam tâm tình nguyện.
Đẹp trai như vậy, ai có thể từ chối chứ?
Ai có thể không cam lòng tình nguyện?
Nhưng ta thật sự có thể thi triển mỹ nhân kế trước mặt hắn sao?
U Nhược không đủ tự tin.
Nghe thấy Tiểu Long Nữ nói, lúc này Lý Nguyên mới quay đầu nhìn U Nhược.
Sắc mặt hắn bình tĩnh nói với U Nhược: “Nếu như ngươi muốn ở lại thì phải trả tiền phòng trước, nếu ngươi có ý nghĩ khác thì vẫn là sớm dừng lại.”
Tiểu Long Nữ nghe vậy, lập tức lộ ra biểu cảm kỳ quái.
Nàng có chút khó hiểu nhìn U Nhược, không biết người này có suy nghĩ kỳ lạ gì?
Giờ phút này, mặt của U Nhược đỏ bừng lên, xấu hổ đến mức hận không thể tìm một khe hở trên mặt đất để chui vào.
Bởi vì Lý Nguyên nói như vậy, rõ ràng là biết mục đích chuyến đi này của nàng.
Điều này, ngại chết đi được!
Thì ra người này thật sự có thể suy đoán suy nghĩ trong lòng người khác!
Áp lực chịu đựng trước mặt loại người này thật sự là quá lớn.
U Nhược cảm thấy tất cả bí mật trong lòng mình dường như đều bị phơi bày trước mặt Lý Nguyên, điều này lập tức khiến nàng trở nên hoảng loạn.
Nàng há miệng, muốn nói cái gì đó, nhưng mấy lần cũng không nói ra miệng.
Dưới tình thế cấp bách, U Nhược vội vàng xoay người, muốn chạy trốn khỏi quán trọ.
Nàng muốn tránh xa người có thể nhìn thấu suy nghĩ của người khác, càng xa càng tốt.
Tiểu Long Nữ thấy U Nhược đột nhiên rời khỏi quán trọ, vẻ mặt lập tức khó hiểu: “Sao nàng lại rời đi rồi?”
Lý Nguyên thản nhiên nói: “Có lẽ là nàng phát hiện đến nhầm chỗ.”
Tiểu Long Nữ gật đầu, cũng không nghĩ nhiều, lại di chuyển tầm mắt về phía bàn cờ, hàng lông mày nhíu chặt.
Nàng vốn không quá quan tâm chuyện của người khác.
Sau khi U Nhược “chạy trốn” khỏi quán trọ, lúc này mới cảm thấy không khó xử nữa.
Vừa rồi nàng đứng ở trước mặt Lý Nguyên, đối mặt với Lý Nguyên dường như có thể nhìn thấu hết tất cả, nàng thật sự có loại cảm giác không có chỗ dung thân.
Sao loại người này có thể bị người ta mê hoặc được?
Phụ thân đúng là lúc tuyệt vọng cái gì cũng có thể thử, hại chết ta rồi.
Nghĩ đến phụ thân, U Nhược vội vàng lấy ra một chiếc điện thoại, sau đó gửi cho Hùng Bá một tin nhắn.
“Phụ thân, mau tới đón ta!”
Thật ra, lúc này Hùng Lộ cũng không đi được bao xa.
Hắn nhận được tin nhắn của con gái, không khỏi khiếp sợ, lo lắng có phải con gái đắc tội với Lý Nguyên hay không?
Bởi vậy Hùng Bá không kịp suy nghĩ nhiều, lập tức chạy về phía quán trọ.
Chẳng bao lâu, hắn đã gặp con gái mình trên đường phố bên ngoài quán trọ.
“Sao ngươi lại đi ra ngoài nhanh như vậy?”
Vẻ mặt Hùng Bá khó hiểu hỏi con gái.
U Nhược nhìn thấy phụ thân thì lập tức bất mãn oán giận nói: “Phụ thân, suýt chút nữa thì ngươi hại chết ta rồi.”
Hùng Bá kinh ngạc nói: “Sao ta lại hại ngươi chứ? Đây chẳng phải là cho ngươi một cơ duyên lớn sao?”
“Cơ duyên?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận