Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 1508 - Kiêu hùng rơi xuống, toàn bộ hành trình đều ngơ ngác

Hổ Sát không muốn thừa nhận.
Hắn cũng là người thoải mái, sự đã không bằng người, bèn nhanh chóng cầu xin tha thứ với Lý Nguyên: “Các hạ dừng tay, ta nguyện ý bỏ qua cho tộc Giao Nhân, cũng không bao giờ xâm phạm lãnh địa tộc Giao Nhân.”
“Cho nên?”
Khoé miệng Lý Nguyên có vẻ hài hước.
Hổ Sát: “Hy vọng chúng ta có thể biến chiến tranh thành tơ lụa.”
Lý Nguyên khẽ thở dài: “Ngươi có tư cách nói điều kiện với ta à?”
Hổ Sát nghe vậy, sắc mặt tức khắc trở nên trắng bệch.
Vẻ mặt lúc thì khuất nhục, lúc lại tuyệt vọng, có vẻ phức tạp không ngớt.
Đúng vậy, bây giờ ngay cả đứng dậy ta cũng không làm được, còn có tư cách nói điều kiện với hắn sao?
Bất thình lình, hắn nhìn thấy Lý Nguyên vươn ra một ngón tay, dường như sắp muốn xuất thủ phong ấn hắn trong Hải Nhãn.
Chuyện này làm cho Hổ Sát không khỏi nóng nảy.
Tâm tư hắn quay nhanh, cố gắng nghĩ phương pháp thoát vây.
Hải yêu xung quanh thấy Cửu Thiên Kình Thiên Đại Đế ngày xưa độc đoán, quỳ gối trước mặt Lý Nguyên như chó vẫy đuôi mừng chủ, không hề có lực phản kháng.
Vẻ mặt mỗi người đều lộ ra ảo tưởng tan vỡ vô cùng.
Còn chưa bắt đầu đánh, đã cầu xin tha thứ, Kình Thiên Đại Đế ở trước mặt Lý Nguyên, cũng yếu quá đi?
Thì ra, Kình Thiên Đại Đế cũng sẽ xin tha, lúc xin tha, cũng sẽ giống như yêu quái bình thường, không hề có tôn nghiêm.
Tín ngưỡng của mọi người đối với Hổ Sát Đại Đế, vào lúc này ầm ầm sụp đổ.
Nhưng Hổ Sát lại không để ý nhiều như vậy.
Trong khoảng thời gian cực nhanh, hắn chợt nghĩ đến gì đó, nhanh chóng lớn tiếng hô lên với Lý Nguyên: “Nếu ngươi thả ta, ta nguyện ý dâng lên một món chí bảo không thể địch nổi...”
Bây giờ, vì giành lại tự do, xem ra cũng chỉ có thể dùng chí bảo để đả động nam nhân thần bí này!
Hắn chuẩn bị trước tiên tế hiến ra món Hỗn độn chí bảo duy nhất của hắn để đả động Lý Nguyên.
Nếu như Hỗn độn chí bảo không cách nào đả động, vậy thì tế hiến ra hệ thống.
Hắn không tin Lý Nguyên biết được năng lực của hệ thống sẽ không động lòng!
Hổ Sát nghĩ như thế.
Lý Nguyên đã dựng lên một ngón tay, hờ hững nói: “Nếu như,chí bảo thiên đại ngươi nói là chỉ hệ thống thì không cần, ta không lạ gì.”
Ầm!
Hổ Sát nghe vậy, chỉ cảm thấy có một tiếng cự lôi nổ tung trong đầu, có vẻ cực kỳ dại ra.
Hổ Sát có thế nào cũng không thể nghĩ ra, Lý Nguyên vậy mà có thể nói ra hai từ ‘hệ thống’.
Sao có thể như vậy được?
Sao hắn có thể biết tới hệ thống chứ?
Nếu như hắn biết đến hệ thống, vậy sao có thể không chút động lòng với hệ thống vậy?
Suy cho cùng, hệ thống không gì là không thể làm!
Ta rốt cuộc là đang đối đầu với sự tồn tại gì vậy?
Lẽ nào hắn là Thánh Nhân sao?
Nhưng trước đây hệ thống không phải đã đưa ra cam đoan chắc chắn rằng, cho dù là Thánh Nhân, Thiên Đạo, nó cũng có thể sao chép lại tu vi của đối phương hay sao?
Nhưng tại sao đối với người này lại sao chép không được?
Không thể nào, hắn so với Thánh Nhân còn lợi hại hơn sao?
“Rốt cuộc ngươi là ai?”
Hổ Sát kinh hãi nhìn chằm chằm Lý Nguyên, hỏi một lần nữa.
Tuy nhiên, Lý Nguyên căn bản không có ý định trả lời câu hỏi của Hổ Sát.
Chỉ thấy ngón tay của hắn nhẹ nhàng chỉ vào Hổ Sát.
Khoảng không dưới chân Hổ Sát, đột nhiên xuất hiện một vòng xoáy.
Từ bên trong vòng xoáy cảm nhận được thủy triều pháp tắc thuộc tính thủy tỏa ra mạnh mẽ kinh người, Hổ Sát ngay lập tức hồn vía lên mây.
Hắn nhanh chóng hét lớn hỏi: “Hệ thống của ta có thể sao chép toàn bộ sức mạnh của Thiên Đạo, Đại Đạo, ngươi thật sự không có ham muốn sao?”
Tuy nhiên, hắn không thể đợi được câu trả lời của Lý Nguyên, thân hình to lớn của hắn, đều bị nuốt chửng, ngay lập tức biến mất trước mắt mọi người.
Toàn bộ thiên địa, cũng không thể cảm nhận được khí tức của hắn.
Một thế hệ kiêu hùng tuyệt thế đáy biển, lại có thể rút khỏi sân khấu lịch sử một cách dễ dàng như vậy.
Có điều, lời của Hổ Sát hét lớn trước khi rơi xuống biển, khiến cho tâm tư của hải yêu người cá ở xung quanh dao động không thôi.
“Hệ thống, là cái gì vậy?”
“Có thể sao chép toàn bộ sức mạnh của Thiên Đạo, Đại Đạo, lời Hổ Sát nói là thật sao?”
“Là giả đấy, Hồ Sát mà có loại năng lực đó, còn bị Lý Nguyên trấn áp vào trong Hải Nhãn sao? Chi bằng đánh bẹp Lý Nguyên cho rồi?”
Lý Nguyên giải quyết xong Hổ Sát, quay đầu nhìn Bạch Ngạo Tảo và Bạch Lăng nói: “Ta đã giải quyết xong Hồ Sát rồi, các ngươi đã có thể tự sắp xếp ổn thỏa nơi này rồi, ta cũng trở về đây.”
Bạch Ngạo Tảo nghe thấy Lý Nguyên nói muốn rời đi, đang vui mừng khôn xiết ngay lập tức trấn tỉnh lại, nàng khẩn trương giữ người lại nói: “Mời tiền bối đến cung điện của tộc Giao Nhân ngồi một lát, để bọn ta có thể làm tốt vai trò một người chủ nhà, cảm tạ đại ân đại đức của tiền bối.”
Bạch Lăng cũng kéo tay áo của Lý Nguyên, thân thiết nói: “Đúng vậy, Lý công tử ở lại nghỉ ngơi vài ngày đi, để tộc Giao Nhân bọn ta có cơ hội thể hiện lòng biết ơn.”
Lý Nguyên lắc đầu nói: “Không cần phải vậy, ta nên trở về nấu bữa tối rồi.”
Nói rồi, hắn không đợi Bạch Ngạo Tảo và Bạch Lăng giữ lại, thân hình lập tức biến mất ngay tại chỗ.
Chỉ để lại vô số hải yêu Thủy tộc ngơ ngẩn không biết phải làm gì, cùng với tộc Giao Nhân ngây ngốc, Bạch Ngạo Tảo nhìn thấy Lý Nguyên đã rời đi, không khỏi lộ ta vẻ mặt tiếc nuối.
Giá như có thể cùng Lý Nguyên kề cận thêm ít lâu nữa, kéo gần mối quan hệ, vậy thì tốt biết bao!
Đáng tiếc, tộc Giao Nhân không có cái phúc phần ấy.
Bạch Lăng ngắm nhìn bàn tay của chính mình, dường như, còn cảm nhận được độ ấm còn sót lại của Lý Nguyên.
“Tộc trưởng!”
“Bạch Lăng!”
Không lâu sau đó, chỉ thấy hơn mười bóng hình xinh đẹp, bay tới trước mặt Bạch Ngạo Tảo.
Những người này đều là trưởng lão của tộc Giao Nhân.
Ai nấy cũng đều trắng trẻo xinh đẹp, phong tình vạn chủng.
Chỉ có điều, ngay lúc này những trưởng lão của tộc Giao Nhân lộ ra nét mặt vô cùng hổ thẹn, mỗi một người đều đỏ mặt, cúi gằm mặt, không dám nhìn trực diện vào mắt của Bạch Ngạo Tảo.
Bạn cần đăng nhập để bình luận